Hoa Hải Đường Chưa Ngủ - Chương 1:

Cập nhật lúc: 2024-07-01 00:19:26
Lượt xem: 32

Tháng sáu.

Cửa sổ xe mở ra, bên cạnh ghế lái là người con gái ôn nhu, tóc cô rũ xuống đung đưa theo làn gió. 

Ngồi ở cửa sổ xe là một cô gái trẻ tuổi nhưng ăn mặt già dặn, dáng người tuyệt đẹp đến mức dù mặc bộ đồ này cũng toát ra được thần thái của người giỏi giang.

Cô bực bội vén tóc bị gió thổi tán loạn, giấu nó ra sau. Cô nghiêng đầu ra gần cửa sổ, ánh mặt trời chiếu rọi những tia nắng ấm lên xe tạo một vòng sáng.

Cô rất xinh đẹp, nhất là đôi mắt hồ ly kia, khóe mắt rũ xuống, đuôi mắt hơi nhếch lên, con ngươi đen sinh động. Đôi mắt nhìn quanh đầy giảo hoạt, cực kỳ giống hình tượng của Đát Kỷ. Khí chất xuất thần, yêu mị mà không tục.

Thấy cô ngồi xiêu xiêu vẹo vẹo gần cửa sổ, Tô Đệ ho nhẹ nhắc nhở, thấy cô vẫn không có phản ứng, anh cong tay gõ lên chỗ hộc xe ngăn cách ghế: "Đường Đường, ngồi lại đàng hoàng."

Tô Đường không hé răng, không chút để ý nhìn màn hình di động, đột nhiên ngốn tay dừng lại, cô bị thu hút bởi tiêu đề của một video phỏng vấn. 

"Cậu cảm thấy kết hôn có gì tốt không?"

"Chỗ tốt khi kết hôn? Ách, tôi cảm thấy, chỗ tốt khi kết hôn... Chỗ tốt... ách... Kết hôn khẳng định là có chỗ tốt, chắc chắn là có. Anh để tôi ngẫm lại, chỗ tốt khi kết hôn.. ách..."

Ách ách a a một lúc, đối tượng bị phỏng lâm vào xấu hổ, kể những góc khuất bên trong.

Tô Đường thất thần nhìn chằm chằm màn hình di động một lát. Một giây sau, cô nhướng mày, chia sẻ cái video vừa nãy đến nhóm chat gia đình.

Phụ đề: Vấn đề đinh tai nhức óc

Hai tin nhắn gửi liền kề nhau, nhưng chưa đến mười giây, cô bị đá ra khỏi nhóm. 

"Triệu nữ sĩ, sao lại đá con ra khỏi nhóm?"

Giọng nói vừa phát ra, trên khung chat lập tức xuất hiện dấu chấm than màu đỏ.

[Tin nhắn đã gửi, nhưng đối phương từ chối nhận]

Cô lại bị mẹ ruột kéo vào danh sách đen.

Nhớ rõ lần trước bị kéo đen là vì cô kiên trì muốn làm phóng viên xã hội nhưng được đồng ý, vì thế mà bỏ nhà đi. Ở trong mắt của mẹ, cô là người đã có tiền án.

Tô Đường thở dài, vứt điện thoại ra ghế sau, vẻ mặt không cao hứng quay đàu lại nhìn anh trai mình đang nhắm mắt dưỡng thần.

Xe chạy băng băng trên đường, anh trai cũng không nói là sẽ đi đâu.

Chờ xe dừng lại, Tô Đường mới biết mục đích của chuyến đi này không đơn giản.

Tô Đường nhìn chằm chằm anh mình một lát, cúi người lại gần, chất vấn đối phương: "Anh, anh có phải là người thân của em không?"

Tô Đệ không có hứng thú trả lời vấn đề nhàm chán này, đẩy gọng kính màu vàng trên sóng mũi, mí mắt cũng lười nâng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-hai-duong-chua-ngu/chuong-1.html.]

"Anh nhẫn tâm đem em gái ruột của mình đẩy vào hố lửa sao?"

"Nhẫn tâm."

"..."

Tỏ vẻ tội nghiệp không có hiệu quả, Tô Đường càng giận: "Thật là kì lạ, anh với chị không vội vã tìm đối tượng, vì cái gì lại bắt em kết hôn? Dựa vào cái gì a! Khi dễ em út  sao?"

Tô Đệ bị cô quấy nhiễu rất buồn ngủ, rất không kiên nhẫn mà nghiêng người, quay mặt về hướng khác: "Ông nội Phùng chỉ đích danh của em, anh phản đối cũng không được."

"Vì sao lại là em?" Tô Đường khó hiểu hỏi.

Cô đã gặp ông nội Phùng lúc nhỏ, cô đã không nhớ rõ hình dáng của ông trông như thế nào. Không có lý do gì có ấn tượng đặc biệt với cô?

Tô Đệ đưa tay ý muốn bảo trợ lý đưa cho điếu thuốc, vừa mới chuẩn bị cầm, đã bị Tô Đường nhanh tay cầm lấy.

Thấy anh quay đầu lại, một tay Tô Đường nắm chặt, nhìn anh hất cằm nói: "Không trả lời vấn đề của em sao?"

Tô Đệ nhìn chằm chằm cô một lát, tháo mắt kính xuống xoa xoa giữa mày: "Phùng thị cùng nhà chúng ta là thế giao, bây giờ hai gia đình còn lui tới hợp tác với nhau. Ông nội chúng ta là người trọng tình. Lúc em còn nằm trong tả lót, ông nội đã cùng ông nôi Phùng đặt ra hôn ước, sau này sẽ kết hôn với cháu trai đích tôn của ông ấy, để hai nhà thân càng thêm thân. Ông nội Phùng rất trọng chữ tín, luôn nhớ kĩ giao ước trong đầu."

Tô Đường giương cao khóe miệng nhin anh, vẫn là vẻ mặt không cao hứng.

"Nhưng mà, em cũng không cần quá áp lực, khi còn nhỏ em cùng cháu trai của ông nội Phùng chơi rất vui vẻ, đều là người quen, coi như cùng chơi với bạn nhỏ, chỉ là bây giờ đã trưởng thành. Nhưng việc này có được hay không vẫn phải xem ý kiến hai người sao?" Tô Đệ kiên nhẫn trấn an cô vài câu.

"Cái gì người quen? Em và bọn họ đã nhiều năm không gặp, bây giờ đi trên đường gặp gỡ cũng không nhận ra họ là ai a." Tô Đường oán giận một tiếng.

Những lời này của anh trai cô nghe hiểu. Đây là hai nhà muốn mở rộng sản nghiệp nên mới đưa ra chuyện liên hôn.

Cũng giống như ba mẹ cô, vì lợi ích hai gia tộc bị ép buộc đến với nhau. Loại hôn nhân trao đổi kiểu này, cô đã tận mắt chứng kiến ba mẹ mình mỗi ngày bên nhau đều hao tổn tinh thần.

Lúc trước cha mẹ cô còn miễn cưỡng diễn cảnh ân ái trước mặt người khác. Từ giao khi giao tập đoàn cho anh trai quản lý, hai vợ chồng lập tức làm ngơ đối phương, ở nước ngoài không ai can thiệp ai.

Đối với chuyện liên hôn, Tô Đường nghĩ đến sọ cũng đau.

 Nhưng tại sao ông nội Phùng lại chỉ tên cô? Nhát thời Tô Đường nghỉ không ra. Nếu hai nhà liên hôn, chỉ cần là Tô, nhưng hai nhà đều có có hai con trai. Chị gái là mẹ tái hôn mang thai, không phải người Tô gia, có thể bài trừ. Anh trai tuy không phải do mẹ sinh, nhưng cũng là người của Tô gia. 

Nếu nhà họ Phùng có con gái, vậy anh trai cũng có thể thay thế cô hoàn thành hôn sự này? 

 

 

 

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...