Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hắn từng hứa sẽ cưới ta, mũ phượng khăn quàng vai rước ta về - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-08-10 10:28:18
Lượt xem: 3,040

Lấy lại tinh thần, ta mới phát hiện mình lệ rơi đầy mặt.

Thì ra, nước mắt ta đã không tự chủ mà rơi xuống.

Có mấy tiểu yêu quái tới ôm ta một cái, ta tranh thủ thời gian lau khô mặt.

"Tốt rồi, về sau ta sẽ tại Hồng Phong cốc bồi tiếp các ngươi."

Kỳ thật lần này trở về, là lần nữa phong ấn hơn một trăm trứng chưa nở, là hi vọng nho nhỏ cuối cùng.

Trong lúc đại chiến, ma quái tựa hồ biết chỗ trú ngụ của con non chúng ta, trực tiếp phá vỡ bí cảnh, há miệng ăn thịt hết.

Lại không biết, ta đã tranh thủ thời gian trước đó đem trứng cùng hài đồng tách ra giấu kín.

Bây giờ thế đạo lại muốn loạn, càng không thể để bọn chúng phá vỏ được.

Về Hồng Phong cốc bảy tám ngày, có người đưa tiên thiếp cho thủ vệ Gấu yêu, nói cố ý bái phỏng.

Là Hoài Chỉ cùng Tử Vân tiên tử.

Lúc nhìn thấy hai người, Tử Vân tiên tử nắm thật c.h.ặ.t t.a.y Hoài Chỉ, hơi có chút giống như biểu thị công khai chủ quyền nhìn qua ta.

Nàng nhìn có vẻ nhỏ bé yếu ớt, cho nên dù là có chút phát giác được ác ý nho nhỏ của nàng, cũng sẽ để cho người ta cảm thấy nàng rất động lòng người.

Ta cười cười, nhìn Hoài Chỉ nói, "Mỹ nhân như vậy mà lại ban cho ngươi nha, thật sự là đáng tiếc."

Lại hoà khí nhìn Tử Vân tự giới thiệu, "Lần đầu gặp mặt, ta là Linh Vũ."

Cảm quan của nữ nhân vi diwwuj vô cùng, nàng đại khái nhìn ra ta xác thực đối Hoài Chỉ cũng không có ý riêng gì, mặt có chút đỏ, nháy mắt mấy cái, nói, "Gọi ta A Tử là được rồi."

Thì ra Hoài Chỉ đến lần này, là vì nghi thức kế vị của ta.

Đã làm nữ quân Hồng Phong cốc, lễ đăng quang là không thể miễn.

Trong lòng ta vô cùng cảm động, nói lời cảm tạ với hắn và Tử Vân tiên tử, mời bọn họ ở lại Hồng Phong cốc mấy ngày.

Ban đêm Tử Vân nháo muốn ngủ cùng ta, Hoài Chỉ ngoài miệng thì nói ăn dấm, nhưng lại cười đến cong mặt mày.

Nằm tại giường, Tử Vân năn nỉ ta kể những tai nạn xấu hổ khi còn bé của Hoài Chỉ.

Ta há miệng nghĩ chả nhẽ lại bóc trần bí mật của lão bằng hữu , nói hắn khi còn bé rất thích bẫy người ta hay sao, nghĩ lại, cũng chỉ nói mấy chuyện không liên quan lắm đến ta mà thôi.

Tử Vân nghe vô cùng nhiêm túc, mày liễu  nhỏ lúc cau lại lúc giãn ra, nàng cũng là thực tình động tâm với Hoài Chỉ.

Sáng sớm hôm sau, ta sớm tỉnh lại, mơ mơ màng màng đến trong viện múc hai gáo nước giếng rửa mặt.

Tuy có pháp thuật có thể tự làm mình sạch sẽ, nhưng ta vẫn làm việc này như một thói quen.

Quay đầu, lại nhìn thấy trên xích đu có một người đang ngồi.

Tư Hoành!

Đợi thấy rõ gương mặt thanh niên mặc áo tím kia, ta hoảng sợ lui lại phía sau, suýt nữa đổ nhào vào thùng nước.

Vẫn có một chút nước giội ra, tưới ướt váy.

Người bên cạnh Tư Hoành, là con thỏ yêu gãi gãi đầu, ủy ủy khuất khuất giải thích cùng ta, "Điện hạ không phải người ngoài ......"

Không phải người ngoài liền trực tiếp dẫn hắn vào Hồng Phong cốc.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Cho nên Hoài Chỉ là người ngoài sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/han-tung-hua-se-cuoi-ta-mu-phuong-khan-quang-vai-ruoc-ta-ve/chuong-15.html.]

Một ý nghĩ rất không đúng lúc bốc lên trong đầu, vô ý thức hành lễ với hắn.

Tư Hoành nhàn nhạt"Ừm" Một chút, nhìn thỏ yêu nở nụ cười, "Đi chơi đi."

Tiểu viện còn lại ta cùng hắn, lúc nhìn lại, hắn đã khôi phục bộ dáng lạnh lùng xa cách.

"Không biết điện hạ giá lâm" Ta không dám cùng hắn đối mặt, cúi đầu xuống, "Thất lễ."

"Không sao."

Hắn đứng lên, hướng ta đến gần mấy bước, dừng ở nơi cách ta khoảng một sải tay.

"Nguyên là muốn chờ đến lễ đăng quang của ngươi mới tới bái phỏng, nhưng mà  gần đây xuất hiện khe hở của Ma giới, cần xử lý, đến lúc đó hẳn là không tới kịp."

Đang khi nói chuyện, hắn mở bàn tay, đưa qua ta, một cái hộp gỗ lim vuông vức xuất hiện

"Đây là hạ lễ."

Là đại diện cho Thiên Cung mà đến.

Cuối cùng ta lấy hết dũng khí, ngẩng đầu nhìn hắn một chút, "Tạ ...... Tạ ơn điện hạ."

Hai tay tiếp nhận hộp, bên trong đôi mắt đối phương chiếu ra dáng vẻ cẩn thận từng li từng tí của ta.

Tuy nói là không nợ hắn, nhưng lúc đối mặt, ta vẫn luôn luôn chột dạ.

Hắn không cần phải nhiều lời nữa, nói tiếng cáo từ, cất bước muốn đi gấp.

"Mời, xin đợi một chút."

Gặp hắn quay người, ta nhắm mắt nói, "Nếu là ngay gần đây, ta cũng thử đi nhìn xem."

Đối phương gật đầu, chờ ta thay đổi thường phục.

Một mình đi cùng Tư Hoành, ta vạn vạn lần không dám, cho nên kêu Hoài Chỉ cùng đi.

Hắn đi, Tử Vân tự nhiên đi theo.

Hoài Chỉ nói nhăng nói cuội, Tư Hoành cũng đều vô cùng tốt tính , cùng hắn một người hỏi , người kia trả lời.

Không biết làm sao, liền nói về hôn sự với Minh Hoa.

Tử Vân vụng trộm dò xét thái độ của ta, ta cười với nàng, ra hiệu mình không thèm để ý.

Không thèm để ý, là thật, chỉ là trong lòng có chút buồn bực, nhưng chỉ một chút thôi rồi cũng không sao.

"Hôn kỳ diễn ra vào ngày nào đấy, bổn quân cũng muốn tới uống mọt chén rượu mừng."

Tiếng nói của Hoài Chỉ rất lớn, có lẽ cũng là nói cho ta nghe.

Ta không nhìn thần sắc khác nhau của đám người, trên môi vẫn nở nụ cười, mắt nhìn phía trước.

Ta rời Thiên Cung ngày thứ hai, Tư Hoành cùng Minh Hoa dưới sự chứng kiến của hai lão tộc trưởng , định ra hôn ước, đi qua nạp cát lễ.

Minh Hoa cố ý chạy đến nói cho ta tin tức tốt này, nàng cười đến tùy ý tươi đẹp, nói cám ơn ta.

Không hề khiêu khích, ta chúc nàng cùng Tư Hoành kiêm điệp tình thâm.

"Cốc Vũ* năm sau." Tư Hoành trả lời câu hỏi của Hoài Chỉ.

 

(Tiết Cốc Vũ có thể hiểu theo từ điển Hán Việt như sau, Cốc là ngũ cốc hoa màu nói chung, Vũ là mưa, nói nôm na thì tiết Cốc Vũ là thời điểm có mưa, những cơn mưa này thường lớn và nặng hạt như những hạt ngũ cốc. Theo quan niệm dân gian, những cơn mưa rào trong tiết Cốc Vũ còn thể hiện cho sự tươi mát, đại diện cho một năm no đủ. Khi những cơn mưa rơi hạt hay khi giao mùa sẽ giúp con người trở nên dễ chịu hơn, đánh dấu một năm mới suôn sẻ thuận lợi.)

Loading...