Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hai mặt của số phận - Chương 2: Những Mảnh Ghép Bí Ẩn

Cập nhật lúc: 2024-08-09 22:07:26
Lượt xem: 0

Chương 2: Những Mảnh Ghép Bí Ẩn

 

Khi ca trực kết thúc, Linh rời khỏi bệnh viện với tâm trạng nặng nề. Bầu trời đã chuyển sang màu tím nhạt của hoàng hôn, nhắc nhở cô rằng cuộc hẹn bí ẩn đang đến gần.

 

Trên đường về nhà, Linh ghé qua một quán cà phê quen thuộc. Cô cần thời gian để suy nghĩ, để cố gắng hiểu những gì đang xảy ra với mình.

 

"Một ly cappuccino, làm ơn," Linh nói với người pha chế, cố gắng mỉm cười nhưng không thành công.

 

Khi đang chờ đợi, Linh nhận thấy một người đàn ông đang nhìn cô chằm chằm từ góc quán. Anh ta có vẻ quen quen, nhưng cô không thể nhớ đã gặp ở đâu. Khi ánh mắt họ giao nhau, người đàn ông nhanh chóng quay đi, giả vờ tập trung vào tờ báo trước mặt.

 

Linh cảm thấy lo lắng. Cô nhớ lại tin nhắn cảnh báo rằng có người đang theo dõi mình. Phải chăng đây là một trong số họ?

 

Lấy ly cà phê, Linh nhanh chóng rời khỏi quán. Cô đi bộ về nhà, thỉnh thoảng ngoái lại để kiểm tra xem có ai đang theo dõi không.

 

Khi về đến căn hộ, Linh khóa cửa cẩn thận và kiểm tra từng góc nhà. Cô không biết mình đang tìm kiếm gì, nhưng cảm giác bất an cứ ám ảnh tâm trí.

 

Đồng hồ chỉ 8 giờ tối. Còn hai tiếng nữa mới đến giờ hẹn. Linh quyết định tắm rửa và thay quần áo để chuẩn bị cho cuộc gặp bí ẩn.

 

Khi đang đứng dưới vòi sen, Linh bỗng cảm thấy một cơn đau nhói ở gáy. Cô chớp mắt, và trong tích tắc, những hình ảnh lạ lùng lại tràn ngập tâm trí: một tòa nhà cao tầng, một phòng máy tính đầy những màn hình, và một khuôn mặt mờ ảo đang mỉm cười với cô.

 

Linh lảo đảo, phải vịn vào tường để giữ thăng bằng. Cô tắt vòi sen, choàng khăn tắm và bước ra ngoài. Đầu cô đau như búa bổ.

 

"Mình là ai?" Linh tự hỏi, nhìn vào gương. Khuôn mặt phản chiếu trở nên xa lạ, như thể đó là một người hoàn toàn khác.

 

Cô lấy điện thoại, định gọi cho bạn thân - Mai. Nhưng rồi Linh dừng lại. Làm sao cô có thể giải thích tất cả những điều kỳ lạ này? Liệu Mai có tin cô không, hay sẽ nghĩ rằng cô đang mất trí?

 

Đúng lúc đó, một tin nhắn mới hiện lên:

 

"Đừng tin ai cả. Ngay cả bản thân em. Hãy đến địa chỉ này... - K"

 

Kèm theo là một địa chỉ ở khu công nghiệp cũ bên ngoài thành phố.

 

Linh nhìn đồng hồ. 9 giờ 30 phút. Cô phải quyết định ngay bây giờ.

 

Với một hơi thở sâu, Linh bắt đầu thay quần áo. Cô không biết mình đang đ.â.m đầu vào đâu, nhưng cô biết rằng đây có thể là cơ hội duy nhất để tìm ra sự thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hai-mat-cua-so-phan/chuong-2-nhung-manh-ghep-bi-an.html.]

 

Khi Linh rời khỏi căn hộ, cô không nhận ra rằng một chiếc xe đen đã bắt đầu nổ máy ở bên kia đường, sẵn sàng bám theo cô trong bóng tối...

 

Linh lái xe trong đêm, con đường vắng lặng trải dài trước mắt như một dải lụa đen. Ánh đèn đường hắt xuống những vệt sáng vàng nhợt nhạt, tạo nên một bầu không khí u ám, bí ẩn. Cô cảm thấy như mình đang lái xe vào lòng bóng tối, nơi những bí mật đang chờ đợi để được hé lộ.

 

Tâm trí Linh quay cuồng với hàng trăm câu hỏi. Mỗi km qua đi, nỗi lo âu trong lòng cô lại tăng lên gấp bội. Cô tự hỏi liệu mình có đang mắc sai lầm không khi đi đến cuộc hẹn này. Nhưng sâu thẳm trong lòng, Linh biết rằng cô không còn lựa chọn nào khác. Sự thật về bản thân mình, dù có đáng sợ đến đâu, vẫn tốt hơn là sống trong bóng tối của sự không biết.

 

Khu công nghiệp cũ hiện ra trước mắt như một bóng ma khổng lồ. Những tòa nhà bỏ hoang sừng sững, cửa sổ vỡ nát như những con mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào bóng đêm. Gió thổi qua những khung sắt rỉ sét, tạo nên những âm thanh rùng rợn như tiếng rên rỉ của quá khứ.

 

Linh dừng xe trước một nhà kho cũ. Tim cô đập nhanh đến mức như muốn vỡ tung. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh. Mùi ẩm mốc và kim loại rỉ sét tràn ngập không khí, khiến cô nhăn mũi.

 

"Mình có thể làm được," Linh tự nhủ, giọng nói trong đầu cô run rẩy nhưng kiên định. "Mình phải biết sự thật."

 

Cô bước ra khỏi xe, đôi giày bốt phát ra tiếng kêu trên nền bê tông nứt nẻ. Mỗi bước đi đều khiến Linh cảm thấy như mình đang tiến gần hơn đến một thế giới khác - một thế giới mà cô không chắc mình có thuộc về hay không.

 

Khi Linh tiến đến cửa nhà kho, một bóng người bỗng xuất hiện từ bóng tối. Cô giật mình lùi lại, tim đập thình thịch trong lồng ngực.

 

"Đừng sợ, Linh," một giọng nói trầm ấm cất lên. "Tôi là người đã nhắn tin cho cô."

 

Người đàn ông bước ra ánh sáng. Anh ta cao ráo, với mái tóc đen cắt ngắn và đôi mắt sâu thẳm như ẩn chứa nhiều bí mật. Linh nhận ra đây chính là người đàn ông cô đã thấy ở quán cà phê.

 

"Anh là ai?" Linh hỏi, giọng cô run run nhưng cố gắng giữ vẻ bình tĩnh.

 

"Tôi là Khôi," anh ta đáp. "Và tôi biết về nhân cách thứ hai của cô."

 

Những lời nói đó như một cú sốc điện chạy qua người Linh. Cô cảm thấy đầu gối mình run rẩy, phải vịn vào tường để giữ thăng bằng.

 

"Nhân cách... thứ hai?" Linh lặp lại, giọng cô nhỏ đến mức gần như không nghe thấy.

 

Khôi gật đầu, ánh mắt anh ta đầy thông cảm và... có phải là nỗi buồn? "Chúng ta cần nói chuyện, Linh. Có rất nhiều điều cô cần biết."

 

Khi Khôi mở cửa nhà kho, Linh cảm thấy như mình đang đứng trước ngưỡng cửa của một thế giới mới - một thế giới nơi mọi thứ cô biết về bản thân mình có thể sẽ bị đảo lộn hoàn toàn. Với một hơi thở sâu, cô bước vào, sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì đang chờ đợi phía trước.

 

Cánh cửa đóng lại sau lưng họ, và trong khoảnh khắc đó, Linh cảm thấy như mình vừa bước qua ranh giới giữa quá khứ và tương lai, giữa cái tôi cũ và một bản ngã hoàn toàn mới mà cô chưa từng biết đến...

 

Loading...