Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hai mặt của số phận - Chương 1: Thức tỉnh

Cập nhật lúc: 2024-08-09 22:06:23
Lượt xem: 1

Chương 1: Thức tỉnh

 

Tiếng còi xe cứu thương xé toạc bầu không khí tĩnh lặng của buổi sáng sớm. Linh giật mình tỉnh giấc, đầu óc còn quay cuồng với những hình ảnh mơ hồ của giấc mơ vừa qua. Cô chớp mắt vài lần, cố gắng định hình lại thực tại xung quanh mình.

 

Căn phòng nhỏ của Linh được bao phủ bởi ánh sáng dịu nhẹ của bình minh đang hé rạng. Cô nhìn đồng hồ trên tường: 5 giờ 30 phút sáng. Còn quá sớm để bắt đầu một ngày mới, nhưng Linh biết mình sẽ không thể ngủ lại được nữa.

 

Cô ngồi dậy, cảm thấy đau nhức khắp người như thể vừa trải qua một cuộc marathon. Điều kỳ lạ là Linh không nhớ mình đã làm gì đêm qua. Cô cố gắng lục lọi ký ức, nhưng chỉ tìm thấy những mảnh ghép rời rạc, không liên quan.

 

Linh bước xuống giường, chân trần chạm vào sàn gỗ lạnh. Cô tiến về phía bàn làm việc, nơi chiếc laptop vẫn đang ở chế độ ngủ. Một thói quen kỳ lạ mà gần đây cô thường xuyên mắc phải - quên tắt máy tính trước khi đi ngủ.

 

Khi màn hình sáng lên, Linh nhíu mày nhìn vào hàng loạt cửa sổ đang mở. Những dòng mã phức tạp, các biểu đồ và bảng số liệu hiện ra trước mắt cô. Linh không hiểu gì về chúng, nhưng một cảm giác lo lắng bắt đầu len lỏi trong lòng.

 

"Mình đã làm gì vậy?" Linh tự hỏi, cố gắng hiểu những gì đang hiển thị trên màn hình.

 

Đột nhiên, một thông báo xuất hiện: "Quá trình tải xuống hoàn tất. Dữ liệu đã được mã hóa và lưu trữ an toàn."

 

Tim Linh đập nhanh hơn. Cô không biết mình đã tải xuống cái gì, và tại sao lại cần phải mã hóa nó. Với tay lấy điện thoại, Linh nhận ra có một tin nhắn mới từ một số không xác định:

 

"Công việc đã hoàn thành. Gặp tại địa điểm cũ lúc 22:00 tối nay."

 

Linh cảm thấy như thể mình đang rơi vào một cơn ác mộng. Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng có một điều chắc chắn: đây không phải là lần đầu tiên cô thức dậy trong tình trạng này.

 

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, làm Linh giật mình. Là số điện thoại của bệnh viện. Cô hít sâu một hơi trước khi nhấc máy:

 

"Alô, bác sĩ Linh nghe."

 

"Linh, có ca cấp cứu. Chúng tôi cần em đến ngay," giọng nói gấp gáp của đồng nghiệp vang lên từ đầu dây bên kia.

 

"Vâng, tôi sẽ đến ngay," Linh đáp, cảm thấy nhẹ nhõm vì có lý do để thoát khỏi mớ bòng bong trong đầu mình.

 

Cô nhanh chóng tắt laptop, thay quần áo và rời khỏi căn hộ. Khi bước ra đường, Linh tự nhủ sẽ tìm hiểu chuyện này sau. Bây giờ, có những sinh mạng đang cần cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hai-mat-cua-so-phan/chuong-1-thuc-tinh.html.]

Linh lái xe đến bệnh viện, đầu óc vẫn quay cuồng với những suy nghĩ về những gì cô vừa phát hiện. Cô cố gắng tập trung vào con đường phía trước, nhưng những câu hỏi cứ liên tục hiện lên trong tâm trí: Ai đã gửi tin nhắn đó? Cô đã tải xuống dữ liệu gì? Và tại sao cô không nhớ gì về việc này?

 

Khi đến bệnh viện, Linh nhanh chóng thay đồ và chạy vào phòng cấp cứu. Đồng nghiệp của cô, bác sĩ Hùng, đang chuẩn bị cho ca phẫu thuật khẩn cấp.

 

"Linh, cuối cùng em cũng đến," Hùng nói, giọng nhẹ nhõm. "Bệnh nhân là một cậu bé 10 tuổi, bị tai nạn giao thông. Chấn thương sọ não nghiêm trọng, cần phẫu thuật ngay lập tức."

 

Linh gật đầu, mọi suy nghĩ cá nhân lập tức biến mất khi cô bước vào chế độ bác sĩ. "Em đã sẵn sàng. Chúng ta bắt đầu thôi."

 

Cuộc phẫu thuật kéo dài hơn bốn giờ đồng hồ. Mỗi giây phút đều căng thẳng khi Linh và ê-kíp của cô cố gắng cứu sống cậu bé. Cuối cùng, ca phẫu thuật kết thúc thành công.

 

Khi bước ra khỏi phòng mổ, Linh cảm thấy kiệt sức nhưng hài lòng. Cô đã làm những gì mình có thể, và giờ đây, một sinh mạng đã được cứu.

 

"Em làm tốt lắm, Linh," Hùng nói, vỗ nhẹ vai cô. "Em nên nghỉ ngơi một chút. Ca trực của em bắt đầu trong hai giờ nữa."

 

Linh gật đầu cảm ơn và đi về phía phòng nghỉ của bác sĩ. Cô ngồi xuống ghế, nhắm mắt lại và hít sâu. Đột nhiên, những hình ảnh lạ lùng tràn ngập tâm trí cô: màn hình máy tính đầy những dòng mã, những tập tin được mã hóa, và một logo kỳ lạ - hình một con rồng đỏ cuộn quanh một quả địa cầu.

 

Linh mở mắt ra, tim đập nhanh. Cô không hiểu những hình ảnh này có ý nghĩa gì, nhưng chúng có vẻ liên quan đến những gì cô đã thấy trên máy tính sáng nay.

 

Cô lấy điện thoại ra, định gọi cho ai đó để hỏi ý kiến, nhưng rồi dừng lại. Ai sẽ tin cô? Làm sao cô có thể giải thích những điều mà chính cô còn không hiểu?

 

Đúng lúc đó, một tin nhắn mới hiện lên trên màn hình:

 

"Đừng nói với ai. Họ đang theo dõi em. Gặp em tối nay như đã hẹn. - K"

 

Linh cảm thấy như có một tảng đá đè nặng trong lòng. Cô không biết "K" là ai, nhưng rõ ràng người này biết về những gì đang xảy ra với cô.

 

Tiếng gõ cửa làm Linh giật mình. Một y tá trẻ ló đầu vào: "Bác sĩ Linh, có người nhà bệnh nhân muốn gặp chị."

 

Linh gật đầu, cố gắng lấy lại bình tĩnh. "Tôi sẽ ra ngay," cô nói, đứng dậy và sửa lại áo blouse.

 

Khi bước ra khỏi phòng, Linh không nhận ra rằng có một người đàn ông đang quan sát cô từ xa. Anh ta mỉm cười, lẩm bẩm vào micro gắn trên cổ áo: "Đối tượng đã nhận được tin nhắn. Tiếp tục theo dõi."

 

Loading...