Hạ Tư Quân - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-07-06 23:11:20
Lượt xem: 2,627

Đổng Tiên đến cầu hôn.   

Lễ hỏi không nhiều không ít, Hạ Thiên Thành hết sức vui vẻ.   

 

Ông ta không nghĩ tới ta còn có thể tìm một thông gia cho ông ta như Đổng gia, đương nhiên về vấn đề đồng tính, ông ta không để ý chút nào.   

 

Thậm chí ông ta còn nói với ta: “Đổng Tiên là một người đồng tính, sau khi kết hôn sẽ không sủng ái ngươi, ngươi phải dựa vào bản lĩnh mau chóng có nhi tử.”

 

Tiết Hoài vẫn đồng ý lời mời như cũ, nhưng hắn không hề nói tới chuyện cầu hôn.

Đối mặt với Hạ Thiên Thành không kiềm chế được nhiều lần ám chỉ, hắn chỉ coi như không hiểu.   

 

Những điều này không liên quan đến ta.   

Có lẽ muốn gả ta đến Đổng gia, Vương thị phái người đến trang điểm cho ta.   

Sau khi tô son trát phấn, mắt thường có thể thấy được ta đẹp hơn rất nhiều.   

 

Đẹp đến mức có thể thu hút khiến cháu ngoại của Vương thị cũng phải ngứa ngáy. 

 

Hắn ta giận dỗi, nhìn thấy ta ánh mắt liền sáng lấp lánh: “Cữu mụ phủ sao lại là một cô nương xinh đẹp như vậy?”

 

Ta không coi hắn ta ra gì, dù sao trái phải ta đều phải xuất giá.   

Cũng không ngờ, hắn ta  nhiều lần tới chặn ta, tới lần thứ ba, hắn ta đi thẳng tới trong viện của ta.   

“Cữu mụ đã nói với ta, ngươi phải gả cho Đổng Tiên kia!”

 

“Hắn ta sẽ không chạm vào ngươi, cả đời này cũng không có nam nhân nào chạm, không bằng để cho ta thoả mãn ngươi!”   

 

Thân hình mập mạp của hắn ta chắn trước mặt ta.   

Ta đưa tay đẩy hắn ta ra.   

 

“Thật không ra gì!”

 

Hắn ta nói: “Ngươi coi mình là tiểu thư tướng phủ thật sao!”

 

Bàn tay to lớn của hắn ta nắm chặt cổ tay ta, ta làm thế nào cũng không thể thoát ra được.   

Hắn ta đẩy ngã ta xuống đất, thân thể giống như vách thịt đè lên người ta.   

 

Ta cố gắng giãy dụa đột nhiên bị hắn ta đán.h mạnh.   

Ta cố gắng kêu cứu, nhưng không tìm thấy nha hoàn nào.   

 

Để có thể làm chuyện như vậy ở tướng phủ, chắc chắn có sự đồng ý của Vương thị, còn vì hắn ta mà chuẩn bị tất cả.

 

Nghĩ tới đây, sự giận dữ mà ta đè nén hồi lâu gần như bùng phát.   

Trong móng tay ta chứa thuố.c phong hầu.

Hắn ta là người nhà họ Vương, cũng là cao môn quý tộc, nếu ta giế.t hắn ta thì ta cũng khó thoát khỏi cái chế.t.   

Áo ngoài của ta sắp bị kéo ra.   

 

Đột nhiên có một nha hoàn hô to: “Người đâu! Biểu tiểu thư bị…” 

Con người ta thích màu sắc đẹp, hơn nữa còn nhớ mặt người rất nhanh, rõ ràng nàng ta là người trong viện Hạ Gia Dư. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ha-tu-quan/chuong-9.html.]

 

Ta nhất thời hiểu được, Vương thị không chỉ đồng ý cho ngoại tôn bà ta phá hoại sự  trong sạch của ta, còn muốn cho tất cả mọi người biết. 

 

Một đám người vội vàng chạy tới, ngoại tôn Vương thị lại không nghe thấy, hai mắt hắn ta đục ngầu, sắc mặt hơi hồng, rõ ràng là trúng thuố.c.

 

Lòng ta trầm xuống.   

Ta cũng muốn gả cho Đổng Tiên, vì sao còn không buông tha ta!   

 

“Phanh…”

Vách thịt đè lên người ta đột nhiên bị đá ra ngoài.   

Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy thân thể ta. 

Áo khoác ngoài ta chưa rơi, Tiết Hoài đã bọc ta lại thật chặt.   

Một đám người nối đuôi nhau đi đến, đi phía trước chính là Hạ Gia Dư.   

Vẻ mặt nàng ta hưng phấn, Vương thị theo phía sau lại lo lắng.   

 

Thì ra là chủ ý của Hạ Gia Dư.   

Hạ Gia Dư nhìn thấy Tiết Hoài, tất cả vui vẻ đều cứng trên mặt.   

 

Nàng ta siết chặt y phục, vẫn chưa từ bỏ ý định nói: “Biểu tỷ đã đính hôn, tại sao lại cùng ca ca ta làm chuyện như vậy ở đây?”   

 

Ngoại tôn Vương thị nằm trên mặt đất cách đó không xa, quần áo xộc xệch.   

Vương thị đương nhiên tỉnh táo hơn nàng ta: “Người đâu, mau đưa biểu tiểu thư xuống nghỉ ngơi, chuyện này nhất định có ẩn tình.”

 

Hạ Gia Dư nói: “Tiết lang, ngươi mau thả nàng ta ra!” 

 

Mắt thấy Tiết Hoài muốn buông ta ra, sự sợ hãi vừa rồi lại nổi lên.   

Dựa vào cái gì?   

Tại sao lại đối xử với ta như vậy?   

Tại sao ta phải hợp tác với những người khác, để những người đó bắt nạt!   

Yêu cầu của bọn họ ta đều đã đồng ý, tại sao còn muốn khinh người quá đáng!   

Sự không cam lòng đã bị dập tắt bây giờ lại nổi lên.   

 

Ta giữ chặt Tiết Hoài, nhìn về phía Hạ Gia Dư, gằn từng chữ:   

“Vì sao ngươi muốn tính kế ta như vậy, là bởi vì ta mới là ân nhân cứu mạng của Tiết Hoài sao?”

 

Theo lời ta vừa dứt, Hạ Gia Dư kinh ngạc nói: “Tỷ đang nói bậy bạ gì vậy!”

 

Vương thị cũng lập tức nói: “Biểu tiểu thư bị sợ hãi, người đâu! Mau tới! Đưa nàng xuống!”

 

Ta tiếp tục nói: “Ta đã tặng cái tên ‘Hạ Tư Quân’ cho ngươi rồi, ta đã là vị hôn thê của Đổng Tiên, ngươi còn muốn thế nào nữa?”

 

“Ta và Tiết Hoài đã không còn qua.n hệ gì nữa, nhất quyết phải đuổi cùng giế.t tận sao? Giống như đối với đám hạ nhân biết chuyện năm đó?”

 

“Không còn qua.n hệ?” Ta còn chưa nói xong, đột nhiên bị Tiết Hoài cắt ngang.   

 

Tay hắn ôm ta tự nhiên siết chặt, hắn mỉm cười nói: “Còn có thứ lưu lại trên người ta, sao có thể tính là không hề quan hệ?”

Bình luận

1 bình luận

Loading...