Hạ Tư Quân - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-06 23:08:47
Lượt xem: 2,675

Tiết Hoài trực tiếp đẩy nàng ta ra: “Xin lỗi, ta không muốn nhớ lại khoảng thời gian đó.”

Tim ta dừng lại.   

 

Hạ Gia Dư liền thả lỏng, nàng ta tỏ ra đau lòng: “Sau này, ta sẽ chăm sóc phu quân thật tốt.” 

Nói xong, ánh mắt nàng ta hướng về phía ta, hiện lên hận ý.   

 

Không lâu sau, Hạ Gia Dư tìm lý do đưa ta đến đuôi thuyền chỗ không người.   

Nàng ta chất vấn ta: “Lúc trước ngươi chăm sóc Tiết Hoài thế nào?”  

 

Ta nghĩ một lúc rồi nói: “Lúc trước ta không biết hắn là tướng quân.”

Nếu ngay từ đầu ta đã biết thân phận của hắn, ta nhất định sẽ không muốn hắn lấy thân báo đáp, cũng không muốn giữ hắn lại bên mình.   

Thân phận hắn và ta khác nhau một trời một vực, nếu duyên phận không có kết quả ta cũng không muốn bắt đầu, ta sẽ cung kính chăm sóc hắn, chờ hắn thưởng ta chút vàng bạc châu báu.   

 

Tiết Hoài ngồi ở đầu thuyền nhìn thoáng qua nơi này.   

 

Không biết vì sao, vẻ mặt hắn khó coi vô cùng.   

Từ đầu thuyền đến đuôi thuyền, khoảng cách chừng ba trượng, hắn không nghe thấy chứ?   

“Quên đi, ngươi ghi lại giao dịch năm đó, phụ thân ta đã nhận ngươi làm nữ nhi, trả cho ngươi một trăm hoàng kim, ngươi không phải người có lòng tham không đáy.”

 

Ta gật đầu, vẻ mặt lo lắng.   

Nàng ta lại hỏi ta có nhìn ra cái gì không, rốt cuộc Tiết Hoài có thích nàng ta hay không.

 

Ta lắc đầu nói không biết.   

Nhưng chắc chắn hắn không thích ta.   

Trong ba năm, hắn đối xử với ta ngang ngược bá đạo, nhưng lại thân mật cùng ta, có lúc thiếu chút nữa ta thực sự đã bị mê hoặc.   

 

May mà ta không ngu.   

 

Về phần hắn có thích Hạ Gia Dư hay không…   

Ta không muốn thừa nhận, nhưng hắn đối xử với nàng ta dịu dàng hơn ta rất nhiều.   

 

Hạ Gia Dư vừa cảnh giác lại vừa chán ghét đán.h giá ta rất lâu, cuối cùng không nhìn ra manh mối gì mới hừ lạnh một tiếng xoay người trở về.  

 

Nhưng nàng ta vẫn không yên tâm về ta, ngày hôm sau Vương thị tiếp tục sắp xếp cho ta đi xem mắt.   

 

Lần này người xem mắt cũng không quá khó coi.   

“Ta tên Đổng Tiên, còn phương danh cô nương?”

 

Khuôn mặt Đổng Tiên trắng nõn, dáng người không cao, cả người nói chuyện nhỏ nhẹ.   

Hắn ta còn dẫn theo thị vệ, thị vệ da đen kia cường tráng, nhìn có chút hung dữ.   

 

Chúng ta hàn huyên một hồi, Đổng Tiên đột nhiên mở miệng: “Ta biết chuyện hôn nhân của cô nương là do thân bất do kỷ, nhưng có chuyện ta muốn nói rõ ràng với cô nương.”

Hắn nói rõ mình đồng tính, nhưng sau khi kết hôn sẽ tận lực không quản thúc ta.

 

Trách không được Vương thị bảo ta đến gặp mặt hắn ta, may mắn Đổng Tiên là người tốt.   

Nếu cả đời này ta không định giúp phu quân dạy nhi tử thì đây thực sự là một lựa chọn có thể cân nhắc.   

 

Nhưng Vương thị vẫn làm cho ta cảm thấy ghê tởm.   

Lúc ta rời đi, không ngờ lại gặp Tiết Hoài.   

Nhưng lần này không có Hạ Gia Dư.   

Hắn dựa vào xe ngựa, nhìn thấy ta nhướng mày nói: “Hạ cô nương, thật trùng hợp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ha-tu-quan/chuong-8.html.]

 

Giọng nói có chút khó chịu.   

Đổng Tiên nhìn thấy hắn ánh mắt liền sáng lên, lập tức hành lễ.   

“Ta ngưỡng mộ đại danh Tiết tướng quân đã lâu, tiểu sinh…”

 

Hắn ta chưa nói xong đã bị Tiết Hoài cắt ngang: “Đổng Tiên?”

 

“Tiết tướng quân biết ta?” Đổng Tiên kinh hỉ nói.   

 

Tiết Hoài cười lạnh nói: “Không thích nữ tử cũng đừng đi gây tai họa cho bọn họ chứ.”

 

Đổng Tiên thoáng cái đã trắng mặt.   

 

Ta nói: “Đổng công tử đối xử với mọi người đều thành thật hữu lễ, Tiết tướng quân cẩn thận lời nói.”

 

“Ngươi nói đỡ cho hắn?” Ánh mắt Tiết Hoài rơi vào người ta.   

Đổng Tiên sắp khóc, hắn ta cảm kích nhìn ta một cái.   

 

“Đi theo ta, ta có lời muốn nói với ngươi.” Tiết Hoài nói với ta.   

 

Ta lắc đầu nói: “Ta cùng Tiết tướng quân không quen lắm, hơn nữa ngươi lại là hôn phu tương lai của biểu tỷ ta, chúng ta gặp riêng nhau thì không được, ngươi muốn nói gì thì nói luôn ở đây đi.”

 

“Nếu ta muốn giới thiệu nam nhân cho ngươi thì sao? Không phải ngươi đang vội vã muốn gả đi sao? Dưới trướng ta có rất nhiều nam nhân tốt, không phải ngươi chỉ có mình Đổng Tiên làm sự lựa chọn…”

 

Nghe vậy, ta có chút tức giận.   

Ta có gả hay không, gả cho ai liên quan gì đến hắn!   

Chẳng lẽ lại vì lần trước ở mặt Hạ Gia Dư đã đồng ý, nên phải giữ lời hứa giới thiệu thuộc hạ cho ta sao?   

 

Những hình ảnh cũ trôi qua trước mặt ta.   

Khuôn mặt ba năm không gặp giờ đang trước mặt ta.   

Không cách này quá gần, ta hoàn toàn ngửi thấy mùi hương vừa quen thuộc vừa xa lạ trên người hắn, lặng yên không tiếng động bao vây ta, dụ dỗ ta.

 

Nhưng bây giờ hắn không còn thuộc về ta.   

Hoặc là nói, cho tới bây giờ hắn chưa từng thuộc về ta.   

 

Thậm chí hắn còn giới thiệu cho ta một nam nhân khác.   

Hốc mắt ta cay xè, không biết tại sao lại xúc động nói: “Đổng công tử, ta đồng ý gả cho ngươi!”

 

Đổng Tiên “A” một tiếng, lắp bắp hỏi: “Cái gì? Hả? Thật sao?”  

 

“Hay là ngươi suy nghĩ lại đi?” Hắn ta nhìn ta rồi lại nhìn Tiết Hoài.   

 

Ta thấy hắn có chút luống cuống, lúc đầu ta còn do dự nhưng đột nhiên quyết định.   

“Đổng công tử, ta nghĩ kỹ rồi.”

 

Ta tỉnh táo lại: “Ngươi cũng nên suy nghĩ đi, ta biết ta không phải lựa chọn duy nhất.”  

 

Dù sao Đổng gia có quyền có thế, vị trí của Đổng phu nhân chính là một cái bánh thơm ngon, cho dù phu quân là đồng tính thì sao nào, nói không chừng còn là phu quân đồng tính tốt hơn so với đại đa số, còn không cần lo lắng về thiếp và thứ nữ, ta có thể nghĩ đến điều này, cũng sẽ có rất nhiều nữ tử thân bất do kỷ nghĩ đến.   

 

Đổng Tiên mang theo thị vệ rời đi.   

Sau khi hắn ta đi, ta cũng không chần chừ mà rời đi.   

Có một ánh mắt nhìn theo lưng ta rất lâu.  

Bình luận

1 bình luận

Loading...