Giải thoát - Ngoại truyện 2 (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-03 08:48:01
Lượt xem: 93

GIẢI THOÁT [Ngoại truyện 2]

Tên truyện do editor đặt lại

Tác giả: 一株藤

Đề cử: Meo Meo

Nguồn: zhihu

-----

Ngoại truyện 2

Lần đầu tiên tôi nhìn thấy Ôn Mông, cô ấy đầy thù địch với tôi.

Mỗi khi Bành Niên xuất hiện bên cạnh tôi, tôi đều có thể cảm nhận được ánh mắt căm ghét của cô ấy.

Tôi đã nói chuyện với cô ấy và hỏi cô ấy liệu tôi đã làm gì xúc phạm cô ấy không và liệu tôi có thể xin lỗi không nhưng Ôn Mông lạnh lùng nhìn tôi và nói: “Đừng tự mãn.”

Tôi chỉ cảm thấy bối rối.

Mọi thứ thay đổi khi lần đầu tiên Bành Niên nắm tay tôi. Đó cũng là lần đầu tiên Ôn Mông mỉm cười với tôi, cô ấy hỏi tôi có thích Bành Niên không.

Tôi không trả lời ngay, nhưng nụ của tôi đã cho cô ấy biết.

Sau đó cô ấy nhìn về phía xa xăm nói: "Cô biết không? Tôi cùng Bành Niên lớn lên, chưa từng thấy anh ấy quan tâm đến ai nhiều như vậy... Nói tôi không ghen tị là nói dối, anh ấy có chưa bao giờ cười với tôi như thế này.”

Ôn Mông lại vội vàng cười, lè lưỡi: “Chiều thứ bảy cùng nhau đi chơi không?"

"Được."

Tôi không có lý do gì để từ chối, tôi hy vọng sẽ có mối quan hệ tốt với mọi người xung quanh Bành Niên.

"Vậy cô tới đây tìm tôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/giai-thoat/ngoai-truyen-2-end.html.]

Ôn Mông giơ ngón tay chỉ vào căn nhà hai tầng trước mặt: “Tôi thích ngồi trên mái nhà hóng gió, thứ bảy nhất định cô phải tới đây.”

Tôi gật đầu đồng ý.

Đúng hẹn, tôi đã đến gặp cô ấy.

Vừa bước lên đỉnh tòa nhà, tôi đã nhìn thấy Ôn Mông, cô ấy đang ngồi ở mép mái nhà và nhìn tôi mỉm cười.

“Xuống đi, nguy hiểm lắm.” Tôi lo lắng gọi cô ấy.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cô ấy nhìn phong cảnh theo cách này.

Ôn Mông không nhúc nhích mà nói: “Cô biết không, khi còn nhỏ tôi bị cha đánh, Bành Niên là người đầu tiên đứng trước mặt cản cha đánh tôi, tôi yêu anh ấy còn hơn bản thân mình. Nhưng bây giờ tất cả là do sự xuất hiện của cô, Bành Niên đã không nhìn thấy tôi nữa."

Cảm xúc của Ôn Mông bắt đầu kích động, tôi vừa ngạc nhiên vừa sốc: “Có chuyện gì mau xuống đây rồi nói.” Tôi thận trọng nghiêng người về phía cô ấy.

Ôn Mông lại bắt đầu cười.

"Ở độ cao của tầng hai, tôi sẽ không c.h.ế.t đâu. Nhưng tôi muốn hai người sẽ không bao giờ được ở bên nhau."

Nói xong cô ấy ngẩng đầu rồi ngã xuống.

Máu cô ấy lập tức b.ắ.n tung tóe. Có lẽ cô ấy cũng không ngờ rằng mình thực sự c.h.ế.t.

Khi cô ấy c.h.ế.t đôi mắt vẫn mở to.

Tôi ngã ra và ngồi trên đỉnh của tòa nhà dưới cơn mưa như trút nước.

(--END--)

Nếu bạn chưa thoả mãn, hãy đọc ngoại truyện về Bành Niên tại Nhân Trí page

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...