Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đối thủ bất ổn - 9

Cập nhật lúc: 2024-07-01 22:11:52
Lượt xem: 78

"Này, lại bắt đầu rồi kìa! Chắc chắn là phong cách của lão Hạ!"

"Được rồi" Tôi không kiên nhẫn thêm được nữa, vung tay lên chỉ vào Cố Diệp Huy: "Cậu nói cho bọn họ biết đi!"

Không khí im lặng trong giây lát.

"Ồ!" Cả nhóm người lại tiếp tục bùng nổ: "Wow! lão Hạ thật trâu bò! Anh Cố còn cần lão Hạ nói giúp! Có vẻ như chính lão Hạ mới là người thắng áp đảo trận đấu này.”

"Chúng ta luôn cảm thấy, cuối cùng vẫn chỉ có lão Hạ mới là người có thể kiềm chế hắn!"

"..." Tôi mở miệng, trong lòng không khỏi kinh hãi, cả đám người này mỗi ngày đều nghĩ tới chuyện quái gì vậy?

Mặc dù sự thật là tôi có thể áp đảo được Cố Diệp Huy. Hơn nữa, nếu chúng tôi phải quyết đấu, khẳng định người chiến thắng là tôi.”

"Lão Hạ! Thu nhận Cố Diệp Huy đi!"

"A Huy bảo dưỡng thân thể như ngọc nhiều năm như vậy, chỉ là chờ lão Hạ thu nhận thôi!”

"Khụ." Cố Diệp Huy đang uống trà ho khan một tiếng.

“Các cậu nói vậy là có ý gì!” Tôi cau mày, nhăn mặt hỏi.

Mọi người đều cười muốn phát điên lên: "Tôi mà còn chưa biết tính lão Cố sao? Lão ấy càng cư xử như vậy càng chứng tỏ đang ngượng ngùng, xấu hổ!"

Trong lúc tôi đang nhìn chằm chằm tính toán xem tối nay mình sẽ g.iết bao nhiêu người, Cố Diệp Huy đột nhiên đặt tách trà xuống, đứng dậy: "Được rồi, hôm nay chỉ đến đây thôi. Tôi chỉ muốn đến gặp các cậu hỏi vài câu thôi. Chúng ta đi thôi."

Nói xong, hắn ta tiến tới nắm tay tôi rời đi: “Về thôi.”

Tôi cũng không muốn ở chỗ này trì hoãn làm cho sự tình trở nên phức tạp hơn, vừa nhanh chóng đứng lên rút lui vừa quay đầu lại làm tư thế c.ắ.t c.ổ với cả đám người kia "Các cậu còn dám bàn tán nữa thì cứ liệu đấy.”

Sau khi thấy họ im lặng, tôi quay người hài lòng rời đi.

Kết quả là, tôi mới bước được vài bước, giọng nói của bọn họ lại vang lên sau lưng tôi:

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

"Ôi! Lão Cố và lão Hạ cư xử giống nhau thế chứ! Chuyện này đã xảy ra bao lâu rồi!"

"Wow! Hai người đúng là có tướng phu thê nha!"

Tôi tức giận đến mức nắm c.h.ặ.t t.a.y – nhưng rồi kinh hãi phát hiện ra, tay trái tôi thế mà lại đang nắm chặt bàn tay của người khác.

Tôi nhìn kỹ hơn thì đúng là tay trái tôi đang nắm c.h.ặ.t t.a.y tên ôn dịch Cố Diệp Huy! Tôi lập tức hất mạnh nó ra và bước nhanh về phía trước: "Buông ra!"

Cánh tay của hắn vung lên trên không và vẽ thành một hình parabol.

"Biến." Hắn ta quay đầu sang một bên và xua tay tỏ vẻ khinh thường.

"Biến cái rắm! Vì sao vừa rồi cậu không lên tiếng phủ nhận? Sao lại lại còn nắm tay tôi rời đi? Cậu làm vậy chẳng phải sẽ khiến mọi người hiểu lầm hơn sao?!"

"Tôi mà còn không nắm tay cậu rời đi thì cậu còn đứng ngây ra đó đếm đầu người như đồ ngốc à?"

Cứ thế trong đêm tối, hai chúng tôi lại cãi nhau ầm ĩ trên đường phố.

7. Hội chị em bạn dì của tôi

Ah! Tôi muốn gặp hội chị em của mình quá! !

A a a a a a! ! Lâu quá rồi chúng tôi không được gặp nhau! !

Vì vậy, khi tôi cùng Cố Diệp Huy đứng trước mặt hội chị em, mặt tôi đỏ bừng nhưng họ chào đón chúng tôi bằng những cái nhìn c..hết lặng, há mồm trợn mắt, rất lâu cũng không ai lên tiếng.

Phản ứng cũng y hệt như hội anh em của Cố Diệp Huy.

Chứ không phải động thái đầu tiên là ôm tôi trước sao? ?

"Hai người đây là..."

"Hai người muốn đánh nhau nên tìm chúng tôi làm trọng tài?"

Đã thế, câu mở đầu cũng y hệt như nhau.

“Được rồi, tớ đây không phải là muốn…” Tôi cười vui vẻ, nhưng vừa mới nói thế đã thấy các chị em ngạc nhiên quay sang nhìn tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doi-thu-bat-on/9.html.]

Tôi lập tức ngừng cười. Tôi quên mất mình lại đang là Cố Diệp Huy.

Tất cả bọn họ đều hướng ánh mắt về phía Cố Diệp Huy, ánh mắt tràn đầy nghi ngờ và kinh ngạc.

Tôi bĩu môi bất lực, không có lựa chọn nào khác đành nhìn Cố Diệp Huy.

Hắn gật đầu mở lời: "Chúng tôi có một số câu hỏi muốn hỏi các cậu."

"Chúng tôi? Là ai với ai??" Các chị em mở to mắt sửng sốt: "Cậu với ai... là 'chúng tôi'?"

Cố Diệp Huy ánh mắt vô tội, chỉ vào tôi: “Với cậu ấy.”

Các chị em không tự giác mà hít một hơi thật sâu và cùng nhau lùi lại một bước.

"Ah... không phải thế..." Tôi nhanh chóng xua tay, nhưng với thân phận là Cố Diệp Huy, sự tồn tại của tôi rất thấp, họ căn bản không nhìn thấy tôi.

"Hai người đã hòa giải rồi sao?"

"Cuộc hòa giải vĩ đại của thế kỷ!"

Tất cả bọn họ đều mở to mắt nhìn Cố Diệp Huy.

Cố Diệp Huy mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy."

Chậc chậc, tên ôn dịch này, sao lại nói những lời đó?

"Không ổn! Thực sự không ổn rồi!" Tiểu Ngải cầm đầu mở to mắt, hết nhíu mày nhìn tôi lại trằng mắt nhìn Cố Diệp Huy: "Hai người các cậu đang gặp phải vấn đề gì mà lại thỏa hiệp với nhau đi tìm bọn tớ?!"

"Đúng thế! Nói cho bọn tớ nghe đi! Có chuyện gì xảy ra vậy?" Sau lời nhắc nhở của Tiểu Ngải, mọi người đều quay về trọng điểm.

"Hơn nữa, Khả Hân, nếu có chuyện gì xảy ra, tại sao cậu không nói cho bọn tớ biết mà lại đến cùng Cố Diệp Huy thế?"

"Đúng thế! Sao cậu không nói trước với bọn tớ?"

“À, là thế này…” Tôi bất lực định lên tiếng.

“Anh đừng có nói gì hết.” Cả nhóm liếc nhìn tôi cảnh cáo rồi nhanh chóng quay sang lo lắng nhìn Cố Diệp Huy.

Thôi được rồi.

Nhưng tôi mới là Hạ Khả Hân mà!

“Hôm 25,” tôi nhìn thấy khóe miệng Cố Diệp Huy nở một nụ cười đắc ý, nụ cười đó rõ ràng là dành cho tôi: “chính là cái hôm chúng ta uống rượu say đó, đã xảy ra chút việc.”

"Chút việc? Việc gì?"

“Hai người đánh nhau đến bị thương à?”

"Chắc chắn là cậu bị thương rồi phải không? Tớ bảo này, cậu đã 26 tuổi rồi mà vẫn còn đánh nhau à?”

"Cố Diệp Huy, sao anh dám để Hạ Khả Hân của bọn tôi bị thương?" Hạ Ly lao thẳng tới và nắm lấy cổ áo của tôi làm tôi sợ đến mức nhanh chóng giơ tay lên trời thanh minh: "Không phải chuyện đó! Các cô cứ nghe tiếp đi đã!”

Lúc này bọn họ mới quay đầu sang nhìn về phía Cố Diệp Huy.

Cố Diệp Huy dường như mỉm cười nhìn tôi.

“Đừng có thừa nước đục thả câu, mau nói cho bọn họ biết đi!”

Tôi giơ nắm đ.ấ.m lên, đưa mắt lườm hắn.

"Các cậu có phát hiện ra điều gì khác biệt vào hôm đó không?”

“Là như thế này” Cố Diệp Huy chỉ vào tôi: “Mấy ngày trước đó có ai thấy cậu ấy có hành động gì bất thường không? Hoặc là có ai thấy gì khác lạ gì trong nhà cậu ấy không?"

Nửa câu đầu, bọn họ nghe còn đang cảm thấy lo lắng, nhưng đến nửa câu sau, bọn họ nghi hoặc cau mày, rồi quay sang nhìn nhau.

"Nhà... của hắn sao?" Tiểu Ngải cau mày, khuôn mặt đầy dấu hỏi đen xì.

"Hoặc là các cậu có phát hiện thấy mấy ngày đó chung quanh Hạ Khả Hân có người hay vật gì đáng ngờ không?" Tôi tiếp lời, như sợ bọn họ không hiểu, liền bổ sung thêm mấy chữ: "Hoặc là chung quanh tôi có người hay vật gì đáng ngờ không?"

 

Loading...