Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đối thủ bất ổn - 3

Cập nhật lúc: 2024-07-01 22:09:24
Lượt xem: 46

Lại còn muốn dùng ma thuật để tấn công tôi!

Tôi thật sự kinh ngạc, tên ôn dịch này thế mà lại thật sự đang học ma thuật...!

Lúc này đây tôi đang đứng há hốc mồm trong phòng của hắn, tưởng tượng ra một vòng tròn ma thuật khổng lồ xuất hiện trước mắt mình.

Mấy ngày nay, ngoại trừ ứng phó với những vấn đề thường ngày trong cuộc sống của Cố Diệp Huy, buổi tối tôi về đến nhà còn tranh thủ lục soát tìm manh mối trong phòng hắn. Bởi vì tôi luôn cảm thấy bí mật của việc hoán đổi thân thể của chúng tôi nằm ở trên người đối phương.

Kết quả - - lần tìm kiếm này, thật sự lại tra ra được.

Lần đầu tiên tôi phát hiện ra sự thật trong nhật ký của hắn ta là vào thứ Hai: Hôm say rượu, hắn viết hai chữ “ma thuật” bằng nét chữ lộn xộn, tiếp nối là một dòng chữ “viết tên em”. Nhưng đó không phải là một câu hoàn chỉnh, làm cho người khác đọc mà không hiểu gì cả...

Vào thứ tư, tôi lại tìm thấy một bức chân dung hình như là của tôi trong cuốn sổ phác họa của hắn. Trên bức chân dung, trên đầu người đó buộc một chiếc khăn lụa đốm trắng, mặc một chiếc áo sơ mi cổ điển. Đây chính là trang phục của tôi khi tham gia cuộc thi ca sĩ trong trường đại học vào năm thứ hai. Tôi còn nhớ rất rõ.

Về lý do tại sao tôi nghĩ bức chân dung đó "hình như" là của tôi, là bởi vì khuôn mặt trong bức chân dung đã bị bôi đen hoàn toàn bằng bút chì đen. Những đường chì đen lộn xộn bao phủ toàn bộ bức chân dung, nhìn mà giật cả mình.

Trời ạ, nếu đây thực sự là tôi thì tên ôn dịch này ghét tôi đến chừng nào. Hành động này thực sự quỷ dị. Hành vi tiểu nhân nhỏ mọn này khiến tôi cảm thấy ghê tởm.

Điều làm tôi khó chịu nhất là tối hôm nay, tôi tìm thấy một vòng tròn ma thuật khổng lồ dưới gầm giường của hắn!

Chẳng trách tôi choáng váng hồi lâu, mồm cứ há hốc mãi.

Bạn có thể tưởng tượng được không?! Ở Trung Quốc thế kỷ 21, một người đàn ông làm trong lĩnh vực khoa học thế mà lại cất giấu một ma trận phép thuật trong nhà mình?

Lần đầu tiên tôi thấy sốc và nghi ngờ về vấn đề này như vậy. Nó thực sự đã phá vỡ hoàn toàn sự hiểu biết của tôi về Cố Diệp Huy.

Điều thứ hai tôi nghĩ đến là: Liệu những thứ này có liên quan gì đến việc hoán đổi thân thể của chúng tôi không? !

Thế là ngày hôm sau - tôi lao xuống lầu vội vã đến công ty của mình.

Nhìn công ty quen thuộc này, mới cách đây không lâu còn mang lại cho tôi rất nhiều vinh quang, hãnh diện mà bây giờ không thể bước vào, tôi cảm thấy có chút chán nản.

Tôi đứng ở dưới tòa nhà, thỉnh thoảng lại đưa tay nhìn đồng hồ, chờ đợi trong gió lạnh. Thỉnh thoảng có vài người đẹp đi ngang qua liếc nhìn tôi, tôi nhướng mày nhìn họ.

Người đẹp vừa đi vừa mỉm cười che mặt, để lại cho tôi một tràng cười khúc khích.

Cố Diệp Huy bước ra khỏi tòa nhà, liền nhìn thấy tôi đang trêu chọc con gái. Hắn bị sốc và choáng váng, rồi tỏ ra rất bất bình với hành vi của tôi.

Tôi vẫy tay chào hắn: "Lại đây, lại đây.”

Hắn vừa đi tới, tôi liền đưa tay tóm lấy cổ hắn (có lợi thế về chiều cao thật tốt) và kéo hắn lên tầng trên cùng của tòa nhà.

"Này, cậu có thể chú ý đến hình tượng một chút được không? Đừng cứ xử như kẻ lưu manh thế.” Hắn kéo tay tôi ra và nói: "Tôi ở công ty rất chú ý giữ gìn hình tượng của cậu.”

Khi chúng tôi đến khu vực có bóng râm của tòa nhà bên cạnh, tôi buông hắn ra, đứng ở phía đối diện và cứ yên lặng nhìn hắn.

Hắn cau mày nhìn tôi, ánh mắt không những khó chịu mà còn có chút nghi hoặc.

Tôi: "Nói đi. Ma trận pháp thuật của cậu là cái gì vậy?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doi-thu-bat-on/3.html.]

"...Cái quái gì cơ?" Lông mày và mắt hắn nhíu lại với nhau, khiến mặt tôi trông không chẳng khác nào một dấu chấm hỏi màu đen.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

"Ma trận pháp thuật." Tôi tiến đến gần hắn, trên mặt mang theo vẻ hùng hổ của một tên xã hội đen: "Cậu sẽ không ở đây giả vờ giả vịt với tôi đấy chứ?"

“Lát nữa tôi sẽ đi tìm Hách Kiến Tài.” Mặt hắn không chút biểu tình nhìn tôi, đột nhiên nói.

Hách Kiến Tài là một tên khốn nổi tiếng trong công ty chúng tôi. Anh ta là người bị tất cả nhân viên nữ trong công ty tôi coi thường.

“Cậu đang định làm gì vậy?” Tôi choáng váng, bối rối vì sự thay đổi chủ đề đột ngột này.

“Tôi sẽ nói với anh ta rằng tôi thích anh ta.” Mặt hắn vẫn không biểu cảm gì, nhìn tôi bằng ánh mắt thờ ơ.

"Cậu đang làm gì vậy?! Cậu bị điên à?!" Tôi nhìn hắn chằm chằm, nỗi sợ hãi hiện rõ ánh mắt.

“Vậy thì cậu nói chuyện cho tử tế đi,” hắn dịu giọng nói với tôi: “Nào, trước tiên hãy khôi phục khoảng cách bình thường trước đã.” Hắn dùng một tay ra hiệu nhẹ nhàng giữa n.g.ự.c tôi và n.g.ự.c hắn.

Bởi vì vừa rồi tôi đang muốn áp bức hắn cho nên đứng cách hắn rất gần, nhìn hắn bằng ánh mắt trịch thượng, kiêu ngạo.

"Tiếp theo hãy giữ vẻ mặt tự nhiên, đừng như lưu manh thế." Hắn nhìn tôi lùi lại một bước và tiếp tục nói, mắt vẫn chăm chú theo dõi biểu cảm của tôi.

Tôi mím môi, rũ mi nhìn hắn hai giây: “Mẹ nhà cậu…”

“Bây giờ tôi lập tức đi tìm Hách Kiến Tài.” Hắn xoay người rời đi.

"Này! Này!" Tôi lập tức cúi người xuống và xoay lại đuổi theo hắn trong gió mà không quan tâm đến hình ảnh của mình nữa, cố kéo hắn lại.

Ồ, không sao, dù sao đây cũng là hình tượng của hắn nên tôi chẳng quan tâm nữa.

Lần này thái độ của tôi đã tốt hơn rất nhiều.

Tôi mỉm cười nhìn hắn: “Thế cậu muốn gì?”

Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, sắc mặt thả lỏng: "Ừ, thế này tốt hơn nhiều rồi."

Tốt rồi.

Tôi mỉm cười như một người phục vụ khách hàng.

“Vậy cậu tới tìm tôi làm gì?” hắn hỏi.

“Ma trận pháp thuật trong nhà cậu." Tôi vẫn giả vờ cười, miệng gằn từng chữ.

Hắn do dự một lúc rồi lại khẽ cau mày: "Cái gì cơ?"

Tôi cũng cau mày quan sát biến đổi trên khuôn mặt của hắn, hắn cũng nhìn tôi đầy nghi hoặc.

“Ma trận pháp thuật.” Tôi nhắc lại.

 

Loading...