Đối thủ bất ổn - 16

Cập nhật lúc: 2024-07-06 11:42:10
Lượt xem: 65

Ngày hôm sau, Chủ nhật, tôi vội vã vọt tới nhà Hạ Khả Hân. Bố mẹ tôi không có ở nhà, chắc là đang đi mua sắm.

Cố Diệp Huy đang ngồi trước bàn đọc sách, nhìn thấy tôi đẩy mạnh cửa, vẻ mặt có chút khó hiểu.

“Hạ Khả Hân…” Môi hắn khẽ động: “Sao cậu lại ở đây?”

“Đừng có gọi tên tôi!” Tôi cắt ngang câu hỏi của hắn và thô bạo đẩy cửa bước vào. Đôi mắt hắn dần dần mở to, lộ ra vẻ ngạc nhiên và thắc mắc: "Sao vậy?"

“Tại sao tôi và cậu lại bị hoán đổi thân xác?” Tôi hỏi thẳng hắn.

Hắn có chút ngẩn ngơ: "...Vì sao?"

"Không cần giả vờ, cậu còn giả vờ làm gì?" Tôi nheo mắt, dùng giọng điệu cứng răn, khinh thường hỏi: "Tối ngày 25 cậu đã làm gì?"

Cố Diệp Huy mở to hai mắt, lông mày đột nhiên nhíu lại, đôi mắt đen láy nhìn tôi chằm chằm: "Cậu là nghi ngờ tôi sao?"

“Cậu đã làm gì vào tối ngày 25?” Tôi lại hỏi: “Chỉ cần trả lời câu hỏi của tôi thôi.”

Hắn mím chặt môi, bình tĩnh nhìn tôi, ánh mắt hiện lên sự tức giận: “Cãi nhau với cậu xong thì về nhà, lên giường đi ngủ.”

"Ngủ cái rắm."

"Vậy cậu nói xem tôi đã làm cái gì?" Hắn lập tức hỏi.

"Tôi đã nhìn thấy lịch sử tìm kiếm trên máy tính của cậu, nào là "Làm thế nào để c..hết không đau đớn" và "“Vòng tròn ma thuật thực hiện điều ước.”

Hắn khẽ cau mày, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó có vẻ hơi bối rối.

“Làm thế nào để c..hết không đau đớn” được tìm kiếm vào trước ngày 25. “Vòng tròn ma thuật thực hiện điều ước.” được tìm kiếm vào đêm ngày 25.” Tôi nhìn chằm chằm vào hắn, tiếp tục lên tiếng: "Cậu đã sớm tìm hiểu thông tin về mọi thứ trước khi bắt tay hành động vào ngày 25. Cậu còn tìm kiếm rất nhiều thông tin liên quan đến phép thuật và dựa vào kết quả có được trên các trang web, cậu đã vẽ một vòng tròn ma thuật dưới gầm giường."

Hắn nhíu chặt mày.

"Dì Vương là nhân chứng. Dì ấy nói đêm đó cậu liên tục gọi tên tôi trong phòng, sau đó ra ngoài lấy bút màu."

Lông mày hắn giãn ra, tầm nhìn bắt đầu mơ hồ như có vẻ đang suy nghĩ về điều gì đó. Đột nhiên, hai mắt hắn mở to, dáng vẻ như đã phát hiện ra được vấn đề.

"Làm sao vậy? Cậu đã nghĩ ra gì rồi?" Tôi nhanh chóng hỏi.

Hắn nhìn tôi kinh ngạc, như thế vì quá shock mà trở nên thất thần. Toàn bộ vẻ mặt đều là không được tự nhiên cùng...... chột dạ mà tôi chưa từng thấy qua.

Hắn chột dạ rồi. Tôi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của hắn.

Tuy nhiên, hắn lại quay đi nhìn sang chỗ khác, cúi đầu, mím chặt môi hồi lâu, cuối cùng dùng giọng điệu cứng nhắc, ngoan cố nói: "Tôi không nghĩ ra gì cả, tôi không biết."

"Cái đồ c..hết tiệt! Cậu vừa rồi rõ ràng là đã nhận ra điều gì đó!" Tôi trừng mắt hét lên.

“Thế cậu muốn làm rõ điều gì?” Hắn từ từ ngẩng đầu lên hỏi ngược lại tôi.

Này, cái thái độ này à?

Tôi tức giận: “Chính cậu đã vẽ vòng tròn ma thuật đó đúng không?”

“Không phải cậu đã biết hết rồi sao?" Hắn cúi đầu, giọng nói nhẹ nhàng, có chút ngoan cố: “Còn phải hỏi làm gì nữa?”

Ôi, sao lại có người vô liêm sỉ như vậy nhỉ? Ngược lại tôi cứ có cảm giác như mình mới là kẻ xấu vậy! Còn hắn chỉ là một cậu bé ngây thơ, vô tội mà thôi.

“Vậy là cậu thừa nhận?” Tôi tức giận đến mức chỉ có thể nói được như vậy.

Hắn vẫn hơi cúi đầu, không biểu lộ cảm xúc hay lời nói nào, cứ yên tĩnh như thế. Mà càng như vậy, tôi càng tức giận.

"Cho nên mọi việc đều là do cậu làm? Cậu còn ra vẻ lừa gạt tôi đi điều tra? Cậu đem tôi ra đùa giỡn như một con khỉ vậy à??"

Môi hắn mím chặt, lông mày nhíu lại, khóe miệng khẽ cử động nhưng vẫn không nói gì.

"Tên ôn dịch kia! Tôi tưởng chúng ta chỉ không hòa hợp mà cãi nhau, đánh nhau thôi! Tôi lại không biết cậu đây là thực sự muốn hại c.hết tôi!"

Hắn đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt mở to: "Tôi không có! Tôi đã làm gì..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doi-thu-bat-on/16.html.]

“Vậy chuyện hoán đổi thân xác là thế nào?” Tôi mạnh mẽ ngắt lời hắn.

Hắn lại im lặng, một lúc sau mới mím môi nói: “Tôi cũng không biết.”

Tôi cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại, nhìn hắn và suy nghĩ vài giây: “Tôi hiểu ra như thế này: Vốn dĩ cậu muốn hạ bùa chú hại tôi, nhưng ma trận pháp thuật là cái thứ chó má gì cậu cũng không hiểu nổi, cuối cùng bị phản tác dụng nên cậu bị kéo vào việc hoán đổi thân thể với tôi. Tôi nói thế có đúng không?

Hắn cau mày, ngước đôi mắt đen đối diện với tôi: “Trong mắt cậu, tôi có phải là loại người như vậy không?”

Tôi lặng lặng nhìn hắn vài giây, ngón tay gõ gõ vào mép bàn.

"Đại ca, cậu đã làm ra những chuyện này rồi còn muốn hỏi tôi cậu là loại người nào?" Tôi không nói nổi lên lời, hai mắt rũ xuống.

Sự tức giận trong mắt hắn ngày càng mãnh liệt, hung hăng nhìn chằm chằm vào tôi. Kẻ ác lại nổi giận trước.

Tôi bình tĩnh nhìn hắn: “Tôi đoán cậu cũng không biết cách hóa giải bùa chú đúng không?”

"Cậu đã nhận định là tôi là người hạ chú, vậy tại sao còn nghĩ tôi sẽ vì cậu mà hóa giải lời nguyền?" Đôi mắt đen láy của hắn hỗn loạn, thân thể cứng ngắc như một pho tượng.

Tôi bĩu môi: “Tôi cũng đoán vậy.”

Ta ra vẻ bất cần nhún vai, xoay người chuẩn bị ra cửa, trước khi ra cửa còn nói với hắn câu cuối cùng:

"Cố Diệp Huy. Từ hôm nay trở đi, chúng ta đoạn tuyệt mọi quan hệ!"

------------------

Trên đường về nhà, tôi xóa hết mọi phương thức liên lạc của Cố Diệp Huy. Về đến nhà liền lao vào tìm cách hóa giải bùa chú. Nhưng mày mò suốt đêm, đầu óc tôi rối bời, hoa hết cả mắt mà vẫn không tìm ra được gì. Trên internet chỉ tràn ngập những tin tức lá cải mà thôi.

Hai ngày tiếp theo sau khi trở về nhà, tôi vẫn tràn đầy năng lượng như mọi khi. Chú dì còn hỏi tôi tại sao dạo gần đây không thấy "Hạ Khả Hân" sang chơi.

Nhưng đến ngày thứ ba, tôi đã ỉu xìu.

Tôi bắt đầu chán ăn, bữa cơm ăn cũng không thấy ngon như trước, ở công ty thỉnh thoảng lại ngẩn người không có tinh thần.

Cuối cùng, chú dì hỏi tôi gần đây có phải bị ốm hay không? Đồng nghiệp thì quan tâm hỏi gần đây tôi có gì lo lắng phải không? Tôi mới nhận ra trạng thái tinh thần của mình không ổn chút nào.

Tôi cũng lười quan tâm hay suy nghĩ về nó, tôi nghĩ tinh thần đi xuống một chút mà thôi. không có gì quan trọng.

Kết quả là, bắt đầu từ ngày thứ tư, tôi thậm chí còn không nghĩ tới việc đi ngủ, nằm xuống giường cũng cảm thấy chân tay mệt mỏi, vô lực. Nói chuyện với người khác cũng bị hụt hơi.

Tôi hoàn toàn suy sụp và không muốn trò chuyện với mọi người nữa.

Vì lý do này, chú dì đã giúp tôi mời bác sĩ. Bác sĩ nói rằng tôi không có bệnh gì, chỉ là do tâm trạng không tốt mà thôi. Tôi cần suy nghĩ lạc quan hơn và tham gia các hoạt động thể dục thể thao.

Vì lý do này, dì còn giúp tôi xin nghỉ một ngày. Kết quả là lần xin nghỉ này, tôi thậm chí còn không muốn ra khỏi giường.

Nằm trên giường không có việc gì làm, trong đầu tôi bắt đầu hồi tưởng lại mọi việc một tốc độ cao. Tất cả những sự việc, thông tin mấy ngày qua đều lần lượt lướt qua trong đầu tôi.

Tôi càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng phẫn nộ, càng nghĩ càng buồn cười, và càng nghĩ lại càng... trở nên buồn bã.

Chỉ khi đó tôi mới nhận ra chuyện này đối với tôi là một cú sốc lớn đến thế nào.

Nhưng tôi vẫn chưa được trở lại cơ thể của mình.

Tôi bắt đầu nghĩ về cuộc sống của mình trước khi cơ thể bị hoán đổi: nó tươi sáng, đầy màu sắc biết bao. Tôi có rất nhiều bạn bè, có bố mẹ yêu thương và bản thân còn hay làm ra những trò quái dị... Tôi thường xuyên làm cho mọi người xung quanh vui vẻ...

Trước đêm bị hoán đổi thân thể, tôi còn nhận được khen thưởng từ công ty.

Tôi luôn nằm trong top học sinh giỏi nhất trường...Tôi phát triển toàn diện về đạo đức, trí tuệ, thể chất và thẩm mỹ...

Tôi luôn tự hào về bản thân và hạnh phúc vì có người thân bên cạnh mình.

Nhưng bây giờ, tôi không còn là "Hạ Khả Hân" nữa. Tôi không thể lấy lại được cơ thể của mình.

Tôi vén chăn lên nhìn cơ thể đàn ông đầy cơ bụng, suýt nữa thì nôn mửa.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...