Đối thủ bất ổn - 15

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:22:07
Lượt xem: 52

Hắn nói chiến thuật mới của tôi gần đây đã hủy hoại danh tiếng về mọi phương diện của hắn. Còn nói dạo này tôi cư xử thật kỳ lạ. Mỗi lần như vậy, tôi sẽ toát mồ hôi lạnh và vặc lại: "Cậu mới là kẻ kỳ quái ấy!"

May mắn là mỗi lần tôi phản công như vậy, hắn đều không nói lời nào.

————

Cuối cùng cũng đến cuối tuần.

Thứ sáu vừa về đến nhà, tôi liền ngã lăn ra giường ngủ liền một mạch. Khi tôi thức dậy vào sáng thứ bảy, dì Vương ấy thế mà lại có mặt ở nhà.

Tôi buồn bực đi ra ngoài, còn chưa kịp mở miệng thì dì Vương đã cất lời trước muốn nói chuyện với tôi.

Không xong rồi, nhìn vẻ mặt này của dì Vương, không phải tôi đã bị phát hiện rồi chứ? Gần đây, quả thực hình ảnh của "Cố Diệp Huy" đã sụp đổ rất nhiều.

Tôi sợ hãi ngồi trên ghế sofa, đầu óc quay cuồng.

“Tiểu Huy” dì Vương hình như thấy tôi có chút lo lắng, liền nhẹ nhàng hỏi: “Gần đây con có thấy khó chịu ở đâu không?”

“Con…” Tôi thoáng nhìn dì Vương rồi quay đi, tôi thực sự xấu hổ khi nhìn mặt dì mà nói dối.

Dì Vương: “Mẹ biết, sau kho con say rượu lần trước đã cư xử không thích hợp.”

Xong đời tôi rồi! Dì ấy thật sự đã phát hiện ra! Còn ngay là từ đầu...!

[Bạn đang đọc Đối thủ bất ổn được edit và đăng tại Nhân Trí page]

“Nhưng mà…” Dì thở dài, nghiêm túc nói: “Mẹ hy vọng nếu con có tâm sự gì thì cứ nói với mẹ.”

Cái này,... tôi có nên nói không? Nhưng có thể nói gì bây giờ?

"Lần trước con lại gây rắc rối với Khả Hân à? Con đã lớn như vậy rồi mà" dì Vương lại thở dài: "Mẹ biết sau đêm đó con rất khó chịu. Gần đây con gặp vấn đề gì với Khả Hân à?"

Hả? Có vẻ như dì ấy không hề nghi ngờ gì về việc tôi là ai.

Cố Diệp Huy đêm đó cảm thấy khó chịu sao? Chúng tôi chỉ đánh nhau như bình thường thôi. Tôi không làm hắn bị thương ở đâu cả phải không?

"À, không, không có đâu ạ" tôi vội vàng thả lỏng một chút, quay sang nhìn dì Vương mỉm cười "Con không gặp rắc rối gì với Hạ Khả Hân cả. Quan hệ của bọn con vẫn rất tốt."

Chắc là dạo gần đây tôi hành động có chút khác lạ, luôn tránh mặt Cố Diệp Huy nên bị dì Vương phát hiện ra.

"Thật ra trong khoảng thời gian này mẹ biết con cảm thấy không thoải mái. Mẹ là mẹ của con, mẹ có thể nhận ra điều đó. Điều mẹ hy vọng là nếu con có tâm sự gì, con có thể thoải mái nói với mẹ."

"Mẹ đừng lo lắng," Tôi cười toe toét: "Có chuyện gì chắc chắn con sẽ nói với mẹ!"

"Nhưng mà đứa nhỏ này, gần đây quả thực tình hình đã cải thiện hơn rất nhiều." Dì Vương đưa tay vuốt trán tôi, ánh mắt mang theo ý cười: "Khi nào thì con sẽ tiến tới với Khả Hân?"

Mặt tôi bỗng chốc đỏ bừng, nhanh chóng ngồi lui lại: "Con và cô ấy không phải là loại quan hệ đó đâu mẹ!"

“Còn nói không phải loại quan hệ đó,” dì Vương buồn cười liếc nhìn tôi: “Vậy tại sao đêm đó con nhắc đi nhắc lại tên Khả Hân làm gì?”

Tôi thật sự bị sốc. Đại não ngừng hoạt động trong ba giây và tôi hét lên: "Cái gì cơ? Lúc nào ạ?”

"Trước mặt mẹ con còn giả bộ cái gì?” Dì Vương nở nụ cười: “Vào cái đêm con say rượu đó, ban ngày con giận dỗi với Khả Hân. Về đến nhà rõ ràng là con nhớ con bé, nhưng cứ ra ngoài lại gây gổ cãi nhau với nó. Con lại còn nói là không giận dỗi.”

“Ngày 25 ấy ạ?” Tôi vội hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doi-thu-bat-on/15.html.]

“Ừ…ngày 25” dì Vương sửng sốt một chút, sau đó tiếp lời: “Con vẫn còn nhớ khá rõ đấy.”

“Con..con vừa về nhà vừa liên tục gọi tên Hạ Khả Hân ạ?” Tôi cau mày cố nhớ lại cảnh tượng đó: “Không phải là bị bệnh sao?”

Dì Vương cười lớn: “Đứa nhỏ này…” Đột nhiên, dì ấy dừng lại, nói một cách kỳ lạ: “Nhưng mẹ cũng thấy rất quái lạ, tối hôm đó con đã làm gì vậy? Con đóng chặt cửa phòng rồi lục lọi trong đó rất lâu. Sau đó đi ra ngoài tìm bút màu, vào lại phòng là liên tục nhắc tới tên Khả Hân. Con vẽ hình con bé đúng không?" Dì Vương cười trêu chọc tôi.

Tuy nhiên, tôi càng nghe càng nhíu mày...

Chắc là bộ dạng nhíu mày cỏ vẻ nghiêm túc của tôi làm dì Vương sợ hãi, dì ấy thu lại nụ cười, lo lắng liếc nhìn tôi rồi nói: "Được rồi, thôi được rồi, chuyện riêng tư của hai đứa mẹ sẽ không quản nữa. Hai đứa cứ yên tâm."

Nói xong dì ấy đứng dậy rời đi.

Tôi vội chạy như điên về phòng, kéo chiếc giường ra và nhìn thật kỹ vào vòng tròn ma thuật kỳ lạ dưới gầm giường.

Vòng tròn ma thuật ấy thế mà lại được vẽ bằng bút màu. Xung quanh phủ kín cái tên “Hạ Khả Hân”.

————

Tôi nhanh chóng tìm kiếm kỹ trong phòng của Cố Diệp Huy, tất cả manh mối gần như sắp lộ ra. Tôi lần theo manh mối trong tay, bắt đầu từ thiết bị cá nhân của Cố Diệp Huy, máy tính để bàn.

Tôi gần như chưa từng mở máy tính để bàn này ra, bình thường tôi làm việc đều dùng laptop. Cho dù có mở máy tính để bàn của hắn ra, cũng chỉ là để chơi trò chơi, không bao giờ làm những việc khác.

Nhưng hôm nay, tôi tập trung tìm kiếm trong máy tính của hắn.

Kết quả là tôi nhìn thấy hai mục nổi bật trong lịch sử tìm kiếm của hắn:

“Làm thế nào để c..hết không đau đớn?”

“Vòng tròn ma thuật thực hiện điều ước.”

Nhìn thấy mà giật cả mình, làm tôi cảm thấy ớn lạnh.

" Làm thế nào để c..hết không đau đớn ?" được tìm kiếm vào thời điểm trước ngày 25.

“Vòng tròn ma thuật thực hiện điều ước.” được tìm kiếm vào đêm ngày 25.

Đêm đó, trong nhật ký tìm kiếm ở máy tính của hắn toàn là những vấn đề liên quan đến "ma thuật".

Tôi ngẫu nhiên nhấp vào một số trong số đó, một số là cư dân mạng đang nói những điều vô nghĩa, một số khác là những trò đùa không hay ho chút nào.

Khi tôi vô tình bấm vào một trong những bản ghi chép hỗn loạn, một cửa sổ khác hiện ra dẫn đến một trang "Khoa học phép thuật", hướng dẫn chi tiết phương pháp thực hiện ước nguyện ma thuật. Tôi đọc kỹ hướng dẫn, cách thức bao gồm cách vẽ một vòng tròn ma thuật - giống như vòng tròn ma thuật dưới giường của Cố Diệp Huy.

Trên trang web cũng ghi: [Viết tên đối phương vào vòng tròn ma thuật.]

Tim tôi như nhảy lên tận cổ họng, tôi rê chuột trượt xuống phía dưới

[Cái tên mà bạn muốn hạ chú.]

“Gần đây tôi đang muốn thi triển bùa chú nên lấy tên cậu ra để luyện tập.”

"Tại sao con cứ gọi tên Khả Hân cả đêm?"

Những lời nói này lại đồng thời hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi cứng người đơ luôn tại chỗ, toàn thân rét lạnh.

Đối thủ một mất một còn của tôi thật sự muốn hại c..hết tôi.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...