Độc Phi Của Chiến Thần - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-03 10:44:01
Lượt xem: 94

Câu nói cùng bộ mặt thờ ơ của Trần Lan Nhi khiến nụ cười của Trần Thanh Nhi cứng đờ, nhưng sau đó lại nghĩ chắc nàng đang buồn mà cố tỏ vẻ nên nàng ta nhanh chóng nói: “Ấy chết, ta quên mất muội còn chưa khỏe, vậy muội nghỉ ngơi đi nhé.”

Trần Thanh Nhi đến nhanh đi cũng nhanh, lúc này Trần Lan Nhi mới cảm thấy an tĩnh một chút, tính toán cho tương lai tiếp theo.

Người hiện đại hay cổ đại đều nguy hiểm như nhau nhưng ở cổ đại còn phân chia cấp bậc quyền thế nên con người ở đây sẽ mưu mô tính toán hơn nhiều. Cho nên cuộc sống sau này của cô khó có thể yên bình cô cần có sự chuẩn bị.

Nửa tháng sau.

Cuộc sống của Trần Lan Nhi cứ trôi qua mà không ai dòm ngó tới, thỉnh thoảng vị đại tỷ kia có đến khiêu khích vài câu nhưng thấy nàng không phản ứng lại tức giận đùng đùng bỏ đi.

Mà trong nửa tháng này Trần Lan Nhi cũng tìm được một bảo vật phía sau viện tử hoang tàn này, đó chính là vườn thuốc quý, có cả thảo dược chữa bệnh lẫn độc dược, có điều được ngụy trang thành các loại hoa nên không ai biết.

Trong lúc Trần Lan Nhi còn đang nghiên cứu mấy loại độc dược mình hái sau vườn thì một nha hoàn lật đật chạy vào bảo: “Tứ tiểu thư, lão gia, lão gia gọi người ra tiếp chỉ.”

“Tiếp chỉ?” Trần Lan Nhi nhíu mày nghi hoặc.

Ra đến đại sảnh mọi người đã có mặt đông đủ ở đó, có cha của nguyên chủ Thái Phó Trần Lĩnh, chủ mẫu Lê thị, đại ca Trần Tu Kiệt, nhị tỷ Trần Thanh Nhi, tam tỷ Trần Hoa Nhi cùng một số nha hoàn người làm.

Ngoài ra còn một vị chạc tuổi tứ tuần mặc y phục màu tím, tay cầm phất trần, nếu nàng đoán không sai vị này chính là một lão thái giám trong cung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doc-phi-cua-chien-than/chuong-3.html.]

Trần Lĩnh thấy nữ nhi của mình đứng ngoài cửa còn chưa bước vào hành lễ lập tức lên tiếng nhắc nhở: “Lan Nhi, mau hành lễ với Chu công công.”

Trần Lan Nhi không phải là quý nữ cổ đại nên khâu hành lễ có chút lúng túng, nàng chắp hai tay để ngang eo hơi nhún người nói: “Thần nữ tham kiến Chu công công.”

“Ừm, tứ tiểu thư không cần đa lễ.” Chu An Nguyên không dám nhìn nữ tử trước mặt sợ mình sẽ thất lễ nôn mửa, từ khi nàng bước vào cửa hắn nhìn đã thất kinh, hắn cũng coi như gặp nhiều nữ tử có nhan sắc xấu xí nhưng chưa thấy ai có dung nhan khó coi còn hơn trâu như người trước mặt.

Nói nàng đen nàng còn đen hơn cả nhọ nồi, nói nàng gầy nàng còn gầy hơn cây trúc, ra đường sợ là chưa đụng đã tự ngã.

Chẳng phải liễu yếu đào tơ mà là như rong rêu.

Chu An Nguyên thật không muốn nhìn hình ảnh này nữa cao giọng nói: “Tứ tiểu thư Trần Lan Nhi nghe chỉ.”

Trần Lan Nhi và toàn bộ người nhà họ Trần đều quỳ trước tờ giấy màu vàng mà Chu An Nguyên đang cầm.

“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết Tứ tiểu thư Trần Lan Nhi huệ chất lan tâm, ôn nhu hiền thục, Minh vương Lý Cảnh Minh có công với nước, tài trí hơn người, vô cùng xứng đôi, nay trẫm ban hôn kết thành phu thê, ba ngày sau lập tức cử hành hôn lễ, khâm thử.” Chu công công vừa tuyên xong mỗi người trong phủ Thái Phó lại có sắc mặt khác nhau, người thất kinh, người vui sướng, người nghi hoặc.

Chu An Nguyên đưa thánh chỉ cho Trần Lan Nhi hơi chút trào phúng nói: “Đây là mối hôn sự tốt, tứ tiểu thư mau tiếp chỉ thôi.”

Trần Lan Nhi là người bình tĩnh nhất trong những người này, bởi vì nàng căn bản không biết Minh vương là ai, trước mắt điềm đạm tiếp chỉ: “Thần nữ tạ chủ long ân.”

Chu An Nguyên truyền chỉ xong cũng không ở lại mà xoay người rời đi, Trần Lĩnh lại đích thân tiễn ông ta, nhân tiện hỏi về chuyện này.

Bình luận

8 bình luận

Loading...