Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đều theo ý chàng - 3

Cập nhật lúc: 2024-09-11 13:18:28
Lượt xem: 350

08

Tạ Cữu thật vui vẻ.

Bởi vì vui vẻ, nói chuyện cũng có chút không lưu loát.

"Đúng, đúng, xem ta này, sao lại quên chuyện này chứ. Thẩm huynh, thật sự là xin lỗi.” Hắn cười rạng rỡ.

Trái lại Thẩm Vấn An đứng đối diện, sắc mặt đã vô cùng đen.

Ánh mắt hắn hung dữ, đảo qua đảo lại giữa khuôn mặt của ta và Tạ Cửu, cả buổi mới chịu dời đi. rên mặt một lần nữa hiện lên ý cười: “Không sao, lần sau cũng được.”

Hắn không muốn ở lâu, mang khuôn mặt tối sầm đứng dậy vội vàng cáo từ.

Tạ Cữu khách sáo giữ lại hai câu, cũng không có chút thật lòng.

Chờ người đi rồi, mới xoay người nhìn ta lần nữa. Ánh mắt tràn đầy mong đợi: "A Ngu, vừa rồi... nàng gọi ta là gì?”

Ta muốn thuận theo lời hắn, tiếp tục giả vờ mất trí nhớ, giả vờ không biết gì cả, hưởng thụ tình nghĩa của hắn. Nhìn ánh mắt mong đợi của hắn, nghĩ đến ba năm qua, hắn đều lo lắng đề phòng như vậy, lo được lo mất, đột nhiên phát giác, đối với hắn thật sự không công bằng.

Hắn đưa Thẩm Vấn An vào trong phủ thăm dò, hẳn là đối với ta đã vô cùng hoài nghi. Chi bằng ta nhân cơ hội này thẳng thắn với hắn?

Ta nghĩ vậy.

Suy nghĩ một chút, ta cân lời nói: "Tạ Cữu, thật ra ta không có mất trí nhớ. Ta nghĩ, chi bằng chúng ta thành thân đi, sau này ta đường đường chính chính gọi chàng là phu quân.”

09

Ta vốn tưởng rằng, ta chủ động đề xuất thành thân, Tạ Cữu sẽ thật hạnh phúc. Nhưng không ngờ, lời nói vừa dứt, hắn liền giật mình. M..áu trên mặt dần dần rút đi: "Nàng, không có mất trí nhớ?"

Ta không trả lời, chỉ chậm rãi lắc đầu.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Đồng tử của hắn co lại, đột nhiên nhếch khóe môi. Rõ ràng đang cười nhưng giọng run rẩy không chịu được: "Nếu nàng không mất trí nhớ, tại sao ba năm nay không vạch trần ta, còn phối hợp cùng ta diễn phu thê lâu như vậy? Là bởi vì ta đã cứu nàng, nàng... cảm kích ta, phải không?"

Hắn dừng một chút, không biết nghĩ đến cái gì, ánh mắt loé lên sự đau đớn rồi biến mất. Trong nháy mắt, sắc mặt trở nên trắng bệch. Nhưng nụ cười của hắn không giảm, thậm chí còn lớn hơn.

“A Ngu, không cần. Nếu là bởi vì cảm kích, hoặc là bởi vì hôm nay gặp Thẩm Vấn An, hoặc là vì nguyên nhân nào khác, ta... Ta tình nguyện thà cứ giữ nàng như vậy..."

Tư duy của hắn thật sự biến động, ta lại có chút không nắm được, nhất thời sững sờ. Chờ phục hồi tinh thần lại, tìm từ ngữ để giải thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/deu-theo-y-chang/3.html.]

Tạ Cữu ném lại một câu: “Không xong rồi, quên mất hôm nay Lý Tam Lang tổ chức đầy tháng cho thứ tử, ta phải đi dự lễ.” rồi vội vàng chạy trốn.

Nhìn hắn hốt hoảng rời đi, ta gọi thật to hắn cũng không dừng bước, đáy lòng ta nhịn không được nổi lên một chút chua xót.

Tạ Cữu, thật đúng là một tên ngốc.

Ngay cả cái cớ cũng không biết tìm.

Tiệc đầy tháng thứ tử của Lý Tam Lang, rõ ràng là vào hôm qua, ta đã đi cùng hắn.

10

Tạ Cữu trốn ta.

Ta vốn nghĩ, hôm nay hắn sẽ hồi phủ. Đợi hắn hồi phủ, ta sẽ giải thích cho hắn tường tận.

Ban đầu ta muốn giải thích là vì cảm kích. Nhưng hôm nay ta muốn gả cho hắn, nên không phải là vì cảm kích nữa mà bởi vì ta thích nụ cười của hắn, thích ở cùng một chỗ với hắn, thích ở cạnh hắn.

Nhưng đợi đến gần giờ Hợi, cũng không thấy bóng dáng của hắn đâu mà chỉ thấy người của Lý phủ tới.

"Tạ công tử say rồi, vừa khóc vừa làm loạn không cho người khác đến gần, lão gia nhà ta thật sự không có cách nào, chỉ có thể để cho hắn ở phòng khách trong phủ một ngày.”

Tửu lượng Tạ Cữu rất tốt. Ta không tin hắn sẽ say đến vừa khóc vừa làm loạn, muốn đích thân ra ngoài đón hắn.

Nhưng nghe người hầu của Lý gia liên tục nói hắn đã ngủ nên chỉ có thể không nghĩ đến chuyện đi đón hắn, chuẩn bị chờ sáng sớm ngày mai đến Lý phủ.

Nhưng sáng sớm ngày hôm sau, ta vừa ra khỏi cửa, đã bất ngờ gặp một người không ngờ tới.

“Tạ phu nhân.”

Nụ cười trên khóe môi nàng nhẹ nhàng, giọng nói tựa như hoàng oanh xuất cốc. (hoàng oanh bay ra từ thung lũng)

"Ta là thiếp thất Thẩm gia hôm qua đến phủ dự tiệc, tên là Tô Uyển Uyển. Nghe nói phu quân khen Tạ phu nhân ủ rượu hạnh ngàn vàng khó mua, hương vị tuyệt mỹ, liền cả gan đến đây cầu xin cách ủ. Mong phu nhân có thể vui lòng chỉ giáo.”

11

Tô Uyển Uyển, thiếp thất của Thẩm Vấn An, dường như cố ý chờ ta, nàng đứng ở cửa Tạ phủ, ngăn cản đường đi của ta, mời: "Thiếp thân mới tới Vân Châu, nghe nói bữa sáng ở Sơ Ngọc lâu không tệ, hay là hôm nay ta làm chủ, chúng ta đến Sơ Ngọc lâu nói chuyện?"

Nụ cười trên môi nàng vẫn ấm áp như trước làm cho ta bất giác nhớ tới, thời gian cùng nàng ở hậu trạch của Thẩm gia.

Mấy tháng đầu Thẩm Vấn An nạp thiếp, trên phố vẫn đồn đãi quan hệ giữa ta và nàng như nước với lửa.

 

Loading...