Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đều theo ý chàng - 4

Cập nhật lúc: 2024-09-11 06:18:45
Lượt xem: 427

Dù sao thì thành thân còn không đến ba tháng Thẩm Vấn An đã nạp nàng. Còn ngày ngày ngủ trong phòng nàng, tặng nàng trâm cài, bảo mã hương xa. Chuyện hắn hết sức sủng ái nàng, dân chúng Lương Châu rõ như ban ngày, đãi ngộ ngay cả phu nhân chính phòng như ta cũng chưa từng có.

Nhưng trên thực tế, ta cùng nàng cũng không phải căng thẳng như trong lời đồn. Khoảng thời gian Chung gia gặp nạn, hàng đêm ta đều mơ thấy nàng một bước đi ba lần dập đầu, đến miếu ở ngoại ô thay ta cầu xin ơn trên phù hộ.

Ta cũng từng giấu Thẩm Vấn An, phái người thay nàng tìm mẫu thân bị thất lạc khi chạy nạn.

Thẩm Vấn An quả thật là có sủng nàng, nhưng hắn muốn nàng học cách ăn mặc của Chử Dục, để nàng học cách nói chuyện của Chử Dục. Hắn tìm bóng dáng Chử Dục ở trên người nàng. Mỗi lần gọi nàng, đều là gọi nhũ danh "Thê Thê" của Chử Dục thay vì tên nàng.

Đúng là nàng rất giống biểu muội Chử Dục của ta, nhã nhặn lịch sự, có tri thức hiểu lễ nghĩa.

Ngay cả ba năm trước, khi nàng được Thẩm Vấn An bảo vệ ở trong ngực, ở trong tiếng c.h.é.m g..iết bất lực mà kêu khóc hét lên: "Tỷ tỷ bị thương! Buông ta ra! Mau cứu tỷ tỷ!” đều cực kỳ giống nhau.

Rất khó không làm cho người ta thương tiếc mềm lòng, cũng rất khó để khiến người ta từ chối.

Người tới là khách, làm sao có có đạo lý để khách làm chủ chứ?

12

Trong sương phòng ở Sơ Ngọc lâu.

Sau khi giải tán thị nữ, Tô Uyển Uyển rốt cục vẫn đỏ hốc mắt: "Nghe nói, Kỳ vương... à không, Tạ công tử cực kỳ yêu phu nhân của ngài, còn nghe nói Tạ phu nhân ủ rượu ngon, ta liền đoán được 'Tạ phu nhân' trong miệng bọn họ là tỷ tỷ... Tỷ còn sống, thật tốt.”

Ta không ngạc nhiên khi nàng đổi cách xưng hô. Dung mạo của ta mặc dù so với trước kia có khác một chút nhưng nếu là người quen biết, liếc mắt một cái có thể nhận ra.

Sự quan tâm chân thành trong lời nói của nàng khiến trái tim ta cảm thấy ấm áp.

"Còn ngươi, mấy năm nay có khỏe không?" Ta nhẹ nhàng hỏi.

Vốn tưởng rằng, nàng hẳn là cũng sống không tệ.

Dù sao, ta cũng từng nghe nói Thẩm Vấn An đã tìm kiếm các danh y để chữa trị căn bệnh cũ mà nàng đã phải chịu đựng khi chạy nạn.

Nhưng không ngờ vừa dứt lời, chỉ thấy nụ cười trên khóe môi nàng hơi cứng lại.

“Ta... à không có gì.” Nàng im lặng không nói, ngữ khí chua chát.

Cuộc nói chuyện lại chuyển chủ đề sang ta.

“Không nói những thứ này nữa. Hôm nay ta đến, chỉ vì hôm qua tướng quân bảo ta đến xin công thức ủ rượu hạnh. Năm xưa tỷ ở quý phủ nghiên cứu ra công thức, thường xuyên ủ rượu, có lẽ hắn đã hoài nghi, muốn dùng công thức ủ rượu hạnh chứng thực thân phận của tỷ."

Lời của nàng làm trong lòng ta hơi căng thẳng. Theo bản năng nhận lấy trà nàng đưa tới. Chờ đến khi ý thức được có vấn đề, nước trà trong chén đã vào cổ họng.

Ta đã làm đại phu một thời gian. Y thuật mặc dù không xuất sắc, nhưng lại cực kỳ quen thuộc với thuốc gây mê và thuốc gây mê cần thiết để điều trị vết thương do mũi tên trên chiến trường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/deu-theo-y-chang/4.html.]

Chỉ một chút trong ly, ta đã biết đây là mê dược dược hiệu cực mạnh.

“Tại sao?”

Thuốc có tác dụng rất nhanh, ta cố nén sự khó chịu.

Trong lòng ngoại trừ không dám tin, còn có sự tiếc hận nói không rõ.

"Tỷ tỷ, hắn dùng tính mạng của mẫu thân ta bức ta, ta không có cách nào khác. Tỷ yên tâm, hắn còn chưa xác nhận thân phận của tỷ, chỉ là hoài nghi thăm dò. Tỷ kéo dài chút thời gian, ta đã âm thầm cho người đi tìm Tạ công tử, tuyệt đối sẽ không để hắn hại tỷ..."

Câu nói sau cùng của nàng cực kỳ nhẹ nhàng. Trong lúc nói chuyện, đột nhiên tới gần. Trong tay áo khẽ nhúc nhích, hình như là nàng nhét cái gì đó nhưng ta đã không thể phân biệt được.

Chỉ trong nháy mắt, liền mất đi ý thức.

13

Ta bị xe ngựa đánh thức.

Đúng như dự đoán, tay chân ta bị trói.

Vừa mở mắt đã nhìn thấy Thẩm Vấn An, người mới gặp hôm qua.

“A Lê, nàng tỉnh rồi?”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Thấy ta tỉnh lại, hắn cười đến tha thiết, thậm chí vươn tay ra để giúp ta nhưng bị động tác rụt về phía sau của ta làm cho mất hứng, nụ cười cứng đờ trên mặt.

Ta ngồi dậy, giọng điệu không tốt: "Thẩm tướng quân, không biết vì sao ngài lại bắt cóc ta?"

Hắn thở dài, lại ngồi xuống: "Không cần diễn nữa, ta biết nàng là A Lê của ta, cũng biết mấy năm nay nàng luôn oán trách ta. Nếu không sẽ không cố ý giả vờ mất trí nhớ, đổi tên, đổi thân phận, lợi dụng Tạ Cữu chọc giận ta.”

Ngữ khí đương nhiên của hắn, làm cho ta suýt nữa bật cười nhưng tốt xấu gì cũng nhịn được.

Tuy Tô Uyển Uyển nói hắn còn chưa xác nhận thân phận của ta nhưng ngay từ giây phút gặp mặt hôm qua, ta đã biết hắn đã chắc chắn. Nhưng dù vậy, ta cũng không muốn thừa nhận, lại càng không muốn liên quan gì đến hắn nữa.

"Ta là trưởng nữ Tống Ngu của Tống gia phú thương Kỳ Xuyên, ta và phu quân ta thành hôn nhiều năm cầm sắt hòa minh, ở thành Vân Châu mọi người đều biết. Trước khi Thẩm tướng quân hoài nghi ta, chẳng lẽ không có tra xét sao?"

**(Cầm sắt hòa minh: Quan hệ vợ chồng hoà hợp, ví như quan hệ chung hợp giữa hai loại đàn (đàn cầm và đàn sắt) trong một thú vui)**

Tống Ngu đúng là trưởng nữ của Tống gia phú thương Kỳ Xuyên.

Lúc trước lo lắng có người sinh nghi nên chuyện hộ tịch, Tạ Cữu làm rất tỉ mỉ kín đáo. Mọi thứ từ sự kiện trong cuộc sống đến đồ ăn, quần áo, ngoại hình và thói quen đều được mô phỏng theo ta. Ngay cả vợ chồng Tống thị cũng từng đích thân đến Vân Châu, thân thiết gọi ta là "nữ nhi".

Thân phận của ta sẽ không có bất cứ sơ hở nào.

Loading...