Đáng iu xỉu - C123

Cập nhật lúc: 2024-06-30 18:06:44
Lượt xem: 13

Tổ chức Tạo Thần nghe có vẻ trâu bò này, cứ như vậy lấy tội danh bán hàng đa cấp phi pháp, tụ tập quần chúng phi pháp, nghi ngờ truyền bá tà giáo, v.v., bị bắt hơn phân nửa. Một bộ phận nhỏ chạy trốn, nhìn cảnh sát công bố thông báo truy nã, hoảng sợ không chịu nổi một ngày.

Không có cách nào, dù bọn họ biết nhiều hơn đi nữa, cũng không địch lại Hạo Nhiên Chính Khí dưới quốc kỳ.

Đây là thứ bọn họ đấu không lại!

Lúc đoàn người Kinh Tửu Tửu trở về Kinh Thành, cục cảnh sát vừa vặn dưới sự hỗ trợ kỹ thuật của Quy Vân Môn, cùng với kinh nghiệm lão đạo phong phú của Chu đại sư cung cấp, bắt lấy người cuối cùng đang lẩn trốn. Vì thế nhiệt tình mời bọn Kinh Tửu Tửu đi trước.

Đình Nhất đại sư ngồi ở trong cục cảnh sát còn có chút co quắp, khuôn mặt già nua rất có vài phần xấu hổ, nhỏ giọng hỏi: "Chúng ta còn có thể cầm cái thưởng sao?"

Đầu cảnh sát kia đi ra, cười nói: "Còn không phải sao?”

Nói xong còn chụp ảnh chung với bọn họ, đăng lên mạng.

Người chạy trốn kia đang bị áp giải đi ngang qua nơi này, trong lúc kinh ngạc nhìn thấy Đình Nhất, còn có Kinh Tửu Tửu và Bạch Ngộ Hoài...... gã đột nhiên không nhịn được, sụp đổ khóc lớn.

Kinh Tửu Tửu nghe tiếng nhìn thoáng qua: "... Còn rất giống kẻ lang thang.”

Tóc người nọ tán loạn, bẩn đến nỗi tóc gần như đóng cục, trời lạnh trên người còn mặc áo thun ngắn tay. Rất hiển nhiên, tín đồ tà - giáo cũng không thể cho hắn có được tài phú và ấm áp, chỉ có thể có được nghèo rớt mồng tơi. Mà gã tựa hồ cũng chính là chợt nghĩ thông suốt điểm này, cho nên mới càng sụp đổ.

“Lừa tôi...... Lừa tôi......”

“Thành cái gì thần......”

“Tôi không bao giờ tin nữa!”

Đình Nhất thấy thế: "......”

Đây chính là thành viên tổ chức khiến ông lo lắng.

“Hình như tôi ngửi thấy mùi bánh ngọt." Rượu Kinh Tửu đột nhiên dừng lại, nói.

Bạch Ngộ Hoài cũng dừng lại, lập tức lên tiếng: "Đối diện có một tiệm bánh ngọt, anh đi mua.”

Kinh Tửu Tửu hít một hơi, cùng Bạch Ngộ Hoài sóng vai đi ra ngoài.

Đình Nhất lúc này quay đầu lại nhìn thoáng qua bóng lưng Bạch Ngộ Hoài.

Đây chính là "Boss lớn" khiến ông càng thêm lo lắng và sợ hãi.

Đại Boss đi mua bánh ngọt cho Kinh Tửu Tửu.

Đình Nhất đột nhiên co cẳng theo sau: "Ai, tiểu hữu chờ ta một chút! Tiểu hữu không phải ngũ giác trì độn sao? Cho dù rèn thần thân, cũng không nên khôi phục nhanh như vậy chứ!”

Kinh Tửu Tửu bước chân trì trệ, quay đầu nhìn về phía Bạch Ngộ Hoài, nói cũng đúng: "Đại sư biết Tương Hạ Thảo không?"

Đình Nhất vừa duyệt vô số điển tịch, lại rất xa lạ đối với cái tên này, ông vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày: "Là, là......”

“Thành tiên cũng không có ý nghĩa gì, rất nhiều tiên nhân sau khi trừ trọc khí, tư vị, dâm dục hoàn toàn mất đi. Đợi đến khi làm một ít thần tiên, liền lại muốn nếm thử bách vị thế gian. Nhưng lại không thể đem trọc khí nhặt về. Sẽ phục dụng cỏ này, khôi phục ngũ giác." Bạch Ngộ Hoài không nhanh không chậm rủ rỉ nói.

Giọng điệu cùng Trọc Vô ngàn năm trước đột nhiên trùng lặp, một chữ cũng không sai, phảng phất như lặp lại lời năm đó đối với Kinh Tửu tửu, mỗi một chữ đều nhớ rõ ràng.

Đình Nhất kinh ngạc một lát, cảm thán nói: "Thật thần kỳ! Nhưng thứ này...... bây giờ ở đâu còn?”

“Đương nhiên là không có, chỉ có mấy ngàn năm trước mới có.” Kinh Tửu Tửu tiếp lời.

Đình Nhất hiểu ra: “Thì ra, thì ra, là mang từ trong gương ra?! Đúng rồi, đúng vậy, Bạch tiên sinh đã nói, nói cậu giống như anh ta, có thể tùy ý xuyên vào dòng thời gian tạo thành những chấm đen kia, có thể thay đổi lịch sử, đương nhiên cũng có thể mang đi những thứ trong thế giới kia."

Đình Nhất không khỏi cười nói: "Cũng thật là trùng hợp!”

Tiểu hữu hôm nay đem Bạch tiên sinh ăn đến gắt gao.

Hắn cũng không cần lo lắng vị này làm ra chuyện tâm ngoan thủ lạt gì, nói chuyện, đương nhiên cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.

Lúc này lại đến phiên Kinh Tửu Tửu ngẩn ra: "Không phải trùng hợp......”

Kinh Tửu Tửu lại nhìn Bạch Ngộ Hoài.

Trọc Vô rất thông minh.

Tại sao hắn phải lấy Giám Vãn Kính khỏi địa phủ, đặt ở trong động phủ của mình?

Bạch Ngộ Hoài nhận ra ánh mắt của cậu, thản nhiên nói: "Tôi biết em đến từ ngàn năm sau, em sẽ cần Tương Hạ Thảo, sẽ muốn Hạn Bạt..."

“Cái đó cũng không phải rất muốn." Kinh Tửu Tửu nhỏ giọng nói.

“Ừm." Bạch Ngộ Hoài mặt mày nhu hòa lại,"Sau này không bắt nữa.”

Lúc đó hắn suy nghĩ rất nhiều.

Hắn nghĩ, có lẽ Tửu Tửu sẽ muốn gặp lại hắn ngàn năm sau. Ít nhất ngàn năm trước người trên tòa cao tự cô tịch hờ hững với chính mình kia, lại muốn bắt chấp dù đi qua bao nhiêu luân hồi, đều chỉ để gặp lại Kinh Tửu Tửu.

Cho nên hắn nhất định phải mang Giám Vãn Kính đi.

Trong chuyện này thiếu đi bất cứ một chi tiết nào, đều có thể khiến cho hắn không thể gặp lại Tửu Tửu... Hắn làm sao có thể cho phép chứ?

Đình Nhất thấy thế, nhịn không được khẽ thở dài một tiếng, thầm nghĩ, chờ tương lai trở lại trong chùa, không bằng vì bọn họ đốt một ngọn đèn dài, liền quấn tim đèn kia vào một chỗ là được rồi.

Lần này Kinh Tửu Tửu trầm mặc vài giây, nhỏ giọng nói: "Nếu như đổi thành là mình, liền xong đời..."

Bạch Ngộ Hoài: "Hả?”

Kinh Tửu Tửu: "Vòng này không biết từ đâu, cứ để em phá đi…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dang-iu-xiu/c123.html.]

“Sẽ không." Bạch Ngộ Hoài đẩy cửa kính tiệm bánh ngọt trước mặt ra, "Tửu Tửu rất thông minh.”

Kinh Tửu Tửu ôm lấy ngón tay anh.

Nhân viên cửa hàng bên trong nghênh đón, sau đó đột nhiên chấn kinh.

"Bạch, Bạch Ngộ Hoài?!" cô vốn còn tưởng rằng mình nhìn lầm, cho đến khi nhìn thấy thiếu niên xinh đẹp bên cạnh.

“Thật sự là Bạch Ngộ Hoài!" Cô thất thanh nói.

Bạch Ngộ Hoài khẽ gật đầu, lập tức quay đầu hỏi Kinh Tửu Tửu.

“Em muốn ăn cái nào?”

“Đều được.”

Bạch Ngộ Hoài lên tiếng trả lời, chọn cái lớn nhất.

Nhân viên cửa hàng vội vàng giúp gói lại, còn thuận tiện cầm chữ ký, vô cùng vui vẻ.

Đình nhất vừa lên tiếng cáo từ: "Ta muốn mời chư vị đại sư trong giới huyền học tề tụ trước, khụ, nói một chút chuyện Trọc vô..." ông cũng rất xấu hổ.

Trọc Vô có bản lĩnh diệt thế. Ông lúc trước lại cho rằng những tà thần kia, đều là xuất phát từ nước cờ của Trọc Vô.

Cái này bảo ông làm sao không đề phòng đây? Vì thế lập tức liền thông báo cho những người trong giới huyền học khác, để cho bọn họ tháng này lại đến kinh thành, lại cùng thương lượng đại sự... Hiện tại thì tốt rồi, khụ khụ, thật xấu hổ.

Đình nhất một mặt lộ vẻ áy náy.

Bạch Ngộ Hoài cũng không có cảm giác gì, nhẹ nhàng gật đầu một cái, để cho Đình Nhất đi trước. Mà anh cùng Kinh Tửu Tửu lên xe, chạy về một tòa biệt thự khác.

Nhân viên cửa hàng phía sau do dự liên tục, vẫn không đem ảnh mình lặng lẽ chụp đưa lên mạng.

Tự mình giữ lại chậm rãi thưởng thức là được rồi.

Cô lặng lẽ nghĩ......

Thì ra đây là chuyện Bạch ca và tiểu thiếu gia yêu đương hằng ngày sao? Sẽ mua bánh ngọt cho tiểu thiếu gia.

Sẽ giống như là người yêu bình thường nhất trên thế giới này, tay nắm tay đi ở đầu đường......

Lúc này cư dân mạng cũng nhìn thấy ảnh chụp cảnh sát gửi.

【Hử? Bạch ca và Kinh tiểu thiếu gia mất tích nhiều ngày như vậy, chính là đi bán hàng đa cấp?】

【Đề tài tiếp theo có liên quan không?】

【Đừng hỏi, phòng làm việc Bạch ca đều nói, là thật sự chuẩn bị muốn triệt để nghỉ ngơi】

【qaq】

【 Tui đây đưa ra một yêu cầu hèn mọn, lúc còn sống, sẽ được nhìn thấy hôn lễ Bạch ca với Kinh tiểu thiếu gia không? 】

【Đệt, cái này có thể có lắm!】

Cư dân mạng bàn tán sôi nổi, thậm chí còn lên kế hoạch cho hôn lễ của hai người Kinh Tửu Tửu. Còn có người hưng phấn còn ra một phần sách hoàn chỉnh, ngay cả cảnh hôn lễ trong tưởng tượng đều vẽ ra, dẫn tới một đám người hô "Đại lão 666".

Mà Kinh Tửu Tửu cùng Bạch Ngộ Hoài trên đường trở về, còn đang chậm rì rì nói chuyện phiếm.

“Em không muốn Hạn Bạt..." Kinh Tửu Tửu nhỏ giọng thở dài, "Em chỉ muốn chữa khỏi cho ba thôi.”

Bạch Ngộ Hoài: "Có hai cách.”

Tai Kinh Tửu dựng thẳng lên: "Hả?”

“Đem phàm cốt của ông ấy, dùng hài cốt thần thay thế.”

Kinh Tửu Tửu: "Đổi thành cái gì?!”

“Hài cốt rồng.”

“Trong lân của rồng, nó tiếp quảng phong, vũ, nên gọi là hô phong hoán vũ, thông thiên diệt địa, Hạn Bạt không sợ Phong Bá, Vũ Sư, nhưng phải sợ Long Thần. Như vậy có thể hạn chế lực lượng Hạn Bạt.”

Kinh Tửu Tửu:?

Lợi hại như vậy sao?

_ (: 3 Nhưng vẫn bị Bạch Ngộ Hoài lột da lột xương. Bạch Ngộ Hoài trong gương, còn một hơi lột rất nhiều cái.

Kinh Tửu Tửu nghĩ nghĩ, lên tiếng hỏi: "Vậy... thay xương có đau không?”

“Có. Phàm thể phải dung nạp chi cốt Long Thần, cho dù chỉ là di hài, lực lượng cũng rất cường thịnh.”

“Vậy một biện pháp khác thì sao?”

“Cắt một khối thần thức cộng công đút cho ông ấy.”

Thần hóa thủy thần cộng công trong truyền thuyết?

Cái này cũng có thể tùy tiện cắt một miếng sao?

“Cũng không nhất định chịu được." Bạch Ngộ Hoài nói.

 

Bình luận

5 bình luận

Loading...