Đáng iu xỉu - C110

Cập nhật lúc: 2024-06-30 18:06:47
Lượt xem: 17

Kỳ thật nói đến sự cuồng nhiệt đối với thần, gã còn không bằng những người nghe chuyện xưa trong đoàn làm phim này. Người trong đoàn làm phim, sở dĩ năm lần bảy lượt mà đánh giá Kinh Tửu tửu, cũng là bởi vì cảm thấy thiếu niên thật sự rất giống thần trong chuyện xưa miêu tả.

Còn trợ lý Tằng thì sao? Đã thấy quá nhiều tà thần được tạo ra.

Cái gì thần thức, đến trong tay những người đó cũng giống như một cục bùn, tùy ý xoa bóp, nhào nặn và tạo hình.

Làm sao còn có nửa điểm kính sợ?

Nhưng mà...... Kinh Tửu Tửu nói lại không sai.

Gã muốn nghênh đón thần linh trở về, tất nhiên phải bày đủ tư thái.

Nếu thất bại, gã sẽ bị cấp trên trừng phạt. Cấp trên mới thật sự là có thủ đoạn kỳ lạ, có thể làm cho gã sống không bằng chết.

Trợ lý Tăng khẽ cắn môi, lúc này mới khom lưng quỳ xuống, hành đại lễ ba quỳ chín lạy với Kinh Tửu tửu: "Tín đồ...... bái kiến Thượng Thần.”

Kinh Tửu tửu chép chép miệng, quay đầu nhìn về phía Bạch Ngộ Hoài.

Bạch Ngộ Hoài vốn thần sắc lạnh lẽo, lúc này đối diện với ánh mắt Kinh Tửu tửu, suýt chút nữa biến sắc mặt không kịp.

Kinh Tửu tửu: "Cũng Rất thú vị nha.”

Trợ lý Tằng: "......”

Tuy rằng rốt cuộc vẫn đạt thành nhiệm vụ, nhưng làm sao gã lại có loại cảm giác nghẹn khuất đây? Giống như để cho người khác mang theo tiết tấu chạy.

Bạch Ngộ Hoài cúi đầu lên tiếng: "Ừ.

Anh ngưng mắt nhìn Kinh Tửu tửu, mang theo một phần dung túng.

Kinh Tửu Tửu: "Vậy ngươi bái anh ấy nữa." Nói xong, lại chỉ chỉ Bạch Ngộ Hoài bên cạnh.

Trợ lý Tằng thiếu chút nữa tức giận ngã ngửa.

Lại muốn gạt gã anh ta là Trọc Vô?

Tuyệt đối không thể nào!

“Tôi là thần." Kinh Tửu tửu dừng một chút, nói: "Anh ấy là thần ùm......" Cậu tổ chức lại từ ngữ, "Bạn trai. Bạn trai ngươi hiểu không?”

“Vậy ngươi cảm thấy không được dập đầu sao?" Kinh Tửu Tửu hỏi.

Hứa Tam Vũ nghe đến choáng váng.

Cậu ta vội vàng nhìn phản ứng của Bạch Ngộ Hoài…

Xương ngón tay siết chặt, gân xanh trên cổ đều hơi nhô lên, khóe miệng mềm mại hướng lên trên, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm Kinh Tửu Tửu, chứa đầy tình ý.

Bạch Ngộ Hoài từng đóng một bộ phim tên là Sắc Vi.

Một bộ phim văn nghệ đặc biệt.

Khi đó anh vừa mới vào nghề không lâu, tuổi còn rất trẻ, lại đem tình yêu trời sinh câm điếc bên trong kia, ẩn sâu động lòng người không thể nói, diễn dịch đúng mức.

Về sau Bạch Ngộ Hoài cũng rất ít khi diễn nhân vật như vậy.

Anh diễn tình thân, diễn xuất tình bạn, diễn đủ loại nhân vật. nhưng chưa bao giờ thấy anh đóng phim tình cảm nữa.

Nhưng càng là bởi vì như vậy, diễn xuất của anh trong bộ phim kia, dường như phong thần. Để cho vô số fan cùng bình luận viên điện ảnh đều nói chuyện say sưa, hoài niệm vô hạn, đem mỗi một ánh mắt của anh trong phim đều chụp màn hình, thổi tung trời.

Hứa Tam Vũ cũng cho rằng đây là màn thể hiện đỉnh cao của Bạch Ngộ Hoài trong phim tình cảm.

Cho đến lúc này... Diễn kịch chung quy chỉ là diễn kịch, giả chỉ là giả.

Khi Bạch ca thực sự yêu một ai đó...... là sẽ vì cậu ấy mà mỗi một câu nói, một động tác, ánh mắt, biểu tình, ngay cả thói quen nói chuyện cũng vì cậu ấy mà thay đổi...... Bộ dạng của anh lúc này quả thực là đỉnh cao không gì sánh được!

Hứa Tam Vũ ngơ ngác đứng ở nơi đó, như thể cậu ta là một fan CP điên cuồng ăn đường ở hàng ghế đầu, cậu ta chậm rãi quay đầu lại nhìn Kinh Tửu Tửu.

Mà tiểu thiếu gia có thể khiến Bạch ca lộ ra thần sắc như vậy......

Tiểu thiếu gia quá biết điều!

Quá con mẹ nó biết!

Đầu tiên là muốn mang Bạch ca đi cùng, sau đó là để trợ lý Tằng dập đầu với Bạch ca,......

Chỉ đơn giản hai câu, thoáng cái đã dập tắt lửa giận của Bạch ca. Bạch ca lúc này nhất định là trong lòng vừa mềm vừa ngọt!

Tôi muốn có bản lĩnh này......

Suy nghĩ Trong đầu Hứa Tam Vũ lúc này bay múa, trợ lý Tằng gần như đã chửi bới cậu một cách tàn nhẫn!

Thần sao có thể có bạn trai?

Người xưa có câu gà chó lên trời.

Người này đắc đạo, gà chó đều không giống nhau. Huống chi là bạn trai của người ta?

Trợ lý Tằng nhịn, chỉ có thể quỳ xuống đất, lạy.

Tức giận cùng lệ khí trong lòng Bạch Ngộ Hoài đều biến mất.

Anh thậm chí còn có chút muốn cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dang-iu-xiu/c110.html.]

Bạch Ngộ Hoài thản nhiên lên tiếng: "Tôi đang dựa vào địa vị của Tửu Tửu ư?”

Kinh Tửu Tửu: "Xem như vậy đi.”

Sống lưng Kinh Tửu tửu càng thẳng hơn: "Cảm giác thế nào?”

Bạch Ngộ Hoài muốn hôn cậu.

Bạch Ngộ Hoài cắn đầu lưỡi mình, lúc này mới đè nén xúc động, thấp giọng nói: "Cảm giác rất tốt.”

Chờ trợ lý Tằng có thể đứng lên, Kinh Tửu Tửu lại hỏi: "Các ngươi đều tế bái thần linh như thế nào vậy?"

Trợ lý Tằng vừa nghe, liền cảm thấy da đầu tê dại: "... Mỗi ngày, ba nén nhang, lễ bái.”

“Trong chùa còn phải quyên tiền vào hòm công đức? Ngươi không quyên sao?”

“...... Quyên.”

Kinh Tửu Tửu hài lòng: "Lấy tiền đi.”

Trợ lý Tằng hoảng hốt lấy một trăm đồng từ trong túi ra, đặt vào lòng bàn tay Kinh Tửu Tửu.

Kinh Tửu Tửu đưa cho Bạch Ngộ Hoài, hết sức hào phóng, giống như đại kim chủ vừa mới bao - nuôi tiểu minh tinh.

Kinh Tửu tửu giọng điệu vẫn là bằng phẳng, nói: "Người này vừa nhìn, liền không có thành tâm. Thần Phật cũng không thích phản ứng hắn..."

Trợ lý Tằng nghe xong lời này, thiếu chút nữa tức hộc máu.

sao?

Còn chê ít?

Hộp công đức trong chùa kia một lần, cũng chỉ quyên năm xu!

Kinh Tửu quay đầu, nói với Bạch Ngộ Hoài: "Anh cầm đi mua kẹo ăn đi.”

Bạch Ngộ Hoài căn bản không thích ăn kẹo, nhưng anh nắm chặt tiền trong tay, khóe miệng khẽ cong, cúi đầu lên tiếng: "Ừ.”

Anh không thích ăn ngọt. Nhưng anh thích Tửu Tửu.

Trợ lý Tằng: "......”

Bọn họ muốn nghênh đón thần linh trở về, chính là như vậy?

Vậy bọn họ còn có hy vọng tương lai như đã nói sao?!

Trợ lý Tằng ba mươi năm chưa từng d.a.o động, trong lúc bất chợt đối với tổ chức khổng lồ phía sau mình, sinh ra vài phần hoài nghi.

“Ngươi có thể đi rồi." Kinh Tửu không chút lưu tình đuổi hắn đi.

Trợ lý Tằng kinh ngạc nhìn cậu: "Chúng ta không phải đi ngay bây giờ sao?”

Kinh Tửu Tửu: "Không phải." Địa phủ của cậu còn chưa xây xong. Kinh Tửu Tửu quay đầu suy nghĩ một chút, kỳ thật không tức giận như vậy, cũng không lo lắng như vậy.

Trừ phi Bạch Ngộ Hoài và Kinh Đình Hoa cũng sẽ gạt người.

Nếu không......

Ai, suy nghĩ một chút, Trọc Vô bày ra kế hoạch Tạo Thần Boss lớn nhất của quân địch đều ở doanh địa của mình! Mình còn lo lắng cái gì nữa?

Kinh Tửu tửu chép chép miệng, thầm nghĩ, mình còn có thể tra tấn anh nha.

Ví dụ như hút cạn tinh khí của anh.

[?Nhìn như vậy, chẳng phải là mình càng giống nhân vật phản diện ư?]

Vậy mình có thể yên tâm hơn nhiều rồi.

Tâm tình Kinh Tửu tửu rất tốt, tâm tình trợ lý Tằng lại rơi xuống đáy cốc, bắt gã quỳ nửa ngày, đùa à?

Trợ lý Tằng vội vàng lên tiếng: "Không phải bây giờ nên đi sao?”

"Cậu kể cho đoàn làm phim một câu chuyện hay, không ôm công lao, chỉ vì chờ đến khi bộ phim ra mắt. Không phải nên chờ bộ phim quay xong rồi mới đi sao?" Bạch Ngộ Hoài hiểu rõ tâm tư của Kinh Tửu Tửu, lập tức nhàn nhạt lên tiếng.

Cổ họng Tằng trợ lý nghẹn ngào, miễn cưỡng lên tiếng: "Vâng…”

Kinh Tửu Tửu xoay người, mở cửa, cùng Bạch Ngộ Hoài đi vào trong.

Kinh Tửu Tửu thấp giọng nói với Bạch Ngộ Hoài: "Anh nói trong đoàn làm phim đều là người sắp chết, đúng là không nói sai..."

“Hả?" Bạch Ngộ Hoài nhịn không được lại gần Kinh Tửu tửu hơn một chút. Anh thích nghe Kinh Tửu Tửu nói chuyện với mình, cho dù là chuyện vụn vặt. Lúc này đột nhiên xoa dịu sự nóng nảy và lệ ý trong lòng anh.

“Anh nói xem có kỳ quái hay không, tôi nghe được thanh âm của bọn họ.”

“Âm thanh?”

“Ừ.”

Kinh Tửu Tửu mấy ngày nay ít nói chuyện, kỳ thật cũng không hoàn toàn là bởi vì phát hiện, Tà Thần lâu đài cổ hóa ra là trọc khí của Bạch Ngộ Hoài, còn có một kế hoạch tạo thần vừa nghe liền không phải thứ tốt gì có liên quan đến Bạch Ngộ Hoài.

Mà có một phần nguyên nhân là - -

Cậu nghe thấy đủ loại âm thanh, có gần có xa, có lớn có nhỏ......

 

Bình luận

5 bình luận

Loading...