Đáng iu xỉu - C107

Cập nhật lúc: 2024-06-30 18:06:51
Lượt xem: 12

Tinh lực Kinh Tửu tửu vẫn như cũ.

Ngược lại Bạch Ngộ Hoài giống như đã bị con quỷ Kinh Tửu Tửu này hút đi tinh khí, giữa lông mày hiện ra một tia mệt mỏi, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi trên ghế sô pha.

Chờ Bạch Ngộ Hoài tỉnh lại, Kinh Tửu tửu đang ngồi trước cái rương kia.

Anh cho rằng Kinh Tửu Tửu đã xem đồ vật bên trong, đến gần mới phát hiện, Kinh Tửu Tửu đang chơi điện thoại di động, một chân tùy ý khoát ở trên rương, ống quần trượt xuống, lộ ra một đoạn bắp chân trắng nõn bóng loáng.

Lúc này mặt trời vừa mới lặn, một chút ánh sáng chiếu vào, khung hình này so với hình ảnh dưới ngòi bút của họa sĩ tỉ mỉ vẽ, còn bình thản xinh đẹp hơn.

Cổ họng Bạch Ngộ Hoài siết chặt, hơi hơi rời mắt, ngồi xổm xuống bên cạnh Kinh Tửu Tửu.

"Đang nhìn cái gì?" Anh thấp giọng hỏi, cố gắng để giọng điệu trở nên bình thản, giống như không có lo lắng, cũng không có lãnh khốc khi đối mặt trọc khí.

Kinh Tửu đưa di động cho anh: "Nhà anh lên tin tức rồi.”

Bạch Ngộ Hoài nghe xong cảm thấy trong lòng có chút chua xót.

Đây không phải là nhà của tửu Tửu sao?

Hai ngày trước lúc vẽ tranh cho anh, còn nói là cùng một nhà.

Kinh Tửu Tửu nổi giận, vẫn bình tĩnh, nhưng lại khiến trái tim anh tổn thương nặng nề.

Bạch Ngộ Hoài đè nén nỗi lòng cuồn cuộn, nhận lấy điện thoại, cúi đầu nhìn.

#Lại một hiện tượng kỳ lạ xuất hiện ở Bạch Trạch!" Kính vỡ khắp nơi! Đám mây lửa đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.

Khu biệt thự mặc dù yên tĩnh, ít người, nhưng từ lần trước có "tên trộm" vào biệt thự, phóng viên ngồi xổm gần đó liền nhiều hơn.

Bọn họ luôn cảm thấy còn có thể chụp được thứ gì đó kỳ lạ, cho dù không thể thì chụp được một tấm hình của Nam diễn viên chính xuất sắc nhất Bạch ảnh đế cùng vị Kinh thiếu gia kia cũng tốt. Nếu như có thể chụp được một số cảnh thú vị, vậy thì chắc chắn sẽ lên hot search!

Kết quả không phải là chụp được sao?

Bạch Ngộ Hoài nhấn vào xem.

Trong Bài viết này, còn miêu tả tỉ mỉ cảnh tượng lúc đó.

【 Khi ánh sáng xuất hiện, phóng viên có thể mơ hồ nghe thấy tiếng rên rỉ, la hét, gào khóc thảm thiết, nhưng là không biết vì cái gì âm thanh trong video đều bị thay đổi 】

Bình luận cũng vui vẻ thảo luận:

【 Là vị thần tiên nào độ kiếp ở chỗ này?】

【 Bạch ca có phải hay không nên tìm một cái miếu bái lạy】

【 Đúng đó, cứ ba ngày hai bữa lại xảy ra chuyện, mảnh thủy tinh không làm ai bị thương chứ?】

【 Nói mới nhớ, gần đây hình như các nơi đều phát sinh vài sự kiện kỳ lạ. Hôm trước ở thành phố Nam Châu có một tiếng sấm đánh, sau đó trên bầu trời có tia sét tụ tập】

【 Thanh Châu còn có một ngọn núi biết ăn thịt người, tôi kể cho mấy ní nghe nghe nè!】

【 Có ai từng đến thành phố cạnh Bắc Kinh chưa? Bên kia đột nhiên hạ nhiệt độ xuống rất nhiều, có một tài xế nói, lúc chở người đi nhờ xe vào ban đêm, đầu xe anh ta đ.â.m vào đường lớn, nửa ngày cũng không lái ra được.】

【 Ể...... Nói mới nhớ, Bạch Ngộ Hoài có phải quay cảnh mới ở bên kia không?】

Khu bình luận thoáng cái liền biến thành hiện trường trao đổi những câu chuyện kinh dị trên quy mô lớn.

Bạch Ngộ Hoài không vội đóng đóng bình luận đi, mà là trước đem những câu chuyện linh dị được chia sẻ trong khu bình luận, từng câu từng câu khắc vào trong đầu, sau đó mới thản nhiên nói: "Đình Nhất đại sư tại sao lại vội vã tìm Cô Xạ Sơn, có lẽ là vì, các nơi đều có hiện tượng sinh ra linh dị .”

“Ngàn vạn quỷ hồn không thể nhập luân hồi, đang mất khống chế." Bạch Ngộ Hoài nói xong, đặt điện thoại xuống, đặt tay lên mặt hộp.

Kinh Tửu Tửu nghe tiếng tưởng tượng một chút cảnh tượng kia.

Bách Quỷ Hành tẩu.

Trật tự hỗn loạn.

“Vậy thì đáng sợ quá......" Kinh Tửu Tửu cuộn chân lại.

Bạch Ngộ Hoài mở cái rương trước mặt ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dang-iu-xiu/c107.html.]

Bên trong là bộ xương của một người đàn ông trưởng thành, có khắc những ký tự nhỏ màu vàng nhạt từ đỉnh đầu đến lòng bàn chân. Chữ viết quanh co, vặn vẹo. Chữ văn quanh co, là loại nào Kinh Tửu Tửu không nhận ra.

Nhưng Bạch Ngộ Hoài hiển nhiên là nhận ra.

"Anh cũng thật kỳ cục, tại sao cứ phải đem tin tức khắc ở trên hài cốt này chứ?" Kinh Tửu Tửu cúi đầu lên tiếng, "Khi đó, anh không tính đến tội xúc phạm t.h.i t.h.ể sao?"

“...... "Bạch Ngộ Hoài lập tức sửa lại: "Không phải tôi. Là Trọc Vô.”

Kinh Tửu Tửu: "... ò, được rùi”

Bạch Ngộ Hoài lúc này mới nghiêm mặt nói: “Bởi vì t.h.i t.h.ể này cho dù có trôi qua hàng ngàn vạn năm cũng không phân hủy và biến mất, nên những dòng chữ khắc trên đó có thể được bảo tồn rất lâu.”

“Hả?”

“Nó là một bộ hài cốt của vị thần.”

“Thần cũng sẽ lưu lại xương à? "Kinh Tửu Tửu ngẩn ra.

“Thần linh sẽ tiêu vong, thì đương nhiên cũng sẽ lưu lại hài cốt." Nói tới đây, Bạch Ngộ Hoài nhíu mày, không tự giác giơ tay nhẹ ấn xuống mi tâm, anh thấp giọng nói: "Thứ này...... còn không chỉ có một bộ.”

“Không chỉ một?" Kinh Tửu Tửu chợt quay đầu nhìn Bạch Ngộ Hoài.

Bạch Ngộ Hoài day day trán, cúi đầu lên tiếng: "Ừ. Đình Nhất tìm được một cái.”

Kinh Tửu Tửu há miệng, còn không đợi cậu mở miệng, Bạch Ngộ Hoài đã thấp giọng lên tiếng trước: "Dùng hài cốt của thần, để rèn thân thể của em, rồi dùng hỗn độn bổ sung m.á.u thịt,... không phải càng hoàn mỹ hơn sao?"

Kinh Tửu Tửu: ?

Kinh Tửu tửu không hiểu, cũng mơ hồ cảm thấy, đây hẳn là một công trình cực lớn. Không chừng vẫn là chuyện nghịch thiên gì đó......

Bạch Ngộ Hoài sau khi nói những lời này, tựa hồ cũng không có ý định chờ Kinh Tửu Tửu phụ họa.

Anh đóng nắp hộp lại.

Kinh Tửu Tửu nhịn không được nhỏ giọng hỏi: "Trên đó rốt cuộc viết cái gì?”

"Một phần... chỉ là một phần của kế hoạch."

“Anh viết xuống để tôi xem xem." Kinh Tửu nhìn hộp nói. Ai bảo cậu một chữ cũng đọc không hiểu chứ?

Bạch Ngộ Hoài đương nhiên sẽ không từ chối cậu, đứng dậy đi lấy giấy bút.

TÚC VẪN - MÀ HƯ - TÚC LẠC….

ĐÊ TÚC - TÚC - VI CĂN VI BỔN - NHƯ MỘC CHI CĂN - NĂNG THƯỢNG CHI TRỤ

THỊ ĐÔNG PHƯƠNG THANH LONG ĐỆ TAM TÚ

(dịch lấy vi làm gốc, như rễ cây, có thể chống đỡ trụ trời. Đây là nơi ở thứ ba của Rồng xanh phương Đông.)

HƯ TÚ BẤT TƯỜNG HỮU TÚC SÁT CHI Ý

(dịch một nơi hư ảo là điềm gở và mang ý nghĩa g.i.ế.c chóc.)

Hai cái gom lại thành một, chắc chắn không phải ý tốt gì.

Ý nghĩ Kinh Tửu tửu bay nhanh, hơn nữa Bạch Ngộ Hoài ở bên cạnh từ tốn giải thích, rất nhanh cậu liền hiểu được đại khái.

Giống như lời Đình Nhất đã nói ở trong điện thoại, trên hài cốt khắc tin tức. Nó kể về cái c.h.ế.t của Trọc Vô, Tinh Tú vẫn lạc, Thần Linh tiêu vong, Linh Khí từ trong thiên địa biến mất, Hỗn Độn tứ tán, thời kỷ băng hà xuất hiện, vỏ trái đất vận động, Địa Phủ bị nuốt chửng, Minh Giới chìm sâu vào u ám chi địa.

Sau Ngàn năm, tín ngưỡng nhân loại biến mất, tí thần lực thần linh bảo tồn cuối cùng trên thế gian, cũng dần dần tiêu tán.

Lục Đạo Luân Hồi sụp đổ, Bách Quỷ hành tẩu thế gian, Minh Vương đọa làm Tà Thần, Địa Ngục không còn chủ nhân, hỗn loạn xảy ra thường xuyên cho đến khi thảm họa nổ ra khắp nơi. Con người đang chạy trốn và nhen nhóm lại tín ngưỡng trong những hoàn cảnh tuyệt vọng.

Đến lúc này, thần linh sắp sửa trở về vị trí của mình, hỗn độn sẽ mở lại thế giới, mọi thứ sẽ quay trở lại điểm xuất phát và bắt đầu lại từ đầu.

“Ngàn năm trước, Trọc Vô có thể biết trước chuyện xảy ra ở ngàn năm sau?”

“Ừm, tinh thông xem tinh tượng, xem bói, lại biết một ít đoán mệnh, tự nhiên có thể diễn tính ra.”

Thật ra rất lợi hại, lợi hại đến mức gần như đáng sợ.

 

Bình luận

5 bình luận

Loading...