Có Câu Chuyện Nào Ngược Tả Tơi Nhưng Vẫn Không Buông Xuống Được Không? - Chương 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-04 16:47:27
Lượt xem: 55

3.

Cơn mưa nặng hạt dần ngớt rồi tạnh hẳn.

Tôi mở cửa xe rồi bước ra ngoài.

Có những vũng nước trên mặt đất, dẫm vào ngập đế giày.

Đào Đào vẫy tay với tôi. "Tạm biệt, cô giáo Tưởng."

"Tạm biệt bé Đào nhé".

Lúc này, cách đó không xa có người gọi tên tôi.

Tôi quay người lại, đó là bạn trai của tôi, Lâm Tự .

Anh ấy chạy xe đạp rồi dừng lại trước mặt tôi, cởi áo khoác quấn quanh người tôi, đau lòng hỏi. "Tiểu Từ, em có lạnh không? Xe hỏng tại sao không gọi cho anh?"

Tiếng còi báo động vang lên trong lòng tôi nhưng đã quá muộn để ngăn chặn mọi việc.

"Cô giáo Tưởng, ai đây? Sao cô không giới thiệu với tôi?"

Không ngoài dự đoán, giọng nói của Lương Tiêu vang lên từ phía sau.

Đào Đào ở bên cạnh nhanh chóng trả lời. "Con biết, chú kia là bạn trai của cô giáo Tưởng, Đào Đào đã nhìn thấy chú ấy đến đón cô giáo vào ngày hôm kia, thậm chí còn hôn cô nữa!"

Lâm Tự xấu hổ sờ sờ chóp mũi.

Mặt tôi tái đi, vội vàng nói với cô bé. "Con nhìn nhầm rồi."

Sau đấy tôi quay qua nói với Lâm Tự. "Chúng ta mau đi thôi!"

Ngay khi tôi chuẩn bị rời đi, đột nhiên có ai đó nắm lấy cổ tay tôi.

Khi tôi quay người lại, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của Lương Tiêu.

Sâu thẳm như ngọc trai đen, lạnh lẽo và đáng sợ.

Nhưng chỉ trong giây lát, anh nhếch môi rồi đặt chiếc ô màu đen vào tay tôi.

Dáng vẻ dịu dàng ôn nhu nói: "Thời tiết xấu, cô Tưởng cầm lấy chiếc ô này dùng đi."

Tôi gật đầu cảm ơn rồi nhanh chóng rút tay lại, đi về phía Lâm Tự.

Lương Tiêu cũng quay trở lại xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-cau-chuyen-nao-nguoc-ta-toi-nhung-van-khong-buong-xuong-duoc-khong/chuong-2.html.]

Ngay sau đó, chiếc xe nổ máy rời đi, chỉ còn lại một chấm đen.

Lâm Tự nhìn theo bóng chiếc xe ở phía xa. "Đó có phải là cha của Đào Đào không? Đúng là một người đàn ông tốt bụng!"

Tốt bụng!?

Hoàn toàn ngược lại.

Anh ta tàn nhẫn, m.á.u lạnh cùng với ham muốn kiểm soát mạnh mẽ.

Anh ta thậm chí còn sai cấp dưới khâu miệng người khác chỉ vì người đó dám huýt sáo với tôi.

----------------------

Lâm Tự đưa tôi về nhà.

Việc đầu tiên tôi làm khi về đến nhà là kéo hết rèm cửa lại sau đó thuyết phục Lâm Tự ra nước ngoài học tiếp.

Trước đây, công ty của Lâm Tự muốn anh phụ trách các dự án cho công ty ở nước ngoài.

Anh ấy đã từ chối vì không muốn phải cách xa tôi.

Nhưng với tình hình hiện tại, anh phải rời đi càng sớm càng tốt.

Tôi không biết mục đích của Lương Tiêu là gì.

Nhưng mọi thứ xảy ra ngày hôm nay không giống một sự trùng hợp.

Tôi không dám đánh cuộc!

Nếu anh ta thật sự muốn báo thù thì tôi không thể liên lụy người khác được.

May mắn thay, Lâm Tự luôn nghe lời tôi và anh đã đồng ý sau khi do dự một lúc.

Sau bữa tối, tôi tiễn Lâm Tự đi.

Khi tôi đi qua cột đèn đường ở lối vào khu dân cư, tôi thấy có những mẩu t.h.u.ố.c lá nằm đó.

Lucky Strike.

Đó là thương hiệu yêu thích của Lương Tiêu.

Cả người tôi bỗng lạnh toát.

Tôi gần như không thể di chuyển đôi chân của mình.

Bình luận

2 bình luận

Loading...