Chạm để tắt
Chạm để tắt

Chị đưa em về nhà - 4

Cập nhật lúc: 2024-08-20 18:01:28
Lượt xem: 278

Những túi rác đó được chôn sau những cái đầu ngẩng cao của những học sinh ngồi hàng ghế đầu, chìm trong tiếng đàu giỡn vui cười.

Có lẽ mẹ tôi sẽ không bao giờ phát hiện ra rằng chỉ cần tôi tiếp tục chịu đựng, trở về chỗ ngồi, tiếp tục lấy sách ra học về những đạo lý nhân từ, bao dung thì mọi thứ sẽ bị thời gian chôn vùi, còn em gái tôi cũng vậy, cũng sẽ bị chôn vùi trong những lớp đất.

Cô em gái hay cười và nghịch ngợm, người nhớ mọi sở thích của tôi, người nói rằng sẽ là người đầu tiên ôm tôi sau khi tôi giành chức vô địch. Để lại trong lòng các người là một thú vui tiêu khiển?

Con tôi thì sao?

Là nỗi đau và bóng tối vô tận, là móng vuốt cào nát trái tim...

Tôi không muốn khóc, nhưng tôi nhớ em ấy.

Các học sinh ngồi hàng đầu chặn chỗ ngồi của em, hàng sau là điểm mù của camera, ở ngôi trường mọi thứ đều phụ thuộc vào điểm số này, sẽ không ai quan tâm đến một cô gái không thể nhìn thấy mặt trời, lặn ngụp trong rãnh nước.

Âm thanh đọc sách của những con người xung quanh đủ lớn để át đi tiếng trái tim run rẩy của em.

“Ai đã làm việc này?” Giáo viên dạy toán cuối cùng cũng dừng lại.

Cô giáo hơi nghẹn ngào, hít một hơi rồi hỏi lại.

Lớp học bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng ghế đẩy kéo.

Không ai thừa nhận vì họ là đồng phạm.

Cô ấy tiếp tục hỏi: “Ai đã làm việc này?”

Mọi người đều có thể nhận ra giọng điệu cô không tốt, tôi vui vẻ lau nước mắt, đây mới chỉ là bắt đầu.

Đoạn Vũ run rẩy giơ tay lên và nói xin lỗi: "Cô ơi, em vô tình để túi rác ở đó, em đã bảo Tưởng Nghệ là mang đi cho em!"

Cô ta cuống quít đe dọa tôi.

Tôi nghiêng đầu chế giễu nói: “Tôi không nhớ cậu đã nói với tôi lúc nào. Cậu chất đầy rác vào hộc bàn của tôi, sách giáo khoa của tôi dính đầy rác, mặt bàn của tôi khắc những dòng chữ nhạo báng ghê tởm. Cậu đã làm tất cả những điều này mà không có sự cho phép của tôi, tôi cũng chưa bao giờ nói rằng tôi cho phép các cậu để rác ở đây."

Lời nói dõng dạc buộc tội chúng về những tội ác chúng đã làm, nhưng vẫn chưa đủ.

Cô giáo dạy toán hít một hơi lại kiềm chế, dù sao cũng là giáo viên, không thể thể hiện cảm xúc quá khích được.

"Tôi sẽ nói với giáo viên chủ nhiệm, Tưởng Nghệ đến văn phòng với tôi."

Cô giáo xách cuốn sách trở lại bục giảng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chi-dua-em-ve-nha/4.html.]

[Bạn đang đọc Chị đưa em về nhà được edit và đăng tại Nhân Trí page]

Đoạn Vũ nhìn tôi bằng ánh mắt đầy uy h.i.ế.p và đáng sợ, tức giận ném cuốn sách xuống đất.

Tôi nhìn cô ta đầy khiêu khích rồi nhếch miệng cười.

Đi đến chỗ Đoạn Vũ, tôi thì thầm: "Ai nói với mày làm như vậy sẽ không có quả báo? Trên đời đều có nhân quả, mọi việc đều sẽ có vòng tuần hoàn. Thế giới đã luân chuyển vô số lần, trước sau đều thể hiện một việc rằng: Nếu mày làm điều ác, cuối cùng mày cũng sẽ tusat, cút xuống địa ngục đi. Đoạn Vũ, quả báo của mày sắp tới rồi.”

Sau khi bước ra khỏi lớp, tôi nhấn nút tạm dừng trên máy ghi âm.

Những bức ảnh trong điện thoại được gửi cho luật sư Kim, anh ta trả lời: "Tiếp tục."

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Cha của Đoạn Vũ là người giàu nhất vùng, thanh danh hiển hách, trong trường không ai dám gây sự với cô ta.

Tôi không biết trên đời này có bao nhiêu người tốt, tôi chỉ biết rằng khi tôi đang tuyệt vọng, một công ty luật vô danh trên phố đã mở cửa đón tôi. Anh ấy nói: “Tôi sẵn sàng giúp đỡ em”.

Đây chỉ là một bước nhỏ, hiệu trưởng nghiêm khắc cảnh cáo Đoạn Vũ và một số người khác.

Chẳng bao lâu, tin tức Đoạn Vũ ỷ vào gia cảnh giàu có của mình bắt nạt bạn học bị truyền ra ngoài dù đã có người cật lực đè chuyện này xuống.

Các bạn cùng lớp dường như đã hiểu ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề này chỉ sau một đêm, vốn chỉ nghĩ rằng thỉnh thoảng chúng chỉ theo trào lưu vứt rác, thỉnh thoảng khắc chữ lên bàn bạn cùng lớp như một trò đùa, nhưng hóa ra lại là một hành vi ác liệt như vậy.

Tiếng xấu của Đoạn Vũ đồn xa, chỗ ngồi của tôi không còn rác nữa.

Tưởng Nghệ, em nhìn thấy chưa?

Sự nhẫn nhịn sẽ chỉ khiến kẻ bắt nạt trở nên kiêu ngạo hơn.

Tất cả chỉ vì tôi dám nói với giáo viên sao?

Việc đơn giản như vậy ai cũng có thể nghĩ đến nhưng không ai có thể bảo vệ bạn mãi được, để loại bỏ hoàn toàn cái ác thì kẻ gây ra phải nhận được sự trừng phạt thích đáng. Tôi chờ mong Đoạn Vũ phản kích lại, chờ ả chính tay xé nát mặt nạ của mình.

Tôi nóng lòng muốn thu thập bằng chứng, nóng lòng muốn cho chúng nếm trải cảm giác mất đi.

2

Đứa trẻ núp trong góc tối cũng có quyền nhìn lên bầu trời và được chiếu rọi bằng những tia nắng ấm.

Em gái yêu của chị, hãy ngủ yên nhé.

Sự an tĩnh mang một loại ma lực nào đó khiến người ta cảm thấy một khoảnh khắc chốc lát là vĩnh hằng.

Sau khi đến đây, tôi phải đối mặt với tình thế quẫn bách là có thể bị bắt nạt bất cứ lúc nào nên hiếm khi có thể có một giấc ngủ yên.

Loading...