Bạn trai tôi là bác sĩ - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-07-07 21:49:20
Lượt xem: 270

Tối hôm đó, tôi vừa vẽ xong bản phác thảo nên xuống dưới lầu ăn cơm. Lúc trở về đi qua quảng trường nhỏ bên cạnh, ở đó có một ca sĩ cầm điện thoại di động phát trực tiếp, vừa chơi guitar vừa hát.

 

“Em nghe không rõ, cho rằng anh nói muốn tiếp tục, hóa ra là anh nói muốn em ra đi.”

 

Lời ca thật sự là rất hợp với tình cảnh của tôi, tôi buồn bã về nhà, càng nghĩ càng đau lòng. Vừa mới cầm lấy điện thoại thì thấy Mộ Thời gọi điện thoại tới. Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói mềm mại: "Trần Nam Gia.”

 

Tôi sững sờ. Giọng nói này rất quen thuộc... Chính là Lộ Ngọc, bệnh nhân của Mộ Thời?

 

Chẳng phải anh đã hứa với tôi là sẽ không gặp lại cô ta sao? Tôi khịt khịt mũi: "Tôi không muốn nói chuyện với cô, cô gọi Mộ Thời nghe máy đi.”

 

“Thật ngại quá, hiện tại Mộ Thời đang không tiện nghe điện thoại của chị." Cô ta cười nói "Chị là bạn gái cũ của Mộ Thời phải không? Tôi gọi tới chính là muốn thông báo với chị một tiếng, người anh ấy thích bây giờ là tôi, anh ấy cũng đã thổ lộ với tôi rồi.”

 

Lúc này, điện thoại đột ngột bị ngắt máy. Tôi cầm điện thoại, ngồi ngây ngốc trên giường thật lâu mới tỉnh táo lại, đưa tay lau mặt. Trên mặt đầy là nước mắt lạnh lẽo.

 

Sáng sớm hôm sau, Tô Tô gõ cửa nhà tôi. Tôi say khướt ôm lấy cô ấy, khóc toáng lên như một đứa trẻ:

 

"Mộ Thời lừa dối tớ. Anh ấy nói sẽ không gặp mặt cô ta nữa nhưng hơn nửa đêm hai người còn đang ở cạnh nhau. Anh ấy đồng ý quay lại với tớ nhưng lại không hề có ý định kết hôn, còn nói với người khác tở chỉ là bạn gái cũ của anh ấy. Hu huuu…tớ sẽ không bao giờ thích anh ấy nữa..."

 

"Cậu xác định là hơn nửa đêm hai người còn ở cạnh nhau? Liệu có phải cô gái kia đến khám bệnh thì vô tình gặp nhau không?"

 

“Không có chuyện đó." Tôi khẳng định chắc như đinh đóng cột "Lịch làm việc của Mộ Thời tớ nắm rất rõ, hôm qua anh ấy không phải trực đêm.”

 

“Vậy cậu định làm thế nào?”

 

Tôi lau nước mắt, cắn răng nói: "Tớ muốn chia tay với anh ấy.”

 

Sau đó Tô Tô kéo tôi tới trước cửa nhà Mộ Thời, ấn chuông cửa nhà anh.

 

"Hôm nay anh ấy làm ca ngày..." Tôi còn chưa nói xong thì cánh cửa đã mở ra. Mộ Thời đứng ở cửa, trên mặt vẫn còn vẻ mệt mỏi, nhìn thấy tôi thì hơi khựng lại một chút: "Nam Gia?"

 

Tô Tô trợn mắt, đẩy tôi đang say khướt đến trước mặt anh ấy: "Nào, Nam Gia, cậu muốn nói gì thì nói với anh ấy đi."

 

Tôi tự động viên mình trong lòng, rồi mượn cơn say lớn tiếng tuyên bố: " Mộ Thời, em sẽ không bao giờ thích anh nữa! Em muốn chia tay với anh!"

 

Vẻ mặt Mộ Thời không hề tỏ ra ngạc nhiên chút nào. Anh ấy khẽ nhếch khóe môi, hỏi lại tôi: "Trần Nam Gia, em thật sự có từng thích anh sao?"

 

9

 

Tô Tô ở phía sau lưng tôi thở dài: "Tớ biết ngay mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ban-trai-toi-la-bac-si/phan-8.html.]

 

Tôi cố quay đầu lại nhìn cô ấy: "Cậu biết cái gì?"

 

Kết quả là cô ấy giữ lấy đầu tôi, ép nó quay lại: “Nam Gia nói, anh và một bệnh nhân của anh có quan hệ mập mờ, anh còn thổ lộ tình cảm với cô ta rồi. Hơn nữa anh cũng không định kết hôn với Nam Gia, chỉ muốn chơi đùa với cô ấy. Về phần suy nghĩ của anh như thế nào, em đoán không được, hai người tự mình nói cho rõ ràng với nhau đi.”

 

Cô ấy nói xong thì đẩy tôi vào lòng Mộ Thời, cúi đầu nhìn đồng hồ: "Một tiếng đồng hồ, em sẽ xuống đợi ở tầng dưới. Nếu sau một tiếng mà vấn đề vẫn không được giải quyết, Nam Gia vẫn muốn chia tay với anh thì em sẽ đón cô ấy đi."

 

Nói xong, cô ấy không để ý tới tôi đang cố giữ cô ấy lại, xoay người bước vào thang máy. Tôi muốn đuổi theo, lại bị Mộ Thời  nắm lấy cổ tay kéo tôi lại.

 

Cửa phòng đóng sầm lại, anh ấy ấn tôi lên vách tường, gằn từng chữ: "Trần Nam Gia. Em có thể đừng gây sự nữa được không?”

 

Tôi bị hai từ gây sự này chọc giận, vùng vẫy muốn tránh khỏi anh ấy: “Gây sự sao? Mộ Thời, cái đồ cặn bã nhà anh. Chính anh là người không quan tâm đến tôi, cũng không có ý định cùng tôi kết hôn, căn bản anh chỉ muốn chơi đùa với tôi mà thôi!"

 

Mộ Thời không hề lập tức lên tiếng trả lời, anh ấy buông tay tôi ra, nhắm mắt lại rồi mở ra, đôi mắt lạnh lùng và chứa đầy tức giận vì bị kìm nén.

 

“Em nói, anh không định kết hôn với em?”

 

Trong giọng nói của anh ấy ẩn chứa một loại nguy hiểm nào đó, sau đó anh xoay người đi vào phòng ngủ, đem chứng minh thư cùng hộ khẩu ném ở trước mặt tôi "Nếu như em đồng ý, hiện tại anh có thể cùng em đi đăng ký kết hôn. Nhưng em có dám không?”

 

“Sao em lại không dám?”

 

Thủ đoạn khiêu khích này tôi không chịu nổi, chưa kể cả đêm hôm qua không ngủ, còn uống rất nhiều rượu. Cả người tôi đều hưng phấn khó tả, kéo tay Mộ Thời đi ra ngoài. Lúc xuống dưới lầu bắt gặp Tô Tô vẫn đang chờ ở đó. Cô ấy nhìn thấy tôi, hơi sửng sốt một chút: "Hai người đang muốn đi đâu?"

 

“Đi đăng ký kết hôn.”

 

Tô Tô nhìn tôi vẻ mặt như nhìn bệnh nhân tâm thần, lại chuyển ánh mắt sang Mộ Thời: "Cô ấy điên rồi, anh cũng cùng cô ấy náo loạn?"

 

“Tại sao lại không chứ?" Mộ Thời lạnh lùng nói "Tôi thật sự muốn biết cô ấy có dám hay không?”

 

Tôi tức giận đến nỗi đầu sắp bốc khói, bước chân đi nhanh hơn: “Đi thôi, ai hối hận người đó là cháu trai của em.”

 

Mãi cho đến khi cầm trên tay hai tờ giấy đăng ký kết hôn màu đỏ tươi, tôi mới dần dần tỉnh táo lại. Sau khi ngồi vào trong xe, tôi quay sang nhìn Mộ Thời thì thấy anh cũng đang nhìn tôi: "Bình tĩnh lại rồi sao? Em có hối hận không?"

 

Tôi bướng bỉnh mạnh miệng: "Anh lo cho em làm gì, anh thì sao?”

 

Mộ Thời thản nhiên nói: "Anh vẫn luôn rất tỉnh táo.”

 

“Vậy bây giờ chúng ta nói chuyện Lộ Ngọc đi.” Tôi siết chặt giấy đăng ký kết hôn và nhìn anh ấy không chớp mắt. “Đêm qua anh không phải trực đêm, nhưng khi anh gọi điện thoại cho em, người cầm máy lại là Lộ Ngọc. Cô ấy nói em chỉ là bạn gái cũ của anh, còn nói anh đã tỏ tình với cô ấy, hiện tại người anh thích là cô ấy.”

 

Trên thực tế, tôi cũng không hoàn toàn tin tưởng những lời nói này. Nhưng lúc đó Mộ Thời đã ba ngày liền không có liên lạc gì với tôi, trước đó tôi còn đọc được cuộc trò chuyện của anh ấy với mẹ mình. Ba thứ kết hợp lại với nhau đẩy cảm xúc của tôi lên và tôi bùng nổ. Nhưng hôm nay khi đã bình tĩnh hơn, nghĩ lại thì tôi cảm thấy lời nói của cô ta thực ra không hề có sức thuyết phục, hơn nữa cuộc gọi tới cho tôi cũng quá trùng hợp.

Bình luận

1 bình luận

  • Truyện rất hay, nữ 9 đáng iu vô tư, na9 ấm áp. Đọc mà quắn quéo. 😘

    Uyên 1 tuần trước · Trả lời

Loading...