Chạm để tắt
Chạm để tắt

10 KIẾP CHỜ NÀNG - 11

Cập nhật lúc: 2024-09-06 20:02:18
Lượt xem: 686

Cố Bình nhếch môi, cố nhịn cười: "Cô ấy đang khen người viết bức thư pháp này rất giỏi."

 

"Quá khen rồi, nếu tôi có được trình độ như người này, tôi sẽ vui mừng đến tỉnh cả trong mơ. Đáng tiếc, tôi vẫn còn kém xa."

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

Lâm Thanh nói với vẻ tự đắc, trong khi ta khẽ gãi tai, trong lòng vô cùng sảng khoái.

 

Thì ra được người ta khen ngợi lại sướng thế này.

 

14

 

Bữa cơm này diễn ra vô cùng ngượng ngập vì mối quan hệ căng thẳng giữa ta và Lâm Thanh.

 

Cố Bình gọi vài món nhạt bày trước mặt ta, tập trung gắp đồ ăn cho ta.

 

Hồi làm hoàng đế, Cố Bình chẳng bao giờ thiên vị ta, nói gì đến chuyện gắp thức ăn cho ta.

 

Ta nhìn đống thức ăn chất cao trong bát mà ngẩn người.

 

"Không hợp khẩu vị sao?"

 

Ta giật mình, nhận ra Cố Bình đang nhìn ta, ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng.

 

Con người thật tham lam, khi có được một chút sẽ muốn nhiều hơn nữa.

 

"Ta muốn ăn đùi gà." Ta đưa ra một yêu cầu có vẻ quá đáng.

 

Cố Bình không nghĩ ngợi gì, liền gắp hai cái đùi gà đặt vào bát ta.

 

Hắn dường như đã thấu được suy nghĩ của ta, cúi xuống ghé tai ta, nói nhỏ bằng giọng mà chỉ có ta nghe được: "Em là bạn gái của anh, muốn gì cũng không quá đáng."

 

Ta bỗng nhiên hiểu ra định nghĩa của Tiểu Đào về hạnh phúc.

 

Sự thiên vị của một người có thể dành trọn vẹn cho một người khác, không cần phải chia sẻ hay bị ai khác xen vào. Đó mới thực sự là tự do trong tình yêu.

 

Sau bữa ăn, Lâm Thanh đứng trước mặt Cố Bình, có điều gì đó muốn nói nhưng ngập ngừng mãi, cuối cùng quay sang bảo ta: "Cô Lý, phiền cô ra ngoài một lát, tôi có chuyện muốn nói với Cố Bình."

 

"Không cần." Cố Bình kéo tay ta lại: "Không có gì mà cô ấy không thể nghe."

 

Sắc mặt Lâm Thanh trở nên rất khó coi.

 

Thấy Cố Bình cương quyết, cô ta bặm môi, nói: "Tôi đã thích anh rất lâu rồi, hy vọng anh có thể cho tôi một cơ hội."

 

Cô ta bị gì vậy?

 

Muốn cướp người sao?

 

Ta kéo cà vạt của Cố Bình xuống, hôn mạnh vào môi hắn rồi nói một cách ác ý: "Người đàn ông này là của tôi."

 

"Hai người chưa kết hôn, chúng ta vẫn có thể cạnh tranh công bằng." Lâm Thanh không chịu từ bỏ, nhìn ta đầy thách thức.

 

Gương mặt Cố Bình dần trở nên lạnh lùng, để mặc ta nắm chặt cà vạt hắn, mở miệng nói:

 

"Cô Lâm, hôm nay là ngày tôi dẫn cô ấy gặp mẹ tôi. Vì lịch sự, tôi không đuổi cô đi. Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ để cô chia rẽ mối quan hệ của chúng tôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/10-kiep-cho-nang/11.html.]

Nếu còn lần thứ hai, tôi sẽ không lịch sự với cô nữa."

 

Lâm Thanh tức tối: "Cố Bình, tôi quen anh trước cô ta! Chúng ta quen nhau từ nhỏ!"

 

"Không, cô không phải." Cố Bình giơ tay chặn một chiếc taxi, mở cửa: "Mời cô đi."

 

Trong mắt Cố Bình lúc này không chỉ có sự chán ghét mà còn ẩn chứa cả thù hận.

 

Dường như nếu cô ta không đi ngay, Cố Bình sẽ tự tay bóp c.h.ế.t cô ta.

 

Lâm Thanh đành phải ngồi lên xe, không cam lòng rời đi.

 

Mẹ của Cố Bình thở dài: "Xin lỗi cô Lý, tôi không biết về mối quan hệ của cô với Cố Bình, thật thất lễ."

 

"Không sao đâu ạ." Lần đầu tiên nhận được lời xin lỗi từ một bậc trưởng bối, ta cảm thấy vô cùng bối rối và vui mừng.

 

Cố Bình xoa đầu ta: "Mẹ, nếu không còn việc gì thì con và Mộ Mộ về đoàn phim trước."

 

Mẹ hắn gật đầu, rồi nhiệt tình nói với ta: "Được rồi, Tết này đến nhà bác ăn cơm nhé."

 

Tiễn mẹ hắn đi, trời đã rất khuya, đường vắng lặng không một bóng người, ta ngẩng đầu nhìn Cố Bình.

 

Hắn liếc ta một cái, rồi trở lại dáng vẻ lạnh lùng: "Nhìn gì?"

 

"Mẹ anh có thích em không?"

 

Trước câu hỏi lo lắng của ta, Cố Bình chỉ khẽ nhếch môi: "Anh thích em là đủ rồi."

 

15

 

Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc đã đến giữa tháng Tám, cảnh động phòng bị đẩy lên lịch quay.

 

Hôm quay, ta vừa bước ra khỏi phòng trang điểm thì đụng phải một người.

 

Là một cô bé còn rất trẻ, đeo một chiếc túi xách hình đầu thỏ dễ thương. Vừa nhìn thấy ta, cô bé đã hào hứng nắm lấy tay ta:

 

"Chị ơi, chị là người mới đóng chung với anh trai em đúng không?"

 

Lần đầu gặp phải tình huống như vậy, ta có chút bối rối, gật đầu: "Chị là người mới, anh trai em là ai?"

 

"Cố Bình!"

 

Cố Bình còn có em gái sao?

 

Ta quay lại hỏi Tiểu Đào, Tiểu Đào liền chạy đến, kéo tay ta ra khỏi tay cô bé kia:

 

"Xin lỗi em, đây là đoàn phim, không thể tùy tiện vào đâu."

 

Cô bé phụng phịu: "Em không có ác ý, chỉ muốn xin chị số WeChat của anh trai thôi."

 

"Chị không biết dùng WeChat..."

 

Ta chưa kịp nói xong thì Tiểu Đào đã kéo ta chạy biến đi như gió.

 

Loading...