Chạm để tắt
Chạm để tắt

[Zhihu] Dùng tiền lấy mạng - Chương V

Cập nhật lúc: 2024-07-24 22:25:28
Lượt xem: 43

18.

Khi tôi trở lại ký túc xá của Trình Kiệt Tinh, mở cuốn sổ ra, liền nhìn thấy cái tên "Trình Kiệt Tinh" được viết ngay ngắn ở ngay trang tiêu đề, tôi không thể kìm nén được nỗi buồn mất đi người thân của mình.

Gửi chị gái Trình Lãm Nguyệt của tôi:

"Chị, đợi chị nhìn thấy cuốn sổ này, có lẽ em đã không còn ở đây nữa. (Mặc dù Phương Vũ nói rằng anh ấy sẽ đưa em vào cabin thí nghiệm và sau đó sẽ tìm cách trao đổi mạng sống của em...)

Chị à, em chưa từng nghĩ tới nhà dì sẽ công kích chị, rõ ràng mẹ nói dì là người tốt nhất trên đời này, ngoại trừ bố mẹ.

Nhưng làm sao dì ấy có thể, làm sao có thể muốn hại chị?

Hôm đó, chiếc chuông gió trên bàn học của em cứ kêu liên hồi (mặc dù nó thường kêu), nhưng hôm đó nó làm em rất bực mình nên em đã bói cho cả nhà mình.

Và trong quẻ của chị, thế mà xuất hiện tử kiếp.

Nhưng rõ ràng là hai tháng trước, khi em bói cho bạn trong lớp, nó vẫn ổn.

Thông qua nhiều phương pháp khác nhau, cuối cùng em cũng đã hiểu ra.

Là dì ấy muốn mua mạng của chị.

Để đổi lấy mạng sống cho Chu Thiến Thiến, con gái của dì ấy.

Sau khi biết về việc này, em đã gọi cho chị ngay lập tức.

Nhưng chị là người theo chủ nghĩa duy vật.

Nên đã không tin điều em nói.

Vì vậy em đã đi tìm thầy của mình, thậm chí là cả thầy của thầy ấy.

Để tìm hoá giải nạn này cho chị.

Họ nói, cho dù em có ngăn cản chị thành công, nhưng chỉ cần Chu Thiến Thiến còn sống, dì ấy vẫn sẽ dùng hết sức để mua mạng chị.

Điều đáng sợ hơn cả ma chính là lòng dạ con người.

Trình Lãm Nguyệt, hãy để em gọi chị như vậy một lần nữa.

Từ nhỏ đến lớn đều là chị giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn, đều lấy thân mình đỡ đòn cho em khi bị bố mẹ đánh.

Mỗi lần em bị bắt nạt, đều là chị ra mặt giải quyết, dù chị là người hay đánh em nhất.

Nhưng em biết chị yêu em đến nhường nào mà.

Cho nên đứa em gái được chị bảo vệ từ nhỏ cũng muốn bảo vệ chị một lần.

Một tháng trước, em lén lút mọi người mua vé bay về nước, giấu đi nốt ruồi ở khoé miệng và đến tìm dì.

Em thật sự phải công nhận là chúng ta thật sự rất giống nhau đó.

Nếu em biết điều này sớm hơn, liền đã nhờ chị đi thi đại học giúp em rồi ... ^^

Khi em nhận tiền từ dì, em đã nghiêm túc hỏi đi hỏi lại tới ba lần.

"Dì có chắc là muốn đưa số tiền này cho con không?"

"Dì thật sự muốn cho con sao?"

"Có nhất định phải cho con không?"

Dì ấy cười và nhét tiền vào tay em, nói rằng đó là lòng thành của dì ấy.

Sau khi nhận được tiền, em trực tiếp bay về nước C.

Cơ thể em ngày càng yếu đi, và em đã không kể toàn bộ câu chuyện cho đến khi Phương Vũ nhận ra điều đó.

Anh ấy nói em là thằng ngu ngốc nhất thế giới.

Vâng, chúng em đều là người học huyền học, nên biết rằng muốn giế.t một người dễ đến mức nào.

Nhưng bài học đầu tiên khi nhập học là không được dùng huyền học để hại người khác.

Vả lại làm hại người khác không phải là ý định ban đầu của em khi tham gia vào ngành này.

Trong những ngày cuối cùng, em đều tìm cách để phá giải lời nguyền này.

Nhưng em thực sự không chống đỡ nổi nữa.

Chị ơi, đừng trách em bỏ mặc chị.

Em gái sẽ luôn yêuchị. "  

19.

Trang thứ hai của cuốn sổ là dành cho Vương Lệ.

“Viết cho dì:

Dì ơi, con biết Thiến Thiến từ nhỏ đã khác với những người khác.

Cô ấy nhu nhược, hướng nội và học không giỏi.

Nhưng dì, sự bất hạnh của chị Thiến Thiến không liên quan gì đến chị con.

Chị con rất xuất sắc, nhưng mọi sự xuất sắc của chị ấy đều do chính chị ấy nỗ lực đạt được.

Dì chỉ biết rằng chị ấy đã được nhận vào trường đại học trọng điểm của thành phố.

Nhưng dì không hề thấy ánh đèn bàn của chị ấy vẫn sáng lúc 3h sáng, và những núi bàn tập chất đầy bàn chưa làm xong.

Dì chỉ biết rằng chị ấy đã gia nhập Tập đoàn Vân Thường, một công ty lớn đã phỏng vấn hàng nghìn người và cuối cùng chỉ tuyển một người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/zhihu-dung-tien-lay-mang/chuong-v.html.]

Dì chưa từng thấy chị ấy đã đi thực tập rất nhiều nơi và tham gia rất nhiều cuộc thi khác nhau kể từ năm nhất đại học chỉ để nhanh hơn những người khác một bước.

Nếu phải có một người trở thành nạn nhân, thì đó sẽ là con.

Mặc dù con biết rằng nếu con nói thẳng với dì điều này, dì chắc chắn sẽ từ chối.

Vì so với chị, con thật kém cỏi và tồi tệ.

Vì vậy, con chỉ có thể hành động bí mật một mình.

Chị Thiến Thiến những năm này thực sự đã hành hạ gia đình dì rất nhiều, tóc dì bạc đi rất nhiều, con có thể hiểu được tâm trạng muốn chị ấy được chữa khỏi bệnh của dì.

Nhưng với chị con thì không được, chị con nhất định phải có một tương lai tươi sáng.

Chị ấy đã đi hàng ngàn dặm để có được vị trí như ngày hôm nay, và con không cho phép bất cứ ai hủy hoại chị ấy dù chỉ một chút. "

20.

Bắt đầu từ trang thứ ba, có nhiều phương pháp khác nhau được Trình Kiệt Tinh ghi lại về cách trao đổi mạng sống của mình.

Đối với tôi, người chưa bao giờ nghiên cứu một cách có hệ thống, tôi không quen thuộc với mọi biểu tượng được viết bởi Trình Kiệt Tinh.

Tôi đến gặp Phương Vũ và nhờ anh ta giúp tôi diễn giải nội dung trong cuốn sổ của em ấy.

Sau khi hiểu được tất cả, tôi liền nhớ đến Chu Thiến Thiến, người mà tôi hay gặp mỗi khi ra ngoài vào sáng sớm.

Có lẽ sức sống của cô ta đều đến từ em gái tôi.

Nếu Trình Kiệt Tinh mềm lòng và không thể ra tay, vậy thì hãy để tôi giơ đao, c.h.ặ.t đ.ầ.u họ đến chảy máu.

Trong ba năm tiếp theo, tôi không trở lại Trung Quốc.

Tôi ở lại nước C với danh tính Trình Kiệt Tinh, trong khi học lại bằng đại học, tôi ngày đêm tìm kiếm một cách khác để đổi lại mạng sống cho em ấy.

21.

Ngay sau khi vị đạo sĩ qua đời, Vương Lệ cũng bất tỉnh.

Tôi đứng trên đỉnh núi và bình tĩnh gọi điện cho cảnh sát.

Hiện trường cái c.h.ế.t của Chu Thiến Thiến và tên đạo sĩ đã được phong tỏa, chúng tôi đến bệnh viện bằng xe cấp cứu cùng với Vương Lệ.

Dọc đường tôi cứ lải nhải, nói rằng tên đó là lừa đảo, tại sao dì không tin con?

Bố mẹ tôi cũng đồng tình, nói dì thật đáng thương, đứa nhỏ cuối cùng cũng đã khá hơn rồi, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, cuộc sống sau này biết phải làm thế nào đây.

Từ đầu đến cuối, bố mẹ tôi hoàn toàn không biết gì về toàn bộ sự việc.

Tại sao tôi không nói với họ?

Dì của tôi là người thân duy nhất của mẹ tôi, và tôi muốn giữ lại một chút tâm thiện trong trái tim mình cho dì.

Sự biến mất của Trình Lãm Nguyệt đã khiến mẹ tôi kiệt sức, cơ thể không còn tốt như trước, tôi không muốn mang lại bất kỳ kích thích nào cho bà.

Cuối cùng, mọi chuyện cũng được giải quyết ổn thoả, không ai tìm ra được bất kỳ sơ hở nào trong kế hoạch trả thù của tôi.

22.

Chu Thiến Thiến chết, Vương Lệ cũng phát điên.

Chúa sẽ không làm hại bất kỳ người vô tội nào.

Phương Vũ nói rằng em gái tôi đã dần dần khá hơn, và anh ta cũng nói với Trình Kiệt Tinh tất cả những điều đã xảy ra.

Tôi hỏi anh ta xem Trình Kiệt Tinh đã nói gì?

Anh ta thuật lại lời em ấy nói , "Không hổ là em gái tôi."

"Không nghĩ tới cuối cùng là chị bảo vệ cô ấy."

Dưa ngọt ngày hè

Phương Vũ dừng một chút, sau đó nói: "Chị, số tiền này chị không cần trả lại, coi nhưlà tiền lễ vật cưới hỏi của tôi và Trình Kiệt Tinh."  

Tôi cười: “Không cần, nhất quy nhất mã”.

23.

Hai tuần sau cái c.h.ế.t của Chu Thiến Thiến, tôi đang làm việc thì nhận được điện thoại từ mẹ.

Bà ấy nói dì Vương Lệ của tôi đã nhảy lầu.

Tin tốt đấy.

Ác nhân tự có Diêm Vương thu.

24.

Sau khi đám tang của Vương Lệ kết thúc, chồng dì đã bán nhà và trở về quê, ông ấy cũng không còn truy cứu nguyên nhân cái c.h.ế.t của Chu Thiến Thiến nữa.

Tôi cũng chuyển đến sống cùng bố mẹ.

Cánh cửa hơn hai mươi năm mở ra đã vĩnh viễn đóng lại.

25.

Một năm sau, Trình Kiệt Tinh hồi phục hoàn toàn.

Tôi tìm một kế nhỏ để nói cho bố mẹ về việc đã tìm được Trình Lãm Nguyệt.

Trình Kiệt Tinh và tôi cũng đặt lại danh tính của mình, và Phương Vũ cũng đã cầu hôn em ấy.

Tôi rời Tập đoàn Vân Thường và ra nước ngoài để học đào tạo chuyên sâu.

Còn Trình Kiệt Tinh và Phương Vũ ở lại thành phố A, kết hôn, sinh con và chăm sóc bố mẹ tôi.

————— HOÀN TOÀN VĂN —————

Loading...