Chạm để tắt
Chạm để tắt

[Zhihu] Dùng tiền lấy mạng - Chương I

Cập nhật lúc: 2024-07-24 22:22:48
Lượt xem: 9

01.

"Thiến Thiến, cháu lại mua túi à?"

Mẹ tôi nhìn Chu Thiến Thiến, người đang đứng ở cánh cửa đối diện nhà tôi với một chiếc túi mới, và mỉm cười.

"Dì ơi, hôm nay công ty phát thưởng ạ ~"

"À, tiện thể tối nay con mời mọi người ăn tối, lát nữa địa chỉ sẽ gửi trong nhóm chat, dì nhớ đừng nấu cơm nhé ~"

Tôi nhìn khuôn mặt vui vẻ của Chu Thiến Thiến, chỉ cảm thấy tai hoạ của cô ta sắp tới rồi, thật là đáng thương mà.

Bởi vì mẹ tôi và mẹ của Chu Thiến Thiến là chị em gái nên khi mua nhà, liền mua hai căn ở đối diện nhau

Quan hệ giữa hai gia đình vô cùng tốt, nên chúng tôi thường mở cửa vào ban ngày để tiện qua lại lúc nào cũng được.

Dưa ngọt ngày hè

Hai phút sau, tôi nhìn địa chỉ mà Chu Thiến Thiến gửi trong nhóm wechat “Thương nhau như người một nhà".

Đó là một nhà hàng cao cấp kiểu Pháp, một nghìn tệ một người.

Xem ra cô ta rất có tiền, cứ thế mà tiêu xài.

02.

Trong nhà hàng, Chu Thiến Thiến ngồi cạnh tôi, nhẹ nhàng mỉm cười, mời rượu các vị trưởng bối.

"Mau nhìn Thiến Thiến hiếu thảo thế nào. Con bé không chỉ tìm được việc làm trong một công ty lớn mà còn mời cả họ hàng chúng ta ăn tối sau khi nhận được thưởng đấy."

"Con nhìn Thiến Thiến mà học hỏi một chút được không? Đừng có suốt ngày ở nhà, đến công việc còn không tìm được. Nếu không thì mau tìm người mà gả lẹ đi.”

Mẹ tôi cũng nhân cơ hội này để ca ngợi Chu Thiến Thiến mà coi thường tôi.

Tôi nhếch môi cười lấy lệ, cũng không lên tiếng bào chữa cho mình.

Bởi vì từ hôm nay, cái mạng của Chu Thiến Thiến đã bắt đầu đếm ngược.

03.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/zhihu-dung-tien-lay-mang/chuong-i.html.]

Trong nhà vệ sinh.

Tôi cố ý ở lại một lúc và đợi Chu Thiến Thiến đi ra.

"Chị Lãm Nguyệt, nếu không chị đến công ty tôi đăng ký làm lao công đi."

"Một tháng được năm nghìn tệ, còn được đóng năm bảo hiểm xã hội và một quỹ nhà ở nữa đó.”

Tôi rút một tờ khăn giấy trên tường để lau tay.

"Không tồi, chỉ là lao công thì làm công việc gì?"

Chu Thiến Thiến nhìn tôi từ trên xuống dưới .

"Làm lao công thì đương nhiên là phụ trách quét dọn rồi ~ Nếu chị đến, tôi sẽ gọi phòng nhân sự sắp xếp cho chị ở tầng của tôi, tiện thể chiếu cố lẫn nhau."

“Như thế cũng tốt, để mẹ tôi khỏi lảm nhảm cả ngày nữa”.

Tôi ném tờ giấy bẩn trong tay vào thùng rác, vỗ vai Chu Thiến Thiến với một nụ cười đồng ý.

Chu Thiến Thiến sững người một lúc, và vẻ mặt của cô ta có chút không tự nhiên.

"Chị Lãm Nguyệt, chị thực sự muốn đến công ty tôi làm người dọn dẹp?"

Xem ý của Chu Thiến Thiến, có vẻ cô ta chỉ định làm nhục tôi chứ không có ý định giúp đỡ thật sự.

"Ừ, Thiến Thiến, không lẽ là em đang đùa giỡn chứ?"

Chu Thiến Thiến chớp mắt: "Đương nhiên không phải."

Tôi nhướng mày, ghé sát vào tai cô ấy, hạ thấp giọng nói: “Thiến Thiến, có phải nửa đêm em lén lút tới thùng rác nhặt số tiền lần trước?”

Chu Thiến Thiến cao giọng và trừng mắt nhìn tôi: "Chị nói nhảm cái gì vậy! Làm sao tôi có thể nhặt số tiền đó!"

"Vậy thì tốt, chị đây là sợ em gặp rắc rối thôi."

Khóe miệng Chu Thiên Thiên giật giật, vẻ mặt có chút chột dạ:

"Làm sao có thể?"

Loading...