Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Yêu xa - 6

Cập nhật lúc: 2024-09-04 15:41:59
Lượt xem: 650

“Rẻ thế ạ?” Tôi há miệng hết cỡ không thể tin được.

 

Ngôi nhà này ở vị trí khá tốt sao giá thuê lại rẻ đến vậy?

 

Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của tôi, anh ấy thản nhiên nói: “Ừ, chủ nhà đã đi nước ngoài một thời gian, giờ để nhà trống nên mới cho thuê rẻ, chủ yếu là nhờ người trông nhà miễn phí, như thế cũng khá hời mà phải không? Nếu em cảm thấy ổn thì hãy chuyển đến đây càng sớm càng tốt. Con gái ở trong khách sạn không an toàn, vả lại em có cần giúp dọn đồ qua không?”

 

“Không cần đâu ạ, emi không có nhiều đồ, bắt taxi là được ạ.”

 

“Được.” Đàn anh không ép nữa.

 

 Hơn mười một giờ tôi mới xem xong nhà, tôi kiểm tra điện thoại và thấy đã gần đến lúc tôi phải tới khám bệnh cho Trình Ngọc rồi.

 

Trước khi rời đi vào ngày hôm qua, Trình Ngọc nói rằng kể từ bây giờ anh sẽ tìm tôi vào lúc 12 giờ trưa hàng ngày.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

Tôi còn chưa kịp mời đàn anh đi uống cà phê, đành phải ngượng ngùng nhìn anh ấy, nói: “Đàn anh, em có một bệnh nhân ở gần đây, cũng sắp đến giờ khám bệnh rồi, lần này không tiện lần sau em sẽ đãi anh một bữa tối được chứ?”

 

 Đàn anh mỉm cười gật đầu.

 

11

 

Trước nhà Trình Ngọc, tôi đã phải bấm chuông mấy lần thì mới có người ra mở cửa.

 

Người mở cửa lại không phải là Trình Ngọc.

 

“ Chị xinh đẹp, chị đang tìm ai vậy?” Cậu thanh niên nhìn tôi trêu chọc.

 

 Tôi bắt đầu nghi ngờ trí nhớ của mình, đành lùi lại vài bước, nhìn số nhà, và tự hỏi đúng rồi mà?

 

Nhà Trình Ngọc có phép thuật hay sao mà luôn mang đến bất ngờ vậy chứ?

 

 Thấy tôi không nói gì, cậu thanh niên đưa tay ra khua khoắng trước mắt tôi: “Này chị gái xinh đẹp à?”

 

 Sau đó tôi liền nhìn thấy Trình Ngọc đang nhàn nhã đi tới, mặt có chút đỏ bừng, giống như say rượu nhìn thấy tôi liền nói: “Mời vào”

 

Cậu bạn nghi hoặc nhìn Trình Ngọc, sau đó lại nhìn tôi: “Cô đang tìm anh ấy à?”

 

Tôi liền gật đầu.

 

Tôi dọc theo khe cửa liếc nhìn vào trong, trong phòng khách có mấy người nữa, không khí khá náo nhiệt, giống như đang mở tiệc vậy.

 

“Nếu không tiện thì tôi sẽ tới sau.” Tôi lên tiếng.

 

“Không có gì bất tiện, vào đi.” Trình Ngọc nói xong, xoay người đi vào phòng, không để ý tới tôi nữa.

 

Cậu thiếu niên có chút xấu hổ, gãi đầu cười cho qua chuyện: “Cậu ấy thật không có đạo đức, chị đẹp, chị vào trước đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/yeu-xa/6.html.]

 

Trình Ngọc đi thẳng qua đám người, nói: “Các cậu chơi trước đi” rồi dẫn tôi vào phòng.

 

 Khi đi ngang qua phòng khách, tôi vẫn nghe thấy tiếng nói chuyện khe khẽ.

 

 “Cô gái đó là ai vậy?”

 

“Tôi không biết, hẵn là Trình Ngọc đã mang người nhà của mình tới đây.”

 

“Tôi chưa từng thấy anh ấy đưa ai về nhà, có lẽ nào...”

 

Sau đó tôi nghe thấy một vài tiếng cười rộ lên, những chàng trai này cũng rất giỏi suy diễn.

 

 Tôi có nên ra ngoài và giải thích rằng tôi thực sự là bác sĩ tâm lý của anh không.

 

Sau khi vào phòng, ngoài một chiếc giường lớn ra chỉ có một chiếc ghế máy tính, tôi nhanh chóng ngồi xuống ghế, vào phòng người khác đã là bất lịch sự rồi, tôi cũng không nên ngồi lên giường.

 

Thường mọi người sẽ có cảm giác căng thẳng trong một không gian nhỏ khi chỉ có hai người, tôi cũng không ngoại lệ nhất là người đó còn là Trình Ngọc.

 

Trình Ngọc nhìn tôi với ánh mắt chán ghét: “Trước đây tôi chưa bao giờ nhận thấy chị lại bảo thủ như vậy.”

 

 Nói xong, anh tùy tiện ngả lưng xuống giường, ánh mắt không thiện cảm nhìn tôi.

 

Tim tôi chợt đập rất nhanh.

 

Trước khi tôi ra nước ngoài, mối quan hệ của chúng tôi rất thân thiết, anh đã thuê một căn nhà gần trường để có thể dành nhiều thời gian hơn cho tôi.

 

Lúc đó tôi thường đến chỗ anh, lúc thì coi phòng anh như phòng học miễn phí, lúc thì nấu đồ ăn cho anh.

 

Mỗi lần tôi học bài hay vào bếp nấu ăn cho anh, anh đều dời ghế đến ngồi cạnh tôi, nhìn tôi một cách chân thành, khi tôi hỏi anh đang nhìn gì, anh nói một cách không biết xấu hổ: “Chị ơi, chị xinh quá..”

 

Tôi đến rất nhiều lần, lần nào tôi cũng đến vào ban ngày, chỉ có một lần tôi ở lại đó vào ban đêm vì hôm đó anh uống quá nhiều và sốt cao, khi tôi chuẩn bị rời đi, anh nắm tay tôi một cách đáng thương và nói: “Chị, chị có thể đừng đi không.”

 

Hôm đó tôi đặt anh nằm trên giường, cho anh uống thuốc hạ sốt rồi ngồi vào ghế chăm sóc anh.

 

Anh ấy bị sốt cao, nằm đó nhưng không chịu nhắm mắt, lúc tôi đi từ nhà vệ sinh ra liền vẫy tay với tôi: “Chị, lại đây.”

 

Tôi tưởng anh khó chịu nên muốn sờ đầu anh, nhưng tôi vừa đưa tay ra thì anh đã nắm lấy, kéo tôi xuống giường nằm đè lên người tôi.

 

Tôi xấu hổ đẩy anh ra nhưng không đẩy được, anh dùng lực nhẹ nắm lấy bàn tay đang đẩy anh ra của tôi rồi nói: “Ngủ trên giường đi, ngồi đó không thoải mái, anh sẽ không chạm vào em.”

 

Sau đó anh liền ôm tôi, một giây sau thế giới như bị quay tròn và tôi được đặt ở phía bên kia giường.

 

Anh nằm ở mép, cố ý giữ khoảng cách với tôi: “Đừng để mình bị cảm.”

 

Loading...