Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Yêu xa - 5

Cập nhật lúc: 2024-09-04 08:41:40
Lượt xem: 650

Tôi đổi giọng nói: “Vali của tôi vẫn còn ở trong xe của anh.”

 

“Thật sao? Tại sao vali của cô sao lại ở trong xe của tôi?”

 

Tôi nhận ra rằng trong hai năm qua, khả năng chọc tức người khác của Trình Ngọc ngày càng tốt hơn.

 

“Trình Ngọc, anh hung dữ như vậy, tôi sẽ không cách nào nói chuyện đàng hoàng với anh được đâu.”

 

Trình Ngọcnhìn tôi chằm chằm một lúc lâu, sau đó thản nhiên mỉm cười: “Được rồi, cô Trần, chúng ta hãy nói chuyện đàng hoàng nhé.”

 

 Thấy thái độ của anh dịu đi, tôi lấy laptop và sổ ghi chép từ trong túi ra, nói: “Trước tiên hãy nói cho tôi biết, anh bắt đầu cảm thấy mất kiểm soát cảm xúc của mình từ khi nào?”

 

“Hai năm trước.”

 

Hai năm trước? Khi chúng tôi chia tay.

 

“Có lý do cụ thể nào không?”

 

“Bạn gái tôi đã lừa dối tôi.” Anh nói với giọng bình tĩnh.

 

“Ai lừa dối chứ?” Tôi không biết là mình đã bất chợt lớn giọng lên.

 

Anh cười nói: “Tôi nói bạn gái tôi, sao cô Trần lại kích động như vậy?”

 

F**k, bạn gái của anh hai năm trước không phải là tôi sao?

 

Đợi đã, ngoài tôi ra anh ta còn có ai khác à? Tôi còn chưa bao giờ lừa dối anh ta lần nào cả.

 

Tôi ném cho anh ta một cái nhìn nghi ngờ.

 

“Tôi chỉ có một người bạn gái thôi.” Trình Ngọc dường như đọc được suy nghĩ của tôi.

 

Tôi không thể lãng phí thời gian với anh về vấn đề bạn gái nữa, tôi luôn có cảm giác hình như tôi đang bị anh dắt mũi.

 

“Có sự kiện hay tình huống nào khiến anh cảm thấy khó chịu hay tâm trạng không tốt không?” Ngón tay tôi liên tục gõ chữ trên bàn phím.

 

“Có, tôi đã xem lại những bức ảnh cũ của tôi và bạn gái, đi trên con đường chúng tôi cùng nhau đi qua trước đây và nghe được rất nhiều tin tức về cô ấy.”

 

Cuộc sống của anh không có gì khác ngoài bạn gái của mình sao? Tôi bất lực thở dài, chỉ có thể thay đổi góc nhìn: “Gia đình anh ở đâu?”

 

Trước đây khi yêu Trình Ngọc, tôi hiếm khi nghe anh nhắc đến gia đình mình.

 

“Họ đều ở nước ngoài, mỗi năm chỉ gặp nhau vài lần. Điều này giống như người bạn gái vô tâm của tôi vậy” .

 

Tôi: ” ……”

 

Ngoài bạn gái ra anh còn biết gì nữa không?

 

Cuộc trò chuyện kéo dài tổng cộng một tiếng đồng hồ và khi nó kết thúc, tôi vô cùng nhẹ nhõm, vì tôi nhận thấy dù tôi có hỏi gì thì anh cũng có thể nhắc đến chủ đề về bạn gái mình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/yeu-xa/5.html.]

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tôi có cảm giác như anh đang trả thù tôi.

 

 Trước khi đi, tôi miễn cưỡng nhắc: “Vali của tôi” .

 

 Vừa nói xong, “rầm”, cửa đóng lại.

 

 Không phải chứ! Còn chút lịch sự nào nữa không?

 

10

 

“Trần Hi, chuyện tìm nhà thế nào rồi? Có cần tớ giúp cậu hỏi một chút không?”

 

Thật cảm động khi Đào Hân, một nhân viên văn phòng làm việc từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, đã dành chút thời gian trong giờ làm việc bận rộn của mình để quan tâm đến tôi, một cô gái trẻ nhà quê vừa trở về Trung Quốc.

 

Tôi vừa đánh răng trả lời cô ấy: “Không cần, đã có đàn anh giúp tớ tìm rồi, bạn của anh ấy tình cờ vừa đi nước ngoài hiện tại căn nhà ấy đang bỏ trống” .

 

“Đàn anh? Đó có phải là người mà cậu nói đã gặp ở nước ngoài cách đây không lâu?”

 

“Ừm, anh ấy đã về Trung Quốc trước tớ, tớ đã liên lạc với anh ấy rồi, hôm nay định qua đó xem thử.”

 

Tôi đã ở khách sạn được hai ngày, từ hôm kia đến nay, tôi là người thích tiền, cũng không có khả năng chi tiêu cao như vậy nên sáng nay tôi dậy sớm quyết định liên lạc với đàn anh, tình cờ hôm nay anh ấy rảnh nên đã hẹn anh ấy đi xem sao.

 

Đào Hân đột nhiên trở nên mơ hồ: “Đàn anh này không đơn giản, anh ta có hứng thú với cậu phải không?”

 

Tôi không nói nên lời: “Sao cậu lại nghĩ ra nhiều tình tiết như phim truyền hình vậy chứ? Chúng tớ chỉ là bạn khi đi du học thôi, đừng có tưởng tượng nữa.”

 

Thấy không còn chuyện gì để bà tám, cô ấy lập tức mất đi hứng thú: “Được rồi, tớ không nói với cậu nữa, khi cậu ổn định chỗ ở, hội chị em sẽ tổ chức tiệc tân gia cho cậu.”

 

Đối phương đã cúp điện thoại trước khi tôi kịp nói chuyện, cô nàng ham chơi này quả thực không bỏ lỡ cơ hội nào để tổ chức tiệc tùng.

 

Khi tôi đến địa điểm đã thống nhất, đàn anh đã đợi sẵn ở đó.

 

 “Em đến rồi.” Đàn anh nhìn thấy tôi liền mỉm cười bước tới.

 

“ Đàn anh.” Tôi gọi anh ấy theo thói quen.

 

 Anh ấy cau mày, cố ý lộ ra vẻ mặt không vui: “Em đã tốt nghiệp rồi, em còn gọi tôi là đàn anh, tôi thấy mình như đã già rồi đấy.”

 

Tôi cười trêu anh: “Đàn anh luôn trẻ trung, như người không có tuổi vậy” .

 

Anh ấy bất lực: “Em nói lời này, anh càng cảm thấy mình già hơn.”

 

Thế là tôi và anh ấy cùng lên lầu, vừa đi vừa nói chuyện phiếm và cười đùa.

 

 

Đây là căn nhà có hai phòng ngủ, đầy đủ nội thất cơ bản, sau khi nhìn quanh, anh ấy hỏi: “Thế nào? Hài lòng không?”

 

 “Vâng, khá ổn,” tôi gật đầu: “Tiền thuê nhà... bao nhiêu một tháng ạ?”

 

“Hai ngàn.”

 

Loading...