Chạm để tắt
Chạm để tắt

YÊU THẦM THÀNH THẬT - C5

Cập nhật lúc: 2024-07-27 10:05:18
Lượt xem: 5,050

7.

 

Khách mời trên sân khấu đều đã gọi xong.

 

Còn lại một nam diễn viên mặt thiên thần cuối cùng, tên là Cố Toàn.

 

Cậu nhận ra được âm mưu quỷ kế của tổ tiết mục, nói: "Tôi và anh Cận Bạch là người quen cũ, vừa rồi anh ấy đang bận tắm rửa, tôi thấy mọi người hẳn là chưa xem đã nghiền, để tôi gọi một lần nữa, ha ha.”

 

Rất nhanh, điện thoại Trầm Cận Bạch bên cạnh tôi liền vang lên.

 

Mới vừa chuyển máy đã nghe thấy giọng nói buồn nôn của Cố Toàn: "Nhớ anh.”

 

Trầm Cận Bạch "chậc" một tiếng: "Đừng đùa, tôi biết cậu đang quay chương trình.”

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

“Trầm lão sư, Trầm lão sư" Tống Triều Diên bỗng nhiên lại gần: "Là chúng tôi nè.”

 

Nhưng khi thấy tôi xuất hiện trước ống kính, khóe miệng cô......

 

Ý cười có hơi cứng đờ.

 

Cố Toàn ở một bên mở to hai mắt nhìn:

 

“Oa, anh Cận Bạch, đây là bạn gái anh sao?”

 

“Cô ấy là bạn tốt lớn lên cùng tôi từ nhỏ, ống nước nhà tôi bị hỏng, tôi tới chỗ cô ấy mượn phòng tắm.”

 

Sau đó hắn giải thích nguyên do xuất hiện ở nhà tôi, đương nhiên, phần lớn là đang tiến hành giải thích với khán giả trước màn hình, Cố Toàn phối hợp nói: 

 

"Khó trách, thì ra hai người là thanh mai trúc mã.”

 

Tôi cầm lấy điện thoại di động của mình, cho mọi người xem: "Xin lỗi, điện thoại di động của hai chúng tôi trông hơi giống, vừa rồi tôi tưởng là điện thoại di động của tôi, không nhìn kỹ đã bấm nghe.”

 

Cố Toàn lộ ra nụ cười hóng hớt:

 

“Nhưng sao hai người lại dùng ốp điện thoại giống nhau? Cư dân mạng đều nói đây không phải là ốp điện thoại tình nhân sao ha ha.”

 

Trầm Cận Bạch: "Tôi cảm thấy ốp điện thoại của cô ấy rất đáng yêu, đỡ phải tìm cái khác nên để cô ấy mua giúp tôi một cái luôn.”

 

Tôi gật đầu: "Đúng vậy, quan hệ của chúng tôi đặc biệt trong sáng.”

 

Nói xong tôi nhìn về phía Trầm Cận Bạch.

 

Hai chúng tôi đều không quá quen thuộc hình thức nhìn nhau một cách trực tiếp như vậy như vậy, trong nháy mắt nhìn nhau lập tức bật cười không nén được.

 

Trầm Cận Bạch nắm lấy mặt tôi:

 

“Trường hợp nghiêm túc, tốt xấu gì cũng giữ cho tớ chút mặt mũi chứ.”

 

Tôi vội vàng nghẹn lại: "Được được được.”

 

Nhớ tới thời trung học phổ thông, chủ nhiệm lớp bảo nhóm chúng tôi tham gia hoạt động đọc văn diễn cảm.

 

Hai chúng tôi vốn đã luyện tập rất tốt.

 

Nhưng lúc cô giáo bảo chúng tôi lên bục giảng diễn tập, trên đường hai chúng tôi nhìn nhau, cũng không nhịn được nhìn đối phương phì cười ra tiếng.

 

Tựa như bây giờ, càng nhiều người càng không nhịn được.

 

Lạn đạn cũng thay đổi đột ngột khi chúng tôi không chú ý.

 

Tất cả đều là năm chữ "các người có mờ ám".

 

“Không đúng, ánh mắt hai người không đúng.”

 

“Không thích hợp, hai người cũng quá mờ ám rồi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/yeu-tham-thanh-that/c5.html.]

"Ngại quá cắt ngang đội hình một chút, Trầm Cận Bạch có phải thầm mến cô ấy hay không, nhìn ánh mắt cưng chiều kìa, nhéo mặt thân mật kìa, tôi thật sự rất khó không nghĩ lệch a a a a a!”

 

“A a a a, cắn đường thanh mai trúc mã thật sự thơm quá, Trầm Cận Bạch ở trước mặt cô ấy sao lại là bộ mặt này.”

 

“Hai người dứt khoát đừng giải thích nữa, trực tiếp công khai đi.”

 

“Gần đây tôi vừa vặn đang xem tiểu thuyết thanh mai trúc mã, lần này không phải có người thật để xem sao, hehe.”

 

“Trời ạ! Tui vẫn cho rằng đứa nhỏ nhà tui còn chưa thông suốt về phương diện này, hoá ra đã sớm vụng trộm rồi.”

 

Dưới tình huống làn đạn đột biến, giọng Tống Triều Diên bỗng nhiên xen vào: 

 

"Đúng rồi thầy Trầm, cư dân mạng đều hỏi nếu vừa rồi thầy biết được người gọi là em, liệu thầy có đỏ mặt không?"

 

Làn đạn toàn bộ đều ngơ ngác.

 

"Ai hỏi vậy, cư dân mạng chúng ta có ai đang hỏi sao?"

 

“Tự cô muốn hỏi thì nói là được rồi, đừng lấy cư dân mạng ra cản súng.”

 

“Không." Trầm Cận Bạch thản nhiên trả lời "Bình thường tôi không tiếp cuộc gọi video của người không quen đột nhiên gọi tới, còn có wechat này của tôi là cho công việc, hôm nay hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn.”

 

Những lời này rất đơn giản, lượng tin tức ẩn phía sau lại cực lớn.

 

“Ha ha ha ha Tống Triều Diên xác định cô không phải là tới trợ công đó chứ?”

 

“Cho nên nói, Trầm Cận Bạch và Tống Triều Diên căn bản không quen? Tui còn tưởng bọn họ sẽ thường xuyên liên lạc chứ.”

 

“Tôi thật sự phục rồi, lúc trước Trầm Cận Bạch nhận phỏng vấn, đã nói rõ tìm một nửa kia sẽ không tìm người trong giới, fan phim một chút cũng không nghe lọt, thế nào cũng phải nói Tống Triều Diên là ngoại lệ của hắn, lần này bị vả mặt chưa.”

 

“Nói thật, Tống Triều Diên mỗi lần đều làm loại hành động trà xanh này, thật sự đã đạp đổ hết hảo cảm của người qua đường là tôi luôn rồi.”

 

"Trầm Cận Bạch thật sự…tôi khóc muốn ch, anh ấy chưa từng dùng phương thức trực tiếp như vậy làm sáng tỏ, lần này anh ấy rõ ràng vội vàng, đâu phải sợ người xem hiểu lầm, rõ ràng là sợ tiểu thanh mai nhà ảnh hiểu lầm mà huhuu."

 

“Tôi thật sự tìm đúng CP rồi, loại CP giả trong giới giải trí sao có thể so với CP thanh mai trúc mã.”

 

Tôi nhìn những làn đạn nhanh chóng đổi mới.

 

Không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật nảy mình.

 

“Không phải, các người đừng nói lung tung mà, ánh mắt kia của Trầm Cận Bạch mấy người cũng không phải không biết, cậu ấy nhìn chó cũng thâm tình.”

 

 Làn đạn lại toàn mấy chữ "Không tin".

 

Tôi: "Không tin mọi người hỏi cậu ấy mà xem, trong điện thoại di động của cậu ấy đều là ảnh dìm của tôi thôi.”

 

Trầm Cận Bạch: "Đúng vậy, lưu mấy GB rồi.

 

Nhưng mà làn đạn vẫn không chịu từ bỏ:

 

"Lưu mấy GB ảnh của cổ mà anh không nỡ xóa, tình yêu đích thực không thể nghi ngờ!"

 

“Tui mặc kệ, ông trời đều đang nói hai người có mờ ám.”

 

Tôi vỗ vỗ Trầm Cận Bạch: "Cậu mau quản fan của cậu đi, đường bậy nào cũng ăn chỉ hại bọn họ thôi.”

 

Trầm Cận Bạch cong môi cười, nhìn về phía tôi nói: "Phải không, không phải nói cái gì cũng ăn sẽ cân đối dinh dưỡng sao?"

 

「???」

 

Bây giờ là lúc nào rồi, hắn còn đang nói đùa.

 

Tôi vụng trộm ở dưới bàn đ.ấ.m hắn, lại bị hắn nắm chặt nắm đ.ấ.m của tôi, không buông tay.

 

Đầu ngón tay tê dại hóa thành nhiệt ý truyền lên bên tai.

 

 

Loading...