YÊU LẠI BẠN TRAI CŨ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:59:42
Lượt xem: 212

2,

Ngày hôm sau, tôi vừa mở điện thoại ra đã nhìn thấy tin nhắn của Trần Tinh Nguyên.

Tất cả đều là những lời nói quan tâm tôi.

“Vương Tư Nguyệt, em dậy chưa?”

“Tối qua em uống r ượu, anh biết hôm nay chắc chắn em sẽ ngủ đến tận giữa trưa.”

“Sau khi tỉnh dậy em nhớ uống một ly nước mật ong trước, ở ngăn thứ hai trong tủ lạnh ấy, nhớ để nó bớt lạnh rồi hẵng uống.”

Nhưng thật sự tôi rất thích cảm giác được quan tâm này.

Hết cứu!

Để tỏ vẻ, tôi chỉ đáp lại anh ấy bằng mấy kí tự, “...”

Chưa được mấy giây, Trần Tinh Nguyên đã phản hồi, “Chẳng phải hôm qua em rất mạnh miệng à? Sao hôm nay lại nhát thế?”

Tôi biết, Trần Tinh Nguyên thừa hiểu tính tình của tôi.

Cho nên, nhiều lúc tôi cảm thấy mình không thể thoát khỏi tầm mắt của anh.

Đây cũng là một phần lý do khiến tôi muốn chia tay.

Vì tôi cảm thấy mình không có chút riêng tư nào khi ở trước mặt anh ấy.

Anh tiếp tục nói, “Hai chúng ta cùng nhau lớn lên từ nhỏ, chẳng lẽ anh lại không nhìn ra em đang nghĩ gì à?”

Lần đó cãi nhau là do tôi cố tình gây sự, lúc đó tôi nói, “Trần Tinh Nguyên, chúng ta quen nhau lâu như vậy rồi, em thật sự không dám có ý đồ xấu với anh.”

Anh ấy lại nghiêm túc đáp lại, “Vương Tư Nguyệt, đối với anh, em là người nhà, là người yêu, tất cả những chuyện này đều như nước chảy thành sông, em đừng cảm thấy nặng lòng.”

Những lời này khiến tôi cảm thấy dường như anh ấy nghĩ tôi thật sự có ý đồ với anh vậy.

Bởi vậy, tôi lôi chuyện trước kia anh ấy đ ái d ầm ở nhà trẻ ra nói, thuận tiện trêu chọc anh ấy lên đến cấp hai còn chẳng cao bằng tôi.

Những lời ấy khiến lòng tự trọng của anh bị tổn thương vô cùng,

Lúc đó, Trần Tinh Nguyên không nói thêm lời nào, chỉ quay mặt rời đi.

Tôi không liên lạc với anh ấy, anh ấy cũng không chủ động tìm tôi luôn?

Nếu như không phải đêm qua tôi uống s ay rồi bấm thêm bạn bè, có phải anh ấy cũng định cả đời này không thèm để ý đến tôi nữa không?

Tức quá đi, tức quá đi.

Vậy là tôi lại bắt đầu trêu chọc, “Sao anh lo nhiều chuyện bao đồng quá vậy? Còn nói lắm hơn cả bố em nữa!”

“Thẹn quá hóa giận à?”

Cách một màn hình, tôi cũng cảm nhận được giọng điệu mỉa mai của anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/yeu-lai-ban-trai-cu/chuong-2.html.]

Anh nói tiếp, “Đừng nằm ườn trên giường nữa, mau dậy uống nước đi.”

[Truyện được đăng tải tại MonkeyD - Vui lòng không reup truyện khi chưa có sự cho phép của caconyeudau - Reup mà không có sự đồng ý của team sẽ khiến bạn trở thành kẻ ăn cắp trí tuệ và đánh mất lòng tin của mọi người.]

“Anh đặt đồ ăn cho em rồi, cấm được ra ngoài ăn mấy thực phẩm rác có hại cho sức khỏe đấy!”

Tôi, “...”

“Trần Tinh Nguyên, sao anh lại phiền như vậy chứ? Anh là Đường Tăng chuyển thế à?”

“Nếu anh thật sự là Đường Tăng chuyển thế, việc đầu tiên anh làm chính là thu phục em đó!”

Tai tôi đỏ bừng lên.

Mới nửa năm không gặp, không ngờ trình độ của anh lại tiến bộ nhanh như vậy. Tôi nhớ, trước kia chúng tôi đấu võ mồm, anh ấy chưa từng thắng nổi tôi đâu.

Khi tôi ra ngoài lấy đồ ăn, anh gọi điện cho tôi, kèm theo một dòng tin nhắn.

“Bật loa ngoài!”

“Để làm gì?”

“Để người ta biết trong nhà có đàn ông!”

Mặt tôi càng đỏ hơn.

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến có ngày mình sẽ nghe được anh nói những lời như vậy.

Nghe thấy tiếng mở cửa, Trần Tinh Nguyên bỗng lớn tiếng nói, “Bảo bối, đợi chút nữa chồng yêu về với em! Em cứ ăn trước đi, không cần đợi anh.”

Vờ lờ, đã thăng cấp lên làm chồng yêu rồi?

Chắc shipper cũng không ngờ đến trường hợp này.

Tôi xấu hổ che mặt lại.

Sau khi đóng cửa, tôi nói, “Anh diễn giỏi quá ha.”

Tôi sống ở đây rất lâu rồi.

Đây cũng chẳng phải lần đầu tôi gọi đồ ăn bên ngoài.

Giờ anh ấy như này là có ý gì?

“Phải đề phòng trước, đừng có mất bò mới lo làm chuồng, em mau ăn đi, sau đó ra ngoài vận động một chút, anh phải làm việc đã, bye byee!”

Hôm nay không phải thứ bảy sao?

Trần Tinh Nguyên bận rộn như vậy cơ à?

Tôi ậm ừ một tiếng rồi chuẩn bị cúp máy.

Anh nói, “Vương Tư Nguyệt, em có muốn quay về không?”

Bình luận

1 bình luận

Loading...