Yêu đương mù quáng - Phần 5

Cập nhật lúc: 2024-07-07 12:22:20
Lượt xem: 202

“Cái đồ khốn kiếp các người!”

Lần này, Lâm Na mắng cả tôi và Lưu Khoát.

"Tôi ở trong bệnh viện đau khổ, anh thì ở chỗ này cùng con đàn bà đê tiện kia anh anh em em. Trong mắt anh có còn coi tôi là vợ anh không?"

Tôi lặng lẽ nép vào một góc để tránh vô tình bị thương, đồng thời vẫn cố đổ thêm dầu vào lửa. Nếu tôi không đẩy cao mâu thuẫn này lên, tôi sẽ trở thành nạn nhân duy nhất trong cuộc hôn nhân của bọn họ.

“Anh có muốn em chườm đá giúp anh một chút không? Chảy m..áy mất rồi, lại còn bị thương trên mặt thế này thì ngày mai anh đi làm thế nào được?"

Lưu Khoát vốn là người sĩ diện, bị một người phụ nữ đánh, chắc chắn sẽ không nuốt nổi cục tức.

“Ly hôn, ngày mai lập tức ly hôn!”

Đối với quyết định này, Lâm Na không thể tiếp nhận nổi. Xuất phát từ quan điểm của cô ta, trái tim cô ta gắn liền với Lưu Khoát, còn vì anh ta mà từ bỏ công việc yêu thích, vì anh ta mà lo liệu chu toàn việc nhà, vì anh ta mà tính toán khẩu vị từng bữa ăn hàng ngày. Không có công lao cũng có khổ lao. Tại sao Lưu Khoát có thể nói ly hôn là ly hôn chứ?

Vì thế mấy ngày tiếp theo, tôi đều có thể nghe được tiếng cãi vã ở phòng bên cạnh, hoặc là chỉ có tiếng Lâm Na cầu xin. Đến cuối cùng, Lâm Na phải đem tất cả của hồi môn giao cho Lưu Khoát, hắn ta mới chịu ngậm miệng không nhắc tới chuyện ly hôn nữa.

Lưu Khoát vì lấy lòng tôi, còn yêu cầu Lâm Na viết thư tay xin lỗi, dán trên bảng thông báo của khu chung cư. Cô ta mà không làm theo thì sẽ đến Cục Dân chính làm thủ tục ly hôn.

Nếu là tôi, chắc chắn tôi sẽ không thể chấp nhận nổi loại nhục nhã này, nhưng Lâm Na lại hoàn toàn chấp nhận. Cô ta không thể sống thiếu Lưu Khoát.

Sau khi xong việc, Lưu Khoát còn gửi tin nhắn kể công với tôi, từng lời nói đều tràn ngập sự đắc ý.

[Con hổ cái này, cuối cùng cũng phải cúi đầu với anh. Em Tư đừng nóng giận, anh đã khiến cô ta nhận ra được sai lầm của mình, về sau chắc chắn cô ta sẽ không làm phiền anh và em nữa.]

Coi thường, hạ thấp vợ mình để lấy lòng người phụ nữ khác, anh ta làm tôi thấy thật ghê tởm. Tội nghiệp Lâm Na, cô ta vẫn nghĩ mình đã giành chiến thắng, nên nhiệt tình khoe khoang với tôi niềm vui chiến thắng.

“Cô xem đi, vợ chồng là một, có ồn ào cũng chỉ là nhất thời. Một khi anh ấy đã hết hứng thú với cô, không phải vẫn muốn quay về nhà với tôi sao?”

“Gương vỡ khó mà lành lại, Lưu Khoát có thể thích người khác, có thể thích tiền của cô, nhưng anh ta không yêu cô, thậm chí sẽ coi sự nhượng bộ của cô là đương nhiên. Tôn trọng còn không có, còn nói gì đến tình yêu.”

Tôi chợt cảm thấy hơi buồn. Sự tồn tại của người phụ nữ, nên có ý nghĩa độc lập. Ngay cả khi bóng tối bao phủ trên đầu bạn, bạn cũng phải trưởng thành và nỗ lực nở những bông hoa đẹp nhất. Nhưng bông hoa này, cũng không phải để mặc cho người ta tùy ý hái và giẫm đạp.

Tôi vẫn muốn nhắc nhở Lâm Na lần cuối.

9

Sau khi Lưu Khoát và Lâm Na bề ngoài đã làm hòa trở lại, hắn ta vẫn không cắt đứt việc liên lạc với tôi.

Hắn luôn lén lút nhắn tin cho tôi vào lúc nửa đêm, bảo tôi đợi thêm một thời gian nữa, khi thời cơ đến và có đủ tiền trong tay, hắn sẽ rời bỏ Lâm Na và công khai ở bên tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/yeu-duong-mu-quang/phan-5.html.]

Tôi cũng không phải thật sự muốn chen chân vào giữa hai người bọn họ. Kế hoạch này, kể từ khi Lưu Khoát đề xuất ly hôn, cũng đã hoàn thành, cho nên tôi chưa bao giờ trả lời tin nhắn của hắn.

Nhưng lần này, tôi cố tình chọn thời điểm Lâm Na dậy làm bữa sáng, soạn tin nhắn gửi qua. Chưa đầy năm phút sau, có tiếng gõ cửa phòng tôi.

Lâm Na tay giơ cao muôi cơm, tay kia cầm điện thoại di động của Lưu Khoát, mặt đầy tức giận.

“Cô có ý gì đây?”

Trên khung chat chỉ còn tin nhắn tôi vừa gửi đến, xem ra Lưu Khoát đã trở nên cẩn thận, tin nhắn đã gửi đi đều được xóa bỏ.

“Tranh cãi không giải quyết được vấn đề." Tôi mở cửa tránh ra một khe nhỏ: “Cô vào đây xem cái này một chút.”

Đoạn ghi âm và các tin nhắn đều ở đây, Lâm Na sau khi nghe đi nghe lại nhiều lần, không khỏi rơi nước mắt.

“Tôi đối với Lưu Khoát không hề có ý định gì, cô hoàn toàn có thể yên tâm về điều đó. Nếu như không phải cô vội vàng đến làm phiền tôi thì cũng sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy.”

Lâm Na hơi giật mình "Tại sao cô lại nói với tôi chuyện này?”

“Bởi vì hai chúng ta đều là phụ nữ." Tôi ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt cô ta: “Cho dù lúc trước đúng là chúng ta từng có hiểu lầm, nhưng tôi không muốn nhìn thấy cô, một người phụ nữ, dành cả đời quanh quẩn bên một người đàn ông. Nếu đối phương là người tốt thì cũng coi như xứng đáng, nhưng Lưu Khoát tuyệt đối không phải là người cô có thể lựa chọn ỷ lại.”

Tôi không phải giả bộ thánh mẫu muốn giúp đỡ cô ta tỉnh ngộ, mà là hi vọng về sau nếu chính mình rơi vào tình cảnh hỗn độn này, cũng có thể có một thế lực tương tự như vậy kéo tôi thoát ra.

Lâm Na im lặng một lúc lâu, hít hít cái mũi, rồi trả điện thoại di động lại cho tôi.

“Cô không cần tạo dựng chứng cứ để làm chúng tôi bất hòa, tôi tin tưởng anh ấy.”

Lời hay không thể thuyết phục được ma quỷ, đây là điều Lâm Na xứng đáng nhận được. Nhưng cô ta tuyệt đối không nên kéo tôi xuống nước, đi tìm Lưu Khoát kể công mách tội.

Lưu Khoát tới tìm tôi, gõ cửa không được nên ở hành lang bắt đầu chửi ầm lên. Hắn biết không chiếm được gì tốt ở chỗ tôi, liền chủ động liên kết với Lâm Na chống lại tôi.

“Mỗi ngày cô đều ăn mặc lẳng lơ như vậy chắc là muốn cùng tôi phát sinh quan hệ. Uổng công tôi tốt bụng, nghĩ đến một cô bé như cô sống một mình không dễ dàng, nên có thể giúp được gì là giúp. Không nghĩ tới cô lại cố tình gieo rắc nghi kỵ làm vợ chồng tôi nảy sinh bất hòa.”

“Mở cửa ra, tôi biết cô đang ở nhà. Nếu hôm nay cô không cho tôi một lời giải thích hợp lý, trả lại số tiền tôi đã tiêu cho cô, tôi sẽ chặn ở chỗ này không đi, xem cô có thể làm gì.”

Hắn ta cho rằng da mặt mình dày, tôi sẽ không có biện pháp trị hắn.

“Được được, anh đừng có đi, trước cửa nhà tôi có camera, hành động của anh đều sẽ được ghi lại rõ ràng. Dữ liệu được lưu lại trong vòng ba tháng cơ, đến lúc đó đừng trách tôi báo cảnh sát.”

Trong đó có việc hắn lén lút cạy cửa lúc nửa đêm, hoặc là làm chút chuyện cay mắt đối diện với cửa nhà tôi. Trong màn hình giám sát, Lưu Khoát không dám tin ngẩng đầu lên, phát hiện quả thực có camera.

Hắn xám xịt rút lui, sau đó lựa chọn cách làm giống như Lâm Na, đến bảng thông báo của khu chung cư, dán lên "Việc làm vẻ vang" của tôi.

 

Bình luận

1 bình luận

  • truyện đọc cũng dc, thank chủ nhà đã uppp

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

    Loading...