XUYÊN THÀNH MỸ NHÂN "LEO TƯỜNG" CỦA THÁI TỬ - Chương 25 - 26 - 27

Cập nhật lúc: 2024-07-07 02:59:48
Lượt xem: 1,017

25

[......」

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

Không khí trở nên ngượng ngùng, Tề Mang và Tề Dạ đang thảo luận trong phòng, nhưng dường như ai cũng không muốn nói trước. Ta và Tần Linh Nguyệt ngồi xổm ở cửa nghe trộm.

"Họ có lẽ không sử dụng ngôn ngữ ký hiệu để giữ bí mật phải không?" Ta không cam lòng, nên đem lỗ tai dán chặt vào cửa.

Tần Linh Nguyệt im lặng một chút, rất cho ta mặt mũi trả lời: "Chắc sẽ không"

"Tại sao không thấy tiếng?" Ta gắng gượng kéo nhẹ tấm giấy cửa sổ, "Cuối cùng họ đang nói gì mà đến nữ chính cao quý cũng không được nghe?!"

"......"

Tần Linh Nguyệt không hiểu, nhưng đã quen rồi.

"Tiểu Tần, Tề Dạ trông hung dữ quá, sẽ không một lời không hợp mà đánh điện hạ của chúng ta chứ?”

"Tề Dạ là tướng quân," Tần Linh Nguyệt không chịu được nữa, bảo vệ ý trung nhân của mình, "nhưng không phải là kẻ điên."

"Ha - đã nói cả "điên", muội mơi là người xuyên không......"

"Các ngươi đang làm gì vậy?"

Hai chúng ta đang ngồi xổm trên mặt đất, đồng thanh nhìn lên, thấy Tề Mang mở cửa sổ, nhíu mày nhìn ta.

Tần Linh Nguyệt ấp úng, nhưng ta không cảm thấy bị bẽ mặt chút nào khi bị bắt gặp, "Thưa Thái tử, ta đến đón ngài về nhà."

Tề Mang cúi người, cánh tay chống tại bệ cửa sổ, tóc dài trượt xuống, có mấy sợi rủ xuống tới trên mặt ta, ta đưa tay bắt lấy, hắn liền cười.

Đặc biệt đẹp đẽ.

Cặp cặp mắt đào hoa kia phảng phất bao bọc nhu tình khắp thiên hạ, nóng bỏng, tiến vào trong lòng ta, mũi cao thẳng, dáng môi xinh đẹp. Tên này gần đây được ta vỗ béo, hiện tại sắc mặt hồng nhuận, đôi môi cũng thêm mấy phần huyết sắc đỏ tươi......

"Nếu muốn hôn, thì hãy hôn đi, muội sẽ không nói cho ai biết đâu." Tần Linh Nguyệt lạnh lùng lên tiếng. 

Bầu không khí lãng mạn ngay lập tức bị phá vỡ,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-my-nhan-leo-tuong-cua-thai-tu/chuong-25-26-27.html.]

Ta tức giận, "Muội muội muội nói ra lời điên rồ không biết xấu hổ, phản giáo lễ quá chừng!!"

"Hôn cái gì! Ta chỉ nói miệng ngài ấy đẹp thôi! Ta có nói muốn hôn chưa?!!"

Tần Linh Nguyệt: "......"

26

Kế hoạch được xác định rất nhanh chóng,

Tề Mang chịu trách nhiệm đánh lạc hướng,

Tề Dạ và Tần Linh Nguyệt chịu trách nhiệm tấn công vào hoàng cung.

Còn ta, mỗi ngày đều phải dùng s.ú.n.g cao su b.ắ.n vào sau gáy Tề Nham.

"Cô nãi nãi, coi như ta van xin ngài, ngài có thể bỏ qua cho ta một ngày được không?" 

Tề Nham đầu quấn đầy băng, đứng dưới lầu trà thất tha thiết cầu xin.

Ta lại kéo căng s.ú.n.g cao su, hừ lạnh một tiếng, "Không thể, đ//ồ kh//ốn."

"..."

27

Phía nữ chính tiến triển thuận lợi, trong khi đó, ta và Tề Mang lại đối mặt với tình thế khó khăn hơn. Đám lính đông đảo hướng sự chú ý vào ta, và tất cả những người lính được giao nhiệm vụ bảo vệ ta đã bị hạ sát.

Tề Mang đã một lần nữa đến cứu ta, nhưng lần này, chúng ta bị quân nổi dậy bao vây, không có con đường nào để thoát ra.

"Nàng có sợ không?" Ta lắc đầu, nắm chặt lấy tay chàng, "Không, không sợ."

Chúng ta đã trải qua nhiều tháng ngày bên nhau, tạo dựng nên một mối quan hệ đặc biệt. Khi đối mặt với nguy hiểm, chúng ta hiểu rõ rằng chúng ta không thể khuất phục, không thể đầu hàng.

Cuối cùng, khi đám quân phản loạn tiến tới, với vẻ đe dọa rõ ràng, chúng ta không do dự. Tay trong tay, quyết định cùng nhau nhảy xuống vực sâu, chấp nhận số phận của mình.

Thành công hay thất bại có lẽ không còn quan trọng nữa. Điều quan trọng là chúng ta đã đứng vững trước khó khăn, không từ bỏ tinh thần tự do và kiên định với nguyên tắc của mình.

Bình luận

15 bình luận

Loading...