Xuyên Thành Khuê Mật Của Nữ Chính Truyện Ngược - 6.1

Cập nhật lúc: 2024-06-30 17:11:06
Lượt xem: 140

6.

Tần thái y cõng trùm phản diện Bạch Diệp, ba người chúng tôi đi về phía thôn làng cách đó không xa.

Thôn làng này gần như không còn người nào, chỉ có lác đác người già hoặc trẻ nhỏ ra ngoài.

Chúng tôi nhét chút bạc, tìm một gia đình ở nhờ.

Trong căn nhà này, chỉ có một bà lão mù ở, nghe nói cháu trai duy nhất của bà làm thị vệ trong cung, hiếm khi về nhà.

Tôi và Tần thái y đều ngủ bù một giấc, tùy tiện ăn chút màn thầu, sau đó rảnh rỗi ngồi ở đầu giường trùm phản diện vẫn đang hôn mê nói chuyện phiếm.

Tôi cắn hạt dưa hỏi Tần thái y: "Anh nói xem chừng nào thì hắn mới có thể tỉnh?"

"Khó nói." Tần thái y lắc đầu, nắm hạt dưa từ trong tay ta: "Thời cổ đại này không thể chụp CT xem bệnh chỗ nào, chỉ có thể bắt mạch. Dù sao bị thương không nhẹ, ít nhất cũng phải hôn mê ba đến năm ngày."

Tần thái y vừa dứt lời, nhân vật phản diện phía sau bỗng nhiên ngồi dậy, lông mày cau lại, ánh mắt mê mang: "Các ngươi là ai? Tại sao ta lại ở chỗ này?"

Tôi ngẩn người, lấy ra lí do đã chuẩn bị từ trước: "Ngươi té xỉu ở ven đường, ta và Tần thúc vừa vặn đi ngang qua, liền nhặt ngươi về."

"Ồ…" Bạch Diệp vừa nói vừa nhanh chóng bò dậy, chắp tay hành lễ với chúng tôi: "Đa tạ ơn cứu mạng của hai vị ân, sau này ta chắc chắn sẽ hậu lễ đáp tạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-khue-mat-cua-nu-chinh-truyen-nguoc/6-1.html.]

Sau đó, hắn vững vàng bước nhanh về phía cửa.

Tôi nhìn về phía Tần thái y, dùng ánh mắt chất vấn: "Không phải anh nói ba đến năm ngày mới có thể tỉnh lại sao?"

Anh ta nhìn thoáng qua bóng lưng thẳng tắp của Bạch Diệp, lắc đầu với tôi: "Không biết, có lẽ mấy nhân vật chính đều có thiên phú dị bẩm?"

Ngay lúc chúng tôi nháy mắt ra hiệu, ngoài cửa “rầm” một tiếng.

Quay sang chỉ thấy Bạch Diệp nằm rạp dưới mặt đất.

Chúng tôi sửng sốt, nhìn hắn ngọ nguậy một lúc, cuối cùng khó khăn giơ một tay lên: "Có thể dìu ta một chút được không?"

Tôi và Tần thái y nhanh chóng đi qua, mỗi người một bên tay nâng hắn dậy.

Tần thái y không nhịn được hỏi: "Ngươi vội vội vàng vàng làm gì vậy, vết thương còn chưa khỏi đâu."

"Ta đi g.i.ế.c người." Bạch Diệp được chúng tôi khó khăn đỡ về giường, lau qua m.á.u tươi tràn ra khóe miệng: "Hôm qua ta mới ám sát hắn một lần, hắn khẳng định không ngờ hôm nay ta sẽ quay lại, lúc này tiến đánh hắn sẽ trở tay không kịp."

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Tôi: ...

Cái này khác gì dâng mỡ tận miệng mèo không?

 

Bình luận

7 bình luận

Loading...