Xuyên Thành Khuê Mật Của Nữ Chính Truyện Ngược - 5.3

Cập nhật lúc: 2024-07-01 11:02:08
Lượt xem: 137

Gỡ đến ngón trỏ, tôi đột nhiên dừng lại.

Bên trong ngón trỏ của hắn có một cái bớt hình trăng lưỡi liềm màu đỏ nhạt.

"Làm sao vậy, không tách ra được sao? Để tôi giúp cho."

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Còn chưa đợi tôi mở miệng, Tần thái y đã vén ống tay áo lên, hung hăng giẫm lên cánh tay thiếu niên.

Thiếu niên bị đau, theo bản năng buông lỏng tay ra.

Tần thái y thấy hắn còn chưa buông hăn, giơ chân lên định dẫm thêm cái nữa.

Tôi vội vàng ngăn lại: "Đừng."

"Làm sao vậy?"

Tôi cầm ngón trỏ của thiếu niên lên nhìn nhìn: "Người này hình như là nhân vật phản diện trong sách, Bạch Diệp."

Theo thiết lập trong sách, Bạch Diệp là con ruột lưu lạc bên ngoài của tiên hoàng, ngôi vị hoàng đế này đáng nhẽ do hắn kế thừa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-khue-mat-cua-nu-chinh-truyen-nguoc/5-3.html.]

Nhưng Nam Vân Châu thừa dịp tiên hoàng ốm bệnh, lấy việc ông không có con nối dõi làm lý do nhiếp chính, cuối cùng hạ dược ám sát tiên hoàng, thành công đăng cơ.

Sau lưng Bạch Diệp có một nhóm ám vệ tiên hoàng phái đến, bản thân hắn võ nghệ cao cường, am hiểu dụng binh, liên tục tranh đấu với Nam Vân Châu đến tận kết truyện.

Đoạn cốt truyện này, tôi nhớ được đại khái là Bạch Diệp đơn thương độc mã lẻn vào hoàng cung ám sát Nam Vân Châu, sau khi thất bại thì chạy thục mạng đến tận đây.

Tôi nghĩ ngợi một chút: "Nam Vân Châu bắt được Bạch Diệp cũng là chuyện của mấy tháng sau, chúng ta đi theo hắn, ít nhất có thể sống tạm được một tháng."

"Chậc, chậc, chậc." Tần thái y liên tục lắc đầu: "Nếu cô đã nói như vậy, thì trong mấy ngày nay, tên cẩu hoàng đế này đầu tiên là đánh cô, sau đó lại đi đánh bạn gái hắn, cuối cùng còn bớt chút thời gian đánh thằng nhóc này."

... Thôi anh đừng nói, thật lòng xin anh đừng nói nữa.

Tôi thở dài: "Dù sao cũng là thế giới trong tiểu thuyết, chúng ta không bị đánh, sao có thể tôn lên địa vị duy ngã độc tôn của nam chính."

Tôi và Tần thái y ngửa đầu nhìn trời, cảm thán phận con kiến hôi của mình.

Tôi xốc lại tinh thần: "Vậy chúng ta, đưa hắn theo nhé?"

Tần thái y gật gật đầu: "Tạm thời đưa theo cũng được, ít nhất hắn cũng chưa chết, cẩu hoàng đế có thêm một người có thể đánh, dù nói thế nào cũng có thể chia sẻ chút ít với chúng ta.”

 

Bình luận

7 bình luận

Loading...