Xuyên Thành Khuê Mật Của Nữ Chính Truyện Ngược - 31

Cập nhật lúc: 2024-07-03 09:02:49
Lượt xem: 586

31.

Hạ Nguyệt để ngọc Linh Lung lại, mang theo Nam Vân Châu đi.

Tiểu viện quen thuộc chỉ còn lại ba người chúng ta.

Tần thái y sờ sờ râu: "Ngươi cứ thả Nam Vân Châu đi như vậy, không sợ thả hổ về rừng à?"

Bạch Diệp vuốt vuốt ngọc Linh Lung: "Kiếm pháp của ta ta rõ nhất, hắn không sống nổi đâu."

Trong phòng lại trở nên yên tĩnh.

Lúc lâu sau, Bạch Diệp đặt ngọc Linh Lung trong tay lên bàn, dùng ngón tay thon dài chậm rãi đẩy miếng Linh Lung Ngọc kia đến trước mặt tôi.

Tôi cẩn thận từng li từng tí cầm ngọc Linh Lung lên, nhìn về phía Tần thái y: "Đánh vỡ là được à?"

"Chắc vậy." Tần thái y gật gật đầu: "Trước khi tôi bị cô đụng ngất, hình ảnh cuối cùng nhìn thấy chính là ngọc Linh Lung vỡ thành hai nửa."

"Vậy..." Tôi hỏi dò: "Giờ thử nhé?"

Tần thái y vỗ vỗ túi quần áo đang vang lên tiếng leng keng, sau đó lại nhét túi quần áo của tôi vào trong n.g.ự.c tôi: "Thử đi."

"Chờ một chút." Bạch Diệp đột nhiên cầm tay tôi, rũ mắt nhìn vào mắt tôi: "Nếu như ta cũng muốn đến thế giới của ngươi thì sao?"

"Hả?"

"Ta ở đây tứ cố vô thân, hiện tại đã báo được đại thù, vốn là không còn gì quyến luyến nữa."

Tần thái y liếc qua Bạch Diệp, lén làm thủ thế 666.

"Hoàng vị thì sao? Ngươi không quyến luyến?"

Bạch Diệp cười cười: "Ngươi thật sự cho rằng ta có thể ngồi vững ngôi vị hoàng đế này? Nếu đã không thể tránh lục đục, vậy dứt khoát không ngồi lên nữa là được."

"Nếu như ngọc bội này vô dụng đối với ngươi thì sao?"

Tôi nghĩ hồi lâu, không tìm được lý do từ chối.

Vẫn là Tần thái y mở miệng hỏi trước: "Mà ngươi không mang theo đồ gì đi theo à?"

"Ta có mang theo." Bạch Diệp thuận tay cầm lấy một túi quần áo nhỏ từ trên ghế.

"Mang theo cái gì, để ta xem xem."

Tần thái y mở bọc quần áo của hắn ra, sau đó nhìn một chồng ngân phiếu lớn trong tay, khóe miệng giật giật.

Nửa giờ sau, Bạch Diệp được chúng ta hướng dẫn xong, sắp xếp lại đồ đạc, trở lại nhà chính.

Tôi nắm chặt ngọc bội, suy nghĩ một chút: "Hay ấy ba người chúng ta cùng làm vỡ đi? Tôi nhớ lúc ấy hai ta đều va phải ngọc bội."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-khue-mat-cua-nu-chinh-truyen-nguoc/31.html.]

"Cũng được, đề phòng vạn nhất."

Ba người nắm ngọc bội, khẽ dùng sức, ngọc bội dễ dàng bị vỡ thành hai nửa.

Không khí yên lặng vài giây, ba người chúng tôi đưa mắt nhìn nhau.

"Chẳng lẽ là vô dụng?"

Một giây sau, trước mắt tôi tối sầm lại.

...

32.

Mở mắt ra, tôi trở về bệnh viện quen thuộc.

Tần thái y nằm bên cạnh cũng chậm rãi mở mắt ra, phản ứng đầu tiên chính là sờ sờ người, sau đó vô cùng phấn khởi: "Vẫn còn, vẫn còn, Tiểu Ngư, đồ chúng ta mang theo vẫn còn này."

Tôi thì nhìn trái nhìn phải, trong lòng càng thêm bất an: "Bạch Diệp đâu?"

"Ta đây." Bên cạnh giường bệnh, Bạch Diệp mặc đồ cổ trang, từ dưới đất bò dậy, nhìn khắp nơi: "Người chỗ các ngươi ăn mặc thật kỳ quái."

"Bạch Diệp!" Tôi phấn khích nhảy dựng lên, ôm lấy hắn: "Thu được cả người cả của, chuyến đi này rất đáng giá!"

33.

Ngày thứ mười Bạch Diệp và tôi trở về hiện đại.

Tôi và hắn đang đi đu quay khổng lồ trong công viên giải trí.

Tôi nhìn một nhà ba người ngồi phía trước: "Bạch Diệp, tôi đột nhiên nhớ ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng."

Bạch Diệp nghiêng đầu: "Hả?"

"Anh nên biết là ở thế giới của chúng tôi không được phép tam thê tứ thiếp, luật pháp không cho phép."

"Hả?" Sắc mặt Bạch Diệp trầm xuống: "Sao em không nói sớm, còn có cách trở về không?"

Tôi: "???"

Nhìn thấy vẻ mặt táo bón của tôi, Bạch Diệp phì cười.

"Tần thái y đã nói với tôi từ lâu rồi." Hắn vô cùng tự nhiên hôn lên môi tôi.

"Thế gian ngàn vạn người, tôi có em là đủ."

*đoạn này về hiện đại nên cho hai người xưng hô hiện luôn nhaa

Bình luận

7 bình luận

Loading...