Xuyên Thành Khuê Mật Của Nữ Chính Truyện Ngược - 12

Cập nhật lúc: 2024-07-03 08:20:51
Lượt xem: 259

12.

Nhóm ba người lại  lần nữa thành lập.

Bởi vì Tần thái y không rành cưỡi ngựa nên tôi và Bạch Diệp cưỡi cùng một con.

Cứ đi một lúc rồi ngừng, ngừng một lúc rồi đi, khoảng chừng bảy, tám ngày sau, chúng tôi mới chính thức đến thành Ngọc Thủy.

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Sau khi vào thành, chúng tôi và Bạch Diệp vô cùng ăn ý từ biệt.

Tôi và Tần thái y quyết định hưởng thụ một lần, ra tay hào phóng, thuê một tiểu viện cách biệt ở ngoại ô.

Gạch xanh mái ngói, cầu nhỏ nước chảy, bóng cây lắc lư.

Tôi và Tần thái y trải qua cuộc sống tiêu dao, mơ hồ có loại cảm giác đang về cổ đại nghỉ phép.

Cách tiểu viện vài dặm, chính là một khu rừng rậm.

Tôi thường xuyên vào rừng tản bộ.

Sau bữa cơm tối, tôi lại chuẩn bị ra ngoài tản bộ.

"Ăn cơm xong đi dạo một chút, có thể sống đến chín chín tuổi đấy." Tần thái y đi theo, còn đưa cho ta một quả táo." An apple a day keep the doctor away."

Tôi: ...

Tần thái y không thèm để ý tới việc tôi im lặng, chỉ chắp tay sau lưng, vẻ mặt sầu não nhìn về phía mặt trăng: "Cô nói xem, chúng ta còn có thể trở về không?"

Tôi cắn một miếng táo: "Chúng ta tới đây kiểu gì còn không biết thì sao mà trở về được?”

"Vẫn phải thử một chút chứ, trước khi cô xuyên qua, có xảy ra chuyện kỳ quái gì không?"

Tôi nghĩ ngợi một chút: "Tôi được chẩn đoán ung thư gia đoạn cuối nên ngất đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-khue-mat-cua-nu-chinh-truyen-nguoc/12.html.]

Tần thái y dừng lại: "Tên đầy đủ của cô là gì?"

Tôi nhún vai: "Vu Tư Miểu ấy."

"..."

Tần thái y nhìn tôi thật sâu: "Cô có nhớ kỹ bác sĩ khám cho cô tên gì không?"

Tôi nghẹn họng: "Hình như... họ Tần hay sao ấy."

Tần thái y gào lên: "Mẹ nó, ai nói với cô là ung thư giai đoạn cuối? Tôi nói là giai đoạn đầu, giai đoạn đầu!!”

Tôi trợn tròn mắt.

"Còn chưa nói xong cô đã ngất đi, ngất thì thôi đi, còn hại tôi ngã ngửa ra sau, đầu đập xuống đất. Ngọc Linh Lung tổ truyền nhà tôi cứ thế vỡ nát!

"Ha ha ha." Tôi vội vàng cười làm lành: "Không phải chỉ là một miếng ngọc thôi sao, ngày mai tôi ra đường mua cho anh một khối, chờ chúng ta trở về, cái đó vẫn được tính là tổ truyền như thường."

Tần thái y phùng mang trợn má quay đi, rảo bước nhanh hơn, bỏ tôi lại phía sau.

Tôi đang định đuổi theo, lại thấy Tần thái y lảo đảo một chút, đầu cắm thẳng xuống dưới, sau đó một tiếng rên khe khẽ vang lên.

Cảnh tượng này có chút quen thuộc.

Lần này tôi cẩn thận tránh khỏi chướng ngại vật, chỉ thấy chỗ Tần thái y bò dậy, lại có một vị thiếu niên đang nằm.

Tôi vừa nhìn đã nhận ra hắn ta là Giang Thần.

Cả người mặc đồ đen, trong tay nắm chặt trường kiếm, cau mày.

Tôi cúi đầu nhìn hồi lâu rồi yếu ớt lên tiếng: "Tần thái y, anh thật sự biết ngã đấy."

Mỗi lần ngã sấp xuống, nhất định sẽ ngã trúng một thành viên trong nhóm nhân vật chính.

 

Bình luận

7 bình luận

Loading...