Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên thành hoàng hậu độc ác - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-08-01 11:32:36
Lượt xem: 478

3

 

Đêm không mộng ngủ ngon. 

 

Buổi sáng cứ như vậy bình thản đi qua, thừa dịp bên ngoài còn chưa nắng như vậy, ta dự định lại đi dạo trong ngự hoa viên. 

 

Nhưng chân ta vừa bước ra khỏi ngưỡng cửa, liền thấy Trần Giản Ngôn dẫn một lão thái thái tới. 

 

Lão thái thái này ước chừng năm mươi tuổi, nhưng tinh thần quắc thước, bước đi mạnh mẽ, vừa nhìn đã biết là một lão nhân thân thể cường tráng. 

 

Vừa nhìn thấy ta, hốc mắt bà liền đỏ lên, vội vàng đi về phía trước hai bước, nhưng tựa hồ là có điều băn khoăn, liền chậm lại, nhưng một đôi mắt vẫn tha thiết nhìn chằm chằm ta. 

 

Đang lúc ta không hiểu ra sao, Trần Giản Ngôn mở miệng: "Bệ hạ cố ý để nãi ma ma của nương nương tiến cung, chiếu cố nương nương dưỡng thai."

 

A, vừa nói như thế ta liền hiểu. 

 

Thì ra vị này chính là An ma ma a. 

 

Nguyên chủ trong sách, ma ma này là v.ú nuôi của nữ phụ, nương của nữ phụ đã qua đời rất sớm, ma ma này vì nữ phụ mà lo lắng không ít. 

 

Nhưng bởi vì nữ phụ phải xuất giá, hơn nữa An ma ma này tuổi cũng lớn, nữ phụ liền đưa bà về quê, hưởng niềm vui gia đình. 

 

Đặc điểm lớn nhất của An ma ma này chính là trung thành, tuy rằng không có học vấn gì, nhưng chỉ cần là vì nữ phụ, chính là lên núi đao xuống biển lửa cũng cam tâm tình nguyện. 

 

Ở trong nguyên tác, bà chính là Dung ma ma bên người nữ phụ, tuy rằng chuyện xấu làm hết, nhưng cũng là một mảnh trung thành. 

 

Cuối cùng cũng không thể tránh khỏi sự tính toán của nam chính.

 

Lúc này đây, chính ta sẽ không lại tìm đường chết, những người này, cũng sẽ không bởi vì nguyên chủ mà hại người. 

 

Hơn nữa, ở trong nguyên tác, An ma ma là nữ phụ tự mình tìm trở về. 

 

Nhưng hiện tại, Lý Giác chủ động tìm đến người này cho ta, có phải ý nghĩa hay không, hắn cảm nhận được sự chân thành của ta, quyết định cho ta một chút ngon ngọt? 

 

Khóe miệng ta điên cuồng giương lên. 

 

Xin vui lòng cho ta thêm một ít ngọt ngào này,, cho ta thêm một xe tải nữa được không. 

 

Sau khi Trần Giản Ngôn đi rồi, An ma ma liền quan tâm ta một lần, từ ẩm thực hằng ngày, đến thái độ của Lý Giác đối với ta, hận không thể đem chân tướng mọi chuyện bà không có ở đây đều nghe một lần. 

 

Như vậy ta rất có áp lực a. 

 

Dù sao nguyên chủ mới là người có tình cảm với bà, ta không phải a. 

 

Bất quá lão nhân gia một mảnh hảo tâm, ta cũng chỉ có thể tận lực biểu đạt ra ý niệm. 

 

Thật vất vả nhìn thấy An ma ma uống một ngụm nước, ta liền lấy cớ chính mình có chút mệt mỏi, mời bà trở về phòng của mình nghỉ ngơi một chút, thuận tiện thu dọn đồ đạc. 

 

Ai, tuy rằng phỏng đoán tâm tư Lý Giác rất mệt mỏi, nhưng cùng An ma ma một mực đối tốt với ta nói chuyện cũng có chút mệt mỏi a. 

 

Ăn trưa xong, ngủ trưa xong. 

 

Ta nhìn phù điêu long phượng trình tường, đột nhiên thật muốn chơi game a. 

 

Thế giới đáng hận này, không có điện thoại di động, cũng không có internet, ta quả thực quá trống rỗng. 

 

Nhưng ta cũng có thể làm những việc khác. 

 

Trước kia mỗi lần đi du lịch, đều là người đông nghìn nghịt, các loại phương tiện hiện đại cũng sẽ phá hư cái loại cảm giác cổ kính này. 

 

Hiện tại ta chính là hoàng hậu, muốn đi đâu thì đi, muốn ăn gì thì ăn, muốn làm gì thì làm, nào là vẽ tranh a, làm trâm a, thêu khăn tay a, thời gian còn nhiều lắm. 

 

Có nữ sinh nào khi còn bé còn chưa từng trải qua mộng đẹp làm hoàng hậu trải nghiệm cuộc sống cổ đại a. 

 

Vừa nghĩ như vậy, ta nhất thời liền không sốt ruột muốn trở về thế giới hiện đại như vậy. 

 

Suy nghĩ lung tung một hồi, lại lăn lộn trên giường một hồi, đã đến giờ ăn cơm tối. 

 

Cái cuộc sống đưa tay ra là có áo mặc, cơm đến há miệng thật sự khiến người ta sa đọ. 

 

Cho nên đợi đến lúc hoàng hôn bốn phía, ta đã ngồi ở trong đình bên cạnh hồ lớn nhất trong cung cho cá ăn. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-hoang-hau-doc-ac/chuong-3.html.]

 

Không biết là tác dụng của hào quang nữ phụ hay là tác dụng của hào quang nữ chính, đang lúc ta rải thức ăn cá cuối cùng xuống, vỗ vỗ tay chuẩn bị rời đi, liền thấy Lý Giác và Thẩm Oánh Oánh cũng đi về hướng này. 

Mèo không ăn cá

 

Giả vờ không nhìn thấy là không thể nào, vậy cũng quá xấu hổ. 

 

Ta định chuồn ngay khi chào họ. 

 

Nữ chính không hổ là nữ chính, ngũ quan của Thẩm Oánh Oánh cũng không có cảm giác khiến người ta kinh diễm, nhưng phối hợp cùng một chỗ, thì có một loại khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, hơn nữa nàng mặc áo trắng, dáng người thướt tha, quả thực chính là tiên nữ trong phim truyền hình mà.

 

Lý Giác cũng nhân mô cẩu dạng, ôm eo Thẩm Oánh Oánh, ánh mắt cũng dính trên mặt Thẩm Oánh Oánh. 

 

Cảm giác xa cách của hắn biến mất, thay vào đó là sự thân mật và dịu dàng. 

 

Nếu không phải tôi đóng vai nữ phụ, ta thật sự ngày nào cũng chẳng muốn làm gì cả, chỉ ăn mấy viên kẹo CP này và coi nó như một cuốn tiểu thuyết dựng thành phim. 

 

Tiếc là không được, ta còn phải đi lấy kịch bản và hợp tác diễn cùng họ .

 

Nữ chính quả nhiên lễ phép, vừa nhìn thấy ta, liền hành lễ. 

 

Ta đang muốn nàng không cần khách khí, thuận tiện nịnh nọt hai câu, tăng độ hảo cảm, Lý Giác liền đoạt lời của ta. 

 

Hắn một bên nâng nữ chính dậy, một bên ôn nhu nói: "Ở trong cung này, nàng không cần hành lễ với bất luận kẻ nào." 

 

Được, người tốt đều là ngươi làm, ta cái gì cũng vớt không được. 

 

Bất quá như vậy cũng tốt, dù sao nói nhiều cũng sai nhiều. 

 

Trong nguyên tác, đặc điểm lớn nhất của Lý Giác này chính là đa nghi, cho dù là nữ chính, cũng phải chịu đựng tật xấu này của hắn, huống chi là ta. 

 

Có lẽ ta lơ đãng một câu nói, một hành động, có thể làm cho não tên này bổ ra một cái âm mưu không cần có, sau đó đối với ta hạ độc thủ. 

 

Tuy rằng hắn đã cam đoan, nhưng điều kiện tiên quyết để cam đoan kia là hắn cảm thấy ta không có ý xấu, vạn nhất hắn cảm thấy ta nổi lên tâm tư không nên có, ta đây còn không phải rất thảm. 

 

Bất quá thấy An ma ma tìm về, ta quyết định đi đào báo lý một chút: "Oánh Oánh không cần khách khí như vậy. “

 

“Ta cơm nước xong sẽ tiêu thực, không nghĩ tới trùng hợp như vậy liền gặp bệ hạ cùng Oánh Oánh, ta đây sẽ không quấy rầy.”

 

Có thể Thẩm Oánh Oánh không nghĩ tới nữ phụ chiếm lấy vị trí hoàng hậu như ta lại hòa khí như vậy, rõ ràng sửng sốt một chút, miễn cưỡng nở nụ cười, nhưng không nói gì. 

 

Ta xoay người chuẩn bị chuồn đi, không ngờ giọng nói của Lý Giác từ từ truyền đến: 

 

"Chờ chút." 

 

Trời ạ, có thể đừng nói chuyện sau lưng người khác được không, thật sự rất dọa người! 

 

Ta nén giận, xoay người nhìn Lý Giác còn muốn nói cái gì, chẳng lẽ ta ngay cả xuất hiện cũng cản trở hai người bọn họ? 

 

Trong ánh mắt Lý Giác chứa đựng cảm xúc ta xem không hiểu, thấy ta tò mò nhìn chằm chằm hắn, mới hắng giọng một cái, nói: 

 

"Buổi tối lạnh, hoàng hậu mặc nhiều một chút đi?"?! 

 

Sao lại quan tâm ta một cách khó hiểu? 

 

Còn ở trước mặt nữ chính? 

 

Lý Giác, ham muốn sống của ngươi đâu? 

 

Ta bất đắc dĩ nghĩ, trên mặt cũng chỉ có thể lúng túng cười trả lời: "Cám ơn bệ hạ quan tâm." 

 

Lần này, ta không cho hắn cơ hội, lấy ra tốc độ thời trung học xông về phía căn tin rời đi. 

 

Lý Giác này, ta đều sốt ruột thay EQ của hắn. 

 

Theo như trong sách nói, lúc này nữ chính tuy rằng vào cung, nhưng đối với chuyện hắn cưới ta thủy chung canh cánh trong lòng, không chịu thổ lộ tình cảm. 

 

Nữ chính trong nhà cũng có một đám kỳ hoa, cả ngày nghĩ như thế nào giúp nàng tranh sủng, giúp nàng tiêu diệt ta, để cho nữ chủ ngồi lên hậu vị, cho trong nhà mang đến càng nhiều chỗ tốt. 

 

Đáng tiếc Lý Giác không thể dễ dàng tha thứ nhất chính là có người cố gắng khống chế hắn, cho nên, chỉ vì vậy, hai người bọn họ cũng cãi nhau không ít. 

 

Nói tóm lại, giai đoạn này giữa tình cảm hai người bọn họ còn có rất nhiều thứ. 

 

Muốn thu hoạch kết cục tốt đẹp, Lý Giác hẳn là cùng nữ chính phát triển tình cảm thật tốt a, quan tâm ta là không có tiền đồ!

Loading...