Xuyên Thành Hầu Gái Trong Truyện Sécccccccc 1v3 - Chương 8:

Cập nhật lúc: 2024-07-05 02:46:59
Lượt xem: 372

11.

Mặt Sở Vân còn đỏ hơn vừa rồi, phần cổ trắng nõn cũng ửng hồng, anh ấy thẹn thùng quay đầu đi, sau đó bối rối nói: “Không… em đừng như vậy, sao con gái con lứa mà lại… bạo dạn thế?”

Tôi nhìn anh ấy, cười rộ lên, anh ấy cũng hiểu là tôi đang trêu chọc.

Nhưng anh ấy không tức giận, còn nhỏ giọng lẩm bẩm: “Em hơi… hư hỏng đó…”

Tôi cười lớn: “Hu hu hu, sao anh lại nói em là người phụ nữ hư hỏng vậy?”

Phục!

Lời thoại nũng nịu như này sao tôi nói ra khỏi miệng được nhỉ?

Thật may, anh ấy rất dễ chọc.

Chúng tôi chơi trên hòn đảo này gần nửa tháng, tôi và Sở Vân trò chuyện vô cùng vui vẻ.

Một buổi tối bình thường, tôi và Sở Vân ăn cơm xong thì trở về phòng mình, nhưng tôi lăn lộn mãi không ngủ được, không biết có phải vì lạ giường không nữa.

11 giờ đêm, tôi không ngủ được, bèn kéo rèm cửa sổ ra, ngồi bên cạnh cửa sổ, vô thức nhìn chằm chằm vào biển cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-hau-gai-trong-truyen-secccccccc-1v3/chuong-8.html.]

Ánh đèn lờ mờ, tôi nhìn không rõ ràng, hình như có một cô gái mặc váy trắng đang đi vào trong biển sâu.

Tôi lập tức xông ra ngoài, Nguyễn Nhuyễn muốn làm gì vậy?

“Chị Nhuyễn Nhuyễn, đừng làm thế, chị đang làm gì vậy?”

Qua mười mấy ngày sống chung, tôi biết Nguyễn Nhuyễn sẽ giả vờ ghen trước mặt mấy nam chính, cố ý làm nũng, cố ý tỏ ra yếu đuối, nhưng nếu mấy nam chính không ở đó, cô ấy sẽ nướng bánh quy cho tôi, nói với tôi cô ấy thích nhất là hoa hướng dương, thích biển cả, thích gió mùa hè.

Khi chỉ có hai chúng tôi chung đụng, tôi mới phát hiện ra, đó mới là con người thật của cô ấy.

Một cô ấy mộc mạc, không đeo chiếc mặt nạ nào.

Thậm chí, tôi còn cảm thấy khí chất dịu dàng trên người cô ấy.

Tôi đã hiểu, tôi không kéo được cô ấy, bởi vì tôi chưa đủ nỗ lực, bởi vì trong quyển sách này, cô ấy chưa từng nghĩ muốn dừng bước lại để ngắm nhìn thế giới.

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi quá nhiều, tôi khuyên bản thân mình rằng không nên đồng tình với một nhân vật trong sách, tôi chỉ muốn ngày ngày nhìn cuộc sống của bọn họ, đi theo cốt truyện thuộc về nhân vật của mình.

Tôi càng khát vọng hơn, rằng sau khi tôi tỉnh giấc, tôi sẽ xuyên trở về lớp học 8 giờ sáng, thầy dạy Triết gọi tôi lên phê bình, nói tôi không tập trung đọc sách, không cho tôi qua môn…

Chỉ là, nếu bảo tôi thật sự khoanh tay đứng nhìn thì tôi không làm được, không có một sinh viên đại học nào làm được điều này!

Bình luận

12 bình luận

Loading...