Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Cô Vợ Ngọt Ngào Của Người Đàn Ông Miền Núi - Chương 31: Càng nghĩ càng cảm thấy vui vẻ.

Cập nhật lúc: 2024-08-07 19:56:08
Lượt xem: 41

"Chúng ta đến đây trước, lát nữa chúng ta có thể gặp đối tượng của con."

 

Lúc này, trái tim của Triệu Mẫn đang nhảy loạn như một con nai.

 

Cô ta hạ giọng hỏi: “Mẹ, ý mẹ là toà nhà bốn tầng này là của đối tượng tương lai sao?”

 

Hồ Tú Chi: "Chính là của hắn, hình như hắn còn thành lập một công ty thương mại có tên là... Mẹ quên mất rồi.”

 

Triệu Mẫn càng nghe càng vui vẻ.

 

Nếu cô ta được gả cho người có rất nhiều tiền...

 

Thật là không thể tin nổi!

 

Nhìn thấy đôi mắt sáng ngời của con gái, Hồ Tú Chi lại tiếp tục thêm mắm thêm muối: "Nghe nói hắn mua một chiếc xe máy, là chiếc xe máy duy nhất ở thị trấn Bạch Khê chúng ta!”

 

Triệu Mẫn: "Thật sao?"

 

Ngày nay có xe đạp đã là sướng lắm rồi, không ngờ người ta đã thăng cấp, có xe máy!

 

Hồ Tú Chi: "Tóm lại, con cứ tin tưởng mẹ, mẹ sẽ không hại con đâu. Nếu con không thích người anh thì chúng ta sẽ đến trường gặp em trai của hắn.”

 

Triệu Mẫn: "Người em vẫn đang đi học, không có cái gì sao?”

 

Hồ Tú Chi: "Đang nghĩ cái gì vậy? Làm sao có thể không có cái gì được? Bọn họ còn chưa chia nhà, anh em đều có phần, biết chưa? Cho nên, dù con thích người anh hay người em, chúng ta cũng không bị thiệt."

 

Khóe miệng Triệu Mẫn nhếch lên, cô ta cười đến nỗi không quan tâm đến hình tượng của mình: "Mẹ, vậy chúng ta xem cả hai đi, xem xong con sẽ chọn."

 

Hồ Tú Chi: "Đúng đúng đúng, đều theo con, con muốn thế nào cũng được, mẹ đều theo con."

 

Ngay lúc này, có tiếng xe máy đến gần.

 

Triệu Mẫn lập tức mở to mắt nhìn.

 

Sau đó cô ta trông có vẻ thất vọng!

 

Nhìn được cái gì? Mặt đối phương bị che kín quá!

 

Cô ta không nhìn thấy gì cả!

 

Một chiếc xe máy hạng nặng cỡ lớn, trên xe là một người đàn ông đội mũ màu xanh lá cây!,

 

Chiếc mũ đó che kín mặt hắn!

 

Cô ta không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì.

 

Hơn nữa, người kia đang lái xe rất nhanh, chiếc xe máy lao thẳng vào trong.

 

Cô ta nhìn được cọng lông bên ngoài!

 

Triệu Mẫn lập tức sốt ruột: “Mẹ, là hắn sao?”

 

Còn ai có chiếc xe máy phóng cách như thế sao?

 

Chắc là không sai đâu.

 

Hồ Tú Chi cũng chỉ nhìn thoáng qua.

 

Bà ta nói: "Chính là hắn, con có nhìn thấy dáng người đó không, có phải rất đẹp không?"

 

Nhưng Triệu Mẫn chỉ thấy ngoại hình, không nhìn thấy mặt người kia. Làm sao cô ta có thể quyết định được?

 

Triệu Mẫn: "Đây là cơ hội duy nhất sao? Chúng ta vào trong gặp hắn được không?"

 

Hồ Tú Chi kéo cô ta lại, nói: "Con gái cần phải biết khiêm tốn một chút, mẹ đã tốn rất nhiều công sức mới nhờ người ta giới thiệu những mối quan hệ này. Bây giờ mẹ đưa con đến đây để con quyết định trước xem nên chọn người anh hay người em, sau đó chúng ta mới có thể nói chuyện với cha mẹ hắn."

 

Vẫn chưa quyết định được nên chọn anh hay chọn em, hay là gả cho cả hai được không?

 

Như vậy không phải là hỗn loạn sao?

 

Triệu Mẫn: "Bây giờ con không thấy mặt của người anh!"

 

Hồ Tú Chi trừng mắt nhìn cô ta: "Tuy rằng con vẫn chưa thấy mặt người ta, nhưng con cũng đã nhìn thấy ngoại hình của hắn, chẳng phải rất phong cách sao?"

 

Phong cách, rất phong cách!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-thap-nien-80-co-vo-ngot-ngao-cua-nguoi-dan-ong-mien-nui/chuong-31-cang-nghi-cang-cam-thay-vui-ve.html.]

Triệu Mẫn: "Con chỉ muốn nhìn mặt thật của hắn để có thể đưa ra quyết định".

 

Hồ Tú Chi: "Thật ra thì hai anh em họ trông gần giống nhau. Cha bọn họ rất đẹp trai."

 

Lần đầu tiên nhìn thấy ông ta ở thị trấn, bà ta cảm thấy có chút động tâm. Tuy nhiên, người phụ nữ Cố Trấn yêu không hề đơn giản, nghe nói vợ ông ta vốn là người trong thành phố.

 

Chính các mối quan hệ của vợ đã kéo ông ta vào cùng.

 

Phụ nữ bình thường, Cố Trấn không để vào mắt.

 

Hồ Tú Chi: "Được được được, người anh thì là như vậy, hiện tại chúng ta không thể tiến vào, sau này sẽ khó giải thích."

 

Triệu Mẫn: "Mẹ, bây giờ chúng ta đi đâu?"

 

Hồ Tú Chi: “Đi đến trường học.”

 

Triệu Mẫn nghĩ thầm, gặp người em trước cũng không sao, nếu là anh em ruột thì sẽ giống nhau, nhưng anh trai sẽ tốt hơn, người ta làm kinh doanh, người kinh doanh có nhiều tiền hơn, hơn nữa còn có xe máy, bây giờ em trai vẫn đang đi học thì có cái gì?

 

Triệu Mẫn vừa đi vừa bắt đầu tính toán, xem xem người nào hữu dụng hơn.

 

Nghĩ mà xem, nếu có một chiếc xe máy đưa cô ta đi vòng quanh làng...

 

Cảnh tượng đó, trái tim cô ta chợt mở ra như b.ắ.n pháo hoa.

 

Càng nghĩ càng cảm thấy vui vẻ, càng nghĩ càng trở nên phấn khích.

 

Hai người quay người rời đi, xe đạp mới đi đến chỗ ngoặt khuất bóng, Hạ Ninh và Mã Tố Tố cũng đi tới hướng này.

 

Mã Tố Tố: "Đây là công ty thương mại chúng tôi mở ở thị trấn Bạch Khê, đồng thời cũng là công ty thương mại đầu tiên ở thị trấn Bạch Khê."

 

Mã Tố Tố giới thiệu rất tự hào, Hạ Ninh không biết vốn và quyền lực đằng sau công ty này.

 

Nếu như không phải Cố Trấn đứng sau bọn họ, bọn họ làm gì có năng lực như vậy.

 

Hạ Ninh vừa bước vào liền nhìn thấy chiếc xe máy đặt ở cửa.

 

Đó là một chiếc xe máy hạng nặng được mang về từ nước ngoài, cô suy nghĩ một chút, chắc là nó mới được đưa về, dù sao, cuối năm ngoái Phượng Thành mới đồng ý nới lỏng một số chính sách, bây giờ mới chỉ là cuối tháng 3, xe máy hạng nặng này đã được vận chuyển vào trong nước.

 

Nhìn thấy Hạ Ninh nhìn chằm chằm vào chiếc xe máy, Mã Tố Tố tự hào hỏi: “Em thấy chiếc xe máy này trông đẹp không?”

 

Hạ Ninh chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

 

Mã Tố Tố: "Chiếc xe này rất đắt tiền. Hàng của em phải làm mấy trăm năm mới đủ mua chiếc xe này."

 

Chị ta muốn nói điều này với Hạ Ninh vì chị ta muốn nói, đừng lo lắng về điều này điều kia, bọn họ luôn có rất nhiều tiền.

 

"Em đấy, sau này đừng nhắc đến hàng là bắt đầu nói chuyện ký hợp đồng gì đó nữa. Đừng lo, em sẽ không lỗ một xu đâu."

 

Hạ Ninh đơn giản nói: "Tôi là dân quê chân chính, kiến thức cũng không nhiều, lo lắng về tiền bạc là chuyện bình thường.”

 

Mã Tố Tố: "..."

 

Cũng có lý, chị ta không thể cãi lại được.

 

Nhưng chị ta đã nhìn thấy Cố Hiên Lâm rồi.

 

Mã Tố Tố: "Hiên Lâm, cháu tới xem xem. Đây là những chiếc kẹp tóc lần trước dì nói với cháu, dì định đặt năm trăm đôi.”

 

Cố Hiên Lâm vừa mới từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy một cô bé giá đỗ đang đứng cạnh dì mình.

 

"Đây là con cái nhà ai vậy ạ? Tại sao dì lại mang con người ta tới đây?"

 

Mã Tố Tố: “Đừng coi cô bé như trẻ con, cô bé này chính là quỷ linh tinh."

 

LattesTeam

Hạ Ninh quay đầu lại nhìn Cố Hiên Lâm, người đang dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cô.

 

Một cô gái nhỏ như hạt đậu, không rõ tuổi, đã nhìn anh ta bằng đôi mắt cao thượng, thanh tịnh và không hề sợ hãi?

 

Mã Tố Tố: "Dì nói cho cháu biết, những chiếc kẹp tóc dì đang mua đều là do gia đình cô bé này làm. Nhưng gia đình họ rất bận rộn, mọi việc kinh doanh bên ngoài đều giao cho cô bé này."

 

Cô gái khiến dì anh ta chờ đợi hai ngày nay, chính là cô bé này sao?

 

Cố Hiên Lâm gật đầu.

 

Anh ta nhìn thoáng qua nhưng thứ bên trong chiếc túi.

 

...

Loading...