Chạm để tắt
Chạm để tắt

XUYÊN SÁCH LÀM NỮ PHỤ ÁC ĐỘC TRONG TRUYỆN PỎN - C15

Cập nhật lúc: 2024-07-30 13:00:28
Lượt xem: 1,361

15.

 

“Tôi sẽ không gi*t cô, cô đi đi. Tôi đưa cô đến sân bay, cô mua vé đi đâu cũng được, chỉ cần có thể rời khỏi đây.”

 

Tôi cười cười: “NPC lại xuất hiện bug nho nhỏ nữa rồi.”

 

Anh ta khó hiểu nhìn tôi.

 

Sau lưng đột ngột truyền đến tiếng động cơ gầm rú dữ dội.

 

Xuyên qua cửa kính xe, tôi nhìn thấy Thẩm Dục ngồi trên ghế lái, khuôn mặt lạnh lùng tựa như ác quỷ.

 

“Ngồi xuống.” Quý Vân Nhiên đột ngột tăng tốc, hai chiếc xe rượt đuổi trên đường núi chật hẹp.

 

Nhiều lần sắp bị Thẩm Dục đuổi kịp, nhưng lại hữu kinh vô hiểm mà tránh thoát được.

 

Nhưng tình hình đột nhiên thay đổi, trái tim tôi gần như ngừng đập.

 

Thẩm Dục đạp ga tăng tốc, chiếc xe gần như bay ra một góc, trong nháy mắt đã vượt qua Quý Vân Nhiên.

 

Cuối cùng, hai chiếc xe trong tư thế nụ hôn Thần Chết đứng đối mặt nhau đầy mạo hiểm.

 

“Đúng là không muốn sống nữa mà.” Quý Vân Nhiên đạp mạnh chân phanh, hơi thở dồn dập.

 

Cả người Thẩm Dục toàn là máu, trên chân có một vết thương dữ tợn.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Tôi hơi ngạc nhiên, rõ ràng tôi không bảo Tiểu Hắc cắn hắn, thủ thế của tôi chỉ ra lệnh cho nó rằng: Lao vào người hắn để hù dọa.

 

Quý Vân Nhiên bị túm lấy mạnh mẽ đập xuống đất.

 

Hai người họ tựa như thú hoang, chỉ bằng bản năng tranh đấu ngươi c.h.ế.t ta sống.

 

Anh ta là vì Thẩm Dao.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-sach-lam-nu-phu-ac-doc-trong-truyen-pon/c15.html.]

Còn Thẩm Dục hẳn là vì tôi.

 

Quý Vân Nhiên nằm thoi thóp trên mặt đất, Thẩm Dục nhìn chằm chằm hắn tựa như đang nhìn người ch, ánh mắt khiếp người.

 

“Chỉ bằng mày mà cũng dám ngấp nghé đồ của tao?”

 

Tôi kìm cơn choáng váng xuống, ôm lấy hắn từ phía sau: “Dừng lại đi.”

 

Hắn quay lại ấn gáy tôi hôn một nụ hôn ngập mùi máu: “Sẽ không để em chạy thoát nữa.”

 

Lồng n.g.ự.c rắn chắc áp vào cơ thể tôi, hắn tựa như thú hoang ngậm lấy cổ tôi nhẹ nhàng gặm cắn.

 

Tôi mạnh mẽ cho hắn một cái bạt tai, nhưng hắn như không cảm nhận được mà nắm lấy tay tôi, l.i.ế.m láp lòng bàn tay.

 

“Bản thân mình muốn ch thì cũng đừng kéo người khác chôn cùng.” Đây là lần đầu tôi đánh hắn.

 

Sức lực thật sự rất nhẹ, bởi cơ thể tôi bây giờ vẫn còn mềm.

 

Đường thì dốc mà hắn lại chạy nhanh như vậy, chỉ cần sai một li thì kết cục chính là xe hư người ch.

 

“Nếu tôi ch thì em có đau khổ không? Tựa như khi trước tôi cố ý ăn một d.a.o kia vậy, em lúc đó khóc rất đau lòng, còn bảo không muốn tôi ch.”

 

“Bây giờ thì sao?”

 

Trong mắt của hắn chỉ còn đọng lại sự cố chấp và điên cuồng, như đang rơi vào vực thẳm đầy nguy hiểm.

 

Tôi nhớ đến tên côn đồ từng đột nhập vào phòng mình, lòng rét run.

 

Hắn cố ý để mình bị thương.

 

Hắn là kẻ điên.

 

 

 

Loading...