Xuyên Qua Giải Cứu Cơn Ác Mộng Của Nữ Phụ - Chương 9-10

Cập nhật lúc: 2024-07-07 20:40:23
Lượt xem: 876

9

 

Đám người Trình Nguyên có kế hoạch bí mật. Thế nhưng kế hoạch cụ thể là gì thì tôi vẫn chưa biết. Mà Hứa Bối Bối là người nằm vùng bên cạnh bọn họ, có lẽ sẽ biết được chút tình hình nội bộ.

Vì vậy tôi lấy cớ, âm thầm sau lưng Trình Nguyên hẹn Hứa Bối Bối ra ngoài uống cà phê, còn cố ý dặn dò cô ta đừng nói cho Trình Nguyên biết.

Gần đây Trình Nguyên giám sát Hứa Bối Bối càng thêm nghiêm ngặt, hẹn được cô ta quả thật rất khó khăn.

Tôi đã gọi hai, ba ly cà phê rồi, đang nghĩ uống nhiều cà phê như vậy tối nay chắc chắn lại mất ngủ, cuối cùng Hứa Bối Bối cũng đến.

Cô ta vừa nhìn thấy tôi đã cười rạng rỡ, vốn định thân mật ngồi xuống bên cạnh tôi, nhưng khi liếc thấy dây chuyền trên cổ tôi, mặt cô ta lập tức biến sắc.

Sắc mặt Hứa Bối Bối cứng đờ trong giây lát, nặn ra một nụ cười khó coi:

"Tiểu Úy, sợi dây chuyền này là mẹ cậu mua cho cậu sao?"

Tôi cúi đầu nhìn sợi dây chuyền đá sapphire trước n.g.ự.c lấp lánh.

Để tránh Trình Nguyên nghi ngờ, tôi học theo Thẩm Úy trước kia, đeo tất cả những món quà bọn họ tặng lên người.

Hứa Bối Bối lại đổi giọng nói: "Cậu đừng để ý, chỉ là... trước kia tớ từng thấy một sợi giống hệt ở chỗ Anh Nguyên, còn tưởng là anh ấy muốn tặng cho tớ chứ..."

"Đây là quà sinh nhật anh Trình Nguyên tặng cho mẹ tớ, mẹ nói không có quần áo để phối, nên cho tớ."

Tôi thuận miệng giải thích qua loa vài câu, quả nhiên Hứa Bối Bối không nghi ngờ gì. Đợi đến lúc Hứa Bối Bối uống được nửa ly trà sữa, tôi mới hỏi vào chuyện chính:

"Gần đây Trình Nguyên và Chu Hằng Viễn có nói gì với cậu về tớ không?"

Hứa Bối Bối lộ vẻ mờ mịt: "Không có, chuyện gì cơ?"

"Chính là bất cứ chuyện gì về tớ cũng được, cậu có ấn tượng gì không?"

Sắc mặt Hứa Bối Bối lập tức khó coi.

"Tiểu Úy, cậu biết Anh Nguyên là bạn trai của tớ chứ."

Tôi bị câu hỏi bất thình lình của cô ta làm cho sững sờ: "Có chuyện gì sao?"

"Bạn trai tớ sao có thể nhắc đến cậu chứ?"

Nhìn thấy Hứa Bối Bối tức giận như vậy, tôi đề nghị nên đưa cô ta vào diện não tàn yêu đương.

"Còn có sợi dây chuyền kia nữa, rõ ràng là do Anh Nguyên tặng cho cậu! Cậu trả lại cho tớ!"

Giọng nói của Hứa Bối Bối càng lúc càng lớn, khiến cho người bên cạnh phải ngoái đầu nhìn sang.

Tôi cũng không muốn dây dưa với cô ta nữa, lại càng không muốn đồ của Trình Nguyên, bèn trực tiếp tháo sợi dây chuyền xuống, đang định đưa cho cô ta.

Đột nhiên có một bàn tay duỗi ra ngăn tôi lại, ngẩng đầu, phát hiện là Trình Nguyên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-qua-giai-cuu-con-ac-mong-cua-nu-phu/chuong-9-10.html.]

Ánh mắt hắn u ám, như ẩn chứa cơn giông tố sắp ập đến. Tôi nhìn về phía Hứa Bối Bối.

Cô ta ấp úng nói: "Tớ cảm thấy không có gì là không thể nói cho Anh Nguyên biết, nên đã đưa địa chỉ cho anh ấy đến đây."

Tôi tức giận đến mức suýt nữa ngất xỉu vì Hứa Bối Bối. Không biết Trình Nguyên đã nghe được bao nhiêu, tôi chỉ có thể tạm thời án binh bất động.

Trình Nguyên lên tiếng:

Bản dịch thuộc quyền sở hữu của Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, được đăng tải duy nhất trên web MonkeyD, vui lòng không reup!!!!!!!!

"Thẩm Úy, nếu em muốn biết chuyện gì, hỏi anh chẳng phải là nhanh hơn sao?"

Hắn đẩy sợi dây chuyền về phía tôi.

"Đã tặng đồ ra ngoài rồi thì không có lý do gì phải đòi lại."

Nói xong, hắn vỗ vỗ eo Hứa Bối Bối: "Bảo bối, nếu em thích thì anh mua cho em cái khác tốt hơn là được."

Hứa Bối Bối đỏ mặt, bị hắn dỗ dành vài câu đã ngoan ngoãn đi theo Trình Nguyên rời đi. Mà Trình Nguyên ôm Hứa Bối Bối, quay đầu liếc nhìn tôi một cái, như loài sói đói toát ra ánh sáng u ám, khiến tôi kinh hãi.

 

10

 

Tôi không nghĩ ra được cách nào để đối phó với ba người bọn họ, nhưng tôi cũng không thể ngồi yên chờ ch3t. Bọn họ vẫn diễn vai anh trai tốt trước mặt tôi, vẫn quan tâm tôi như cũ, tặng tôi đủ loại quà.

Nếu không phải đã biết trước kết cục của Thẩm Úy, có lẽ tôi cũng sẽ cho rằng bọn họ có ý với tôi.

Nhà họ Thẩm làm giàu từ mỹ phẩm và sản phẩm chăm sóc da, còn ba nhà Trình, Chu, Vân thì kinh doanh nguyên liệu mỹ phẩm, ngành may mặc,... Mà Thẩm Úy là con gái một của nhà họ Thẩm, được nuôi dưỡng như cục vàng cục bạc, không biết sự đời hiểm ác.

Nếu mục đích của ba người bọn họ là mê hoặc tôi, cuối cùng thôn tính toàn bộ nhà họ Thẩm… Tôi không khỏi rùng mình một cái.

Kể từ lần gặp mặt với Hứa Bối Bối lần trước, tôi chưa từng nói chuyện với cô ta nữa.

Cô ta là nữ chính được ba nam chính sủng ái, còn tôi là nữ phụ có nguy cơ nguy hiểm về tính mạng. Đương nhiên cô ta có thể tự do tự tại, còn tôi phải tính toán kỹ lưỡng cho bản thân.

Hôm nay tôi làm xong bài tập, đang định đến thư viện tự học một số môn học của ban quản lý. Hứa Bối Bối đã lâu không gặp đột nhiên lao vào lòng tôi.

"Tiểu Úy, xin lỗi, xin lỗi... Cứu tớ với..."

Cô ta khóc nức nở.

Tôi có chút đau đầu: "Cậu làm sao thế?"

"Bọn họ... Ba người bọn họ, không ai là người tốt cả..."

Trong lòng tôi trầm xuống. Rõ ràng Vân Uyên phải đến học kỳ sau mới gia nhập. Thế nhưng bây giờ Hứa Bối Bối lại nói ba người bọn họ đều không phải người tốt. Chẳng lẽ bởi vì sự xuất hiện của tôi đã khiến cốt truyện tiến triển nhanh hơn sao?

Hứa Bối Bối vùi trong lòng tôi, nhỏ giọng nói:

"Tiểu Úy, cậu giúp tớ rời khỏi đây đi."

Bình luận

5 bình luận

Loading...