Xuyên Nhanh: Mục Tiêu Luôn Cho Rằng Tôi Thích Anh Ta - Chương 76: Khi Trùm Phản Diện Và Vai Chính Ở Chung Một Nhà

Cập nhật lúc: 2024-06-30 17:12:42
Lượt xem: 6

Lão nguyên soái trực tiếp đá nó xuống, sau đó tràn đầy hy vọng nói: "Đứa nhỏ, tôi là ông nội. Dù sao thì tôi cũng hơi ích kỷ, vẫn muốn xin cậu..."

Hướng Hàn hiểu được ý của lão nguyên soái, nhưng khi cậu biết Lục Trạch và Chu Việt Trạch đều là người thật, còn cùng là một người, cậu cảm thấy mình thật sự không thể tiếp tục được nữa, vì thế vô thức lắc đầu: "Xin lỗi..."

Đại A và Tiểu B bị tinh thần thể tấn công, đau đầu muốn nứt ra một lúc lâu mới dám lên lại.

Thấy Hướng Hàn nói như vậy thì Đại A lập tức hơi sốt ruột, tiến lên khuyên nhủ: “Cậu Hướng, mấy năm gần đây nội chiến trong quân đội đã lên đến đỉnh điểm, thượng tướng là thủ lĩnh của quân đoàn Phiếm Bắc, nếu không cứu được ngài ấy thì quân đoàn Phiếm Bắc sẽ như rắn mất đầu, các thế lực khác chắc chắn sẽ tập trung lại để chia phần, liên bang chắc chắn sẽ rơi vào tình trạng nội chiến, hơn nữa vấn đề nạn sâu bệnh ở bên ngoài còn chưa giải quyết được, đến lúc đó chỉ sợ...”

Hướng Hàn nghe được những lời này thì còn lắc đầu nhanh hơn: "Tôi không muốn biết những thứ này, mấy người mời cao nhân khác đi. Tôi sẽ ký thỏa thuận bảo mật, cũng không cần một triệu tinh tệ kia nữa.”

Cậu chỉ là một người bình thường, thật sự không dám nhúng tay vào những chuyện này.

Đại A lập tức há hốc mồm, nó và Tiểu B dịu dàng thuyết phục rất lâu. Nhưng lần này thái độ của Hướng Hàn rất kiên định, c.h.ế.t cũng không buông tay.

Lão nguyên soái lại đá hai người xuống, vẻ mặt hơi buồn bã: "Ôi, thật ra tôi có thể hiểu được, người bình thường làm gì có ai dám nhúng tay vào việc này chứ? Nhưng tôi nghe nói thế giới thứ hai của cậu sắp kết thúc rồi, cho nên cậu có thể hoàn thành nó rồi mới rời đi hay không? Nếu, nếu có thể xuất hiện cộng hưởng ngay trong thế giới này thì sao?"

Giọng điệu của lão nguyên soái mang theo sự cầu xin và hy vọng, cuối cùng thái độ của Hướng Hàn cũng dịu lại, hơi do dự nói: "Vậy được rồi, chỉ lần này thôi."

Lão nguyên soái lập tức kích động đến mức không nén được, sau khi Hướng Hàn trở lại thế giới tiểu thuyết, cả người đều hơi ủ rũ. Cậu nằm trên chiếc ghế mây cả ngày, nhìn lũ trẻ trong làng chơi đùa, không muốn cử động một chút nào.

Mỗi lần cậu nghĩ đến việc Lục Trạch và Chu Việt Trạch là người thật thì đều cảm thấy nóng mặt.

Quản gia lo lắng, vừa ngồi bên cạnh bóc hạt sen vừa khuyên: "Ông chủ, ngài có phải bị bệnh không? Hay là đến bệnh viện khám nhé.”

Sau khi Đại A và Tiểu B đăng nhập một lần nữa, toàn bộ hành trình đều im lặng như gà, không dám khuyên gì cả, sợ làm cho Hướng Hàn tức giận đến mức bỏ gánh mặc kệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-muc-tieu-luon-cho-rang-toi-thich-anh-ta/chuong-76-khi-trum-phan-dien-va-vai-chinh-o-chung-mot-nha.html.]

Hệ thống cũng vừa mới biết được sự thật, không nhịn được cảm thấy đau lòng, thì ra nó cũng là bên bị lừa.

Chu Việt Trạch không dám cho người đi tìm Hướng Hàn, sợ đẩy đối phương đi xa hơn. Hắn trút hết toàn bộ sự tức giận lên một số thành viên của nhà họ Chu, đầu tiên là giả vờ liên kết với Chu Trình Hi để chèn ép Chu Việt Khanh, khiến cho Chu Việt Khanh không thể ở lại trụ sở chính nữa và bị chuyển đến một công ty nhỏ trực thuộc Chu thị.

Thật không may, Chu Việt Khanh đã bị vật nặng va phải khi đang kiểm tra công trường. Mặc dù được kịp thời đưa đến bệnh viện và giữ được mạng sống, nhưng anh ta lại bị liệt nửa người, không thể tự chăm sóc bản thân được, chứ đừng nói đến việc tranh giành công ty với Chu Trình Hi.

Hai người già nhà họ Chu bị chọc tức đến mức lâm bệnh nặng, sau đó đành phải tiếp tục ủng hộ Chu Trình Hi. Sau khi Chu Việt Khanh bị liệt, tính khí của anh ta trở nên cực kỳ nóng nảy. Kỷ Vi thầm cảm thấy đau lòng, đến tìm Chu Trình Hi để tranh luận nhưng lại bị coi thường và xỉ nhục một trận. Dưới sự kích động, Kỷ Vi trực tiếp lái xe đ.â.m Chu Trình Hi.

Chu Trình Hi bị thương, nhưng cũng không bị thương nặng, nhưng Kỷ Vi lại bị bắt vì tội cố ý g.i.ế.c người.

Sau khi nâng Chu Trình Hi lên vị trí cao, Chu Việt Trạch lại ra tay, vừa chèn ép việc kinh doanh của nhà họ Chu, vừa giao bằng chứng về việc Chu Trình Hi hối lộ, biển thủ công quỹ và rửa tiền cho cảnh sát. Chu thị nhanh chóng đứng trên bờ vực sụp đổ, Chu Trình Hi cũng bị cảnh sát bắt đi, chỉ còn lại Lộ Uyển chống đỡ công ty một mình.

Lộ Uyển đi tìm Chu Việt Trạch, nhưng chưa bao giờ gặp được người. Bây giờ Chu Việt Trạch đều ăn, ở và làm việc ở nhà họ Khương, ban đêm lại ôm quần áo của Hướng Hàn đi ngủ. Giống như chỉ có như vậy mới tìm được cảm giác bình yên ở trong lòng.

Không lâu sau, Chu thị tuyên bố phá sản, sự cố gắng suốt nửa đời người của Lộ Uyển đều trở nên vô ích. Hai người già nhà họ Chu chuyển từ biệt thự cao cấp đến một khu chung cư bình thường, đồng thời đưa người không thể tự gánh vác cuộc sống của mình là Chu Việt Khanh về chăm sóc.

Nhưng Chu Việt Khanh đã không thể chịu đựng được cuộc sống như vậy nữa, cuối cùng lựa chọn tự sát, hy vọng có thể trở về thế giới ban đầu.

Sau khi dọn dẹp nhà họ Chu, tinh thần của Chu Việt Trạch càng trở nên trống rỗng. Cậu không ngủ được cả đêm, chỉ cần nhắm mắt lại thì hình bóng Hướng Hàn lại hiện lên trong đầu, khi thì dịu dàng, có khi lại lạnh lùng khinh thường.

Bị nỗi buồn hoặc niềm vui hành hạ, tinh thần của Chu Việt Trạch dần dần trở nên yếu đuối, tính tình càng ngày càng nóng nảy, cả người cũng gầy một vòng.

Lại trải qua một tháng như vậy, cuối cùng cậu cũng không nhịn được nữa, cho người lặng lẽ đi thăm dò tung tích của Hướng Hàn.

Hướng Hàn buồn bực một thời gian, dần dần lại hồi phục, thỉnh thoảng cũng nguyện ý nói vài câu với đám người Đại A.

Gần đây quản gia mới mua một ổ gà con về, một đám màu vàng nhạt, rất đáng yêu. Tiếng kêu cũng non nớt, trong trẻo và khiến cho người ta muốn yêu thương.

Bình luận

3 bình luận

  • Lót dép đợi team

    Conmeobeo 1 tuần trước · Trả lời

  • Khúc cuối chương 15 và đầu chuoeng 16 lạ lạ sao ấy. Hình như team bị sót chuoeng hay sao á

    Conmeobeo 1 tuần trước · Trả lời

  • Hóng quá trời luôn rồi, mong team nhanh thêm chương mới

    •CREAM•™ 1 tuần trước · Trả lời

Loading...