[Xuyên Nhanh] Chồng Tôi Là Đại Ca Giang Hồ Nguy Hiểm - Chương 397
Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:41:41
Lượt xem: 351
Có lẽ là người từng trải qua quá nhiều chuyện, những việc nhỏ lúc trước anh đã không quá để ở trong lòng.
Sau khi xe buýt lái đi xa, hai gia đình mới xoay người rời đi.
Chu Cường lái xe tới, trong nhà mua chiếc xe van cũ, chào hỏi thím Vương rồi dẫn vợ con rời đi.
Xe van quá nhỏ, không ngồi nhiều người được, nếu không anh ta có thể tiện thể đưa bọn họ trở về.
Nhà thím Vương không xa bến xe buýt, mấy người dứt khoát đi bộ về, Vương Mẫn Quân và chồng cô ấy cũng tới, hai người đi ở phía sau, Lưu Gia Tiến nghĩ đến vừa nãy cha mẹ vợ đưa cho hai người Lê Tiêu nửa túi đồ ra rắn, không nhịn được nói: "Sao mẹ em đối xử với người ngoài còn tốt hơn với em vậy? Đưa nhiều đồ như vậy, lần trước chúng ta trở về cũng không có nhiều đến thế."
Vương Mẫn Quân nghe xong cau mày, "Cũng không thể nói như vậy, Giang Nhu bọn họ trở về mua rất nhiều thứ tốt cho cha mẹ em, bên trong còn có tổ yến bào ngư."
Những thứ này vừa nhìn đã biết không rẻ.
Lưu Gia Tiến vẫn còn có chút không thoải mái, "Cho dù vậy cũng không thể thiên vị người ngoài chứ? Người ngoài cho dù tốt còn có thể thân bằng con gái sao?"
Vương Mẫn Quân cũng cảm thấy mẹ cô ấy cực kỳ tốt với Giang Nhu, cũng không kém hơn cô ấy là bao, mỗi ngày sáng sớm nấu cơm nước đưa tới nhà bên cạnh, còn may hai cáo áo lông cho An An, đều là len sợi.
Tiếng của Lưu Gia Tiến không có cố ý đè thấp, có lẽ chính là muốn cho cha mẹ vợ nghe thấy.
Thím Vương đi ở phía trước quả thực nghe thấy, dừng bước quay đầu lại mắng con gái, "Mẹ thấy con đọc sách vào trong bụng cho hết rồi, Gia Tiến vào không biết thì thôi, trong lòng con còn không rõ sao? Cha con lúc trước nếu không có Lê Tiêu người đã sớm mất rồi, mẹ đối tốt với Giang Nhu bọn họ một chút thì làm sao? Những thứ đó gộp lại cũng không sánh bằng một nửa thứ Giang Nhu đưa chúng ta. Khi đó con đi học ở bên ngoài, gọi mười mấy cuộc điện thoại cho con mà một cuộc cũng không gọi được, tất cả đều nhờ Lê Tiêu giúp một tay, suốt đêm tìm tới cha con đưa tới bệnh viện trong thành phố, mấy ngày đó cũng là có cậu ấy ở đó, mẹ mới chịu đựng được, bà cụ cùng phòng bệnh và y tá bác sĩ trong bệnh viện đều tưởng cậu ấy là con ruột của mẹ đấy."
"Lê Tiêu Giang Nhu tuy rằng không phải con ruột của mẹ, nhưng không hề kém hơn con chút nào, sau này chớ nói những câu này để mẹ nghe thấy nữa, nếu không sau này các con cũng đừng trở về, tuy rằng mẹ học hành không nhiều bằng chúng con, nhưng biết làm người không thể quên cội nguồn."
Nói xong xụ mặt kéo chú Vương bên cạnh quay đầu bước đi.
Lần này chú Vương không giúp con gái ruột, trong lòng cảm thấy con gái mình không dạy được, lỗ tai quá mềm, người khác nói cái gì tin cái nấy, tìm một đứa con rể tâm cơ.
Vương Mẫn Quân bị mắng mặt đỏ tới mang tai, nếu mẹ của cô ấy không nhắc tới, cô ấy cũng sắp quên chuyện này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/chuong-397.html.]
Ôm đứa con vội vàng đuổi theo, sốt ruột kêu một tiếng, "Mẹ ——"
Lưu Gia Tiến ở phía sau, sắc mặt có chút lúng túng, biết cha mẹ vợ ở bề ngoài là đang mắng con gái, nhưng thật ra là đang mắng anh ta.
Anh ta dám nổi nóng với Vương Mẫn Quân, nhưng cũng không dám hung hăng với cha mẹ vợ.
——
Ngồi xe lửa ba ngày, một nhà ba người rốt cục về nhà.
Cũng không biết có phải quê nhà với bên này chênh lệch nhiệt độ quá lớn, An An vừa trở về, buổi tối hôm đó đã ngã bệnh, đầu tiên chảy nước mũi, sau đó buổi tối bắt đầu phát sốt.
Buổi tối An An ngủ đá chăn, nửa đêm Giang Nhu và Lê Tiêu đều sẽ rời giường qua xem một chút. Buổi tối hôm đó lúc Giang Nhu đến xem thì phát hiện An An ngủ không được, rầm rì, như là rất khó chịu.
Giang Nhu sờ đầu cô bé một cái, sợ đến mức lập tức gọi Lê Tiêu ở phòng bên cạnh, bảo anh cầm nhiệt kế lại đây.
Lê Tiêu nghe thấy âm thanh, cầm nhiệt kế lại đây đo nhiệt độ, ba mươi chín độ bảy, là đã sốt cao.
Anh mở túi cấp cứu lấy cồn bên trong, thấm ướt khăn lau trán và cổ An An, Giang Nhu học y mấy năm, anh cũng biết một chút.
Giang Nhu bắt mạch cho An An, mạch như là mạch chìm mạch chậm, hẳn là sau khi trở lại quê nhà khí lạnh vào cơ thể, mấy ngày trước chơi quá hưng phấn, ngày hôm nay trở về tinh thần thoáng thả lỏng nên bộc phát ra.
Giang Nhu sợ y thuật của mình học không đến nơi đến chốn, bảo Lê Tiêu mau chóng lái xe, chở An An đi bệnh viện khám.
Lê Tiêu không nói hai lời xoay người ra ngoài.
Giang Nhu dùng chăn bao lấy An An ôm cô bé theo ở phía sau, Lê Hân ở trên lầu nghe thấy tiếng động đi xuống xem, nhìn thấy bọn họ muốn ra khỏi cửa, vội hỏi: "Làm sao vậy?"
Giang Nhu nói: "An An lên sốt, chị và anh rể em dẫn con bé tới bệnh viện khám, vấn đề không lớn, em trở lại ngủ đi."
Lê Hân gật đầu, có điều không đi, đưa bọn họ tới cửa.
Bình luận
25 bình luận
-
-
nhìn nhiều chap nản ghê mn ai cho mình xin ý kiến nên đọc hong
-
Nên đọc nha, cày vài ngày là hết 🤣
-
-
Cám ơn team đã dịch. Truyện nhẹ nhàng, cuộc sống các nhân vật ban đầu khó khăn nhưng cố gắng vươn lên. Nên đọc nha mọi người. Truyện hay.
-
Lụy truyện quá huhu🥲
-
Cảm ơn b iu ủng hộ nha
-
-
hum nay ra chap ít v ạ hóng quá tr 😭
-
Dạ, nay đi làm rồi nên hơi bận ạ. giờ mình lên chương nè ^^
-
-
có tất cả bao nhiêu chap vậy ạ
-
Dạ, truyện kém vài chương là 500c ạ
-
nể team làm nhiều chap vậy mà trong thời gian ngắn nha
-
hóng truyện
-
Dạ, chúng mình làm trước rồi, giờ đăng đuổi dịch thôi ạ ^^
-
-
Đọc cuốn quá
-
🤣 cảm ơn b đã ủng hộ nha
-
-
Chương 124. "Dùng xẻng xúc cơm " Chỗ ctôi xẻng đa số dùng trong xây dụng. Cụ thể là xúc cát,....
-
Vậy cho đao to búa lớn 🥲 nhưng mà mình edit lại cho đúng nghĩa rồi ạ.
-
Nê. Có rất nhiều chỗ sai chính tả. Nhưng thôi. Chuyện nhiều chương mà phải xởi lởi lên vậy kkkk
-
Dạ, mong bạn thông cảm nhé ~~ tại lắm chương quá nên lúc beta lại cũng mỏi mắt lắm ạ. Nếu các b nhắc nhở thì chúng mình lại vào sửa ạ 😅😅
-
Nê. Truyện cuốn đấy. Cảm ơn nhà cái nhé 😄
-
Hihi cảm ơn b đã ủng hộ nhé 🤣🤣
-
-
đang đọc chap 91 thì hết, vào lại thì thấy cập nhập 92 rồi cảm động khóc luôn trời ơi ToT
-
V là bạn may mắn lắm đó, mình đang định đi ngủ để chiều tối cập nhật sau nhưng trời xui đất khiến thế nào lại vào đăng tiếp 🤣🤣
-
chết cha, tốc độ may mắn nhanh quá, hay mình dùng hết may mắn 1 năm luôn rồi :)))))))
-
Chắc là khởi đầu của chuỗi ngày may mắn đó, ra làm lẹ con lô xem có trúng kh 🤣🤣
-
Truyện nhẹ nhàng dễ thương, hk có drama kinh khủng gì, phù hợp ai muốn tìm nơi chữa lành nhó. Đọc hết hồi nào hk hay luôn. Cảm ơn nhà dịch nhiều vì đã dịch 1 bộ truyện đáng iu ngọt ngào như z, cảm ơn các bạn nhiều
Changmeiz 6 ngày trước · Trả lời