[Xuyên Nhanh] Chồng Tôi Là Đại Ca Giang Hồ Nguy Hiểm - Chương 396

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:03:08
Lượt xem: 299

Lê Tiêu cũng không hận bà ta, mấy năm qua có Giang Nhu và An An ở bên cạnh anh, anh rất thỏa mãn cuộc sống như thế, lại giống như Giang Nhu nói với anh, không có người nào cuộc đời thuận buồm xuôi gió, có viên mãn chắc chắn có tiếc nuối, vì thế không cần cưỡng cầu quá nhiều.

Nhưng chuyện này cũng không đại biểu Lê Tiêu không so đo cái gì, anh có thể tha thứ cho Chu Cường, cũng bởi vì Chu Cường không có tạo thành tổn thương thực sự với anh, hai người đã từng cùng nhau lớn lên có tình cảm, nhưng Lâm Mỹ Như có gì? Ơn sinh anh đã sớm trả sạch rồi.

Năm đó rời khỏi nhà họ Hà, anh tự nói với mình ở trong lòng, sau này anh không có người thân nữa.

"Bà đi đi, tôi đã sớm nói rõ, chuyện của bà không có liên quan gì tới tôi, bà thực sự muốn ly hôn có thể đi tìm Hà Văn Hoa, anh ta nhất định sẽ giúp bà, dù sao bà làm mẹ anh ta nhiều năm như vậy."

Lần đầu tiên Lâm Mỹ Như nếm trải cảm giác có nỗi khổ mà không nói được, bà ta rất muốn nói với Lê Tiêu bây giờ Hà Văn Hoa không tốt với bà ta, nhưng nghĩ đến trước đây bà ta còn thân với Hà Văn Hoa hơn Lê Tiêu, lời này cũng không nói ra được.

Lê Tiêu nhún vai một cái, điệu bộ không thể giúp, trực tiếp khom lưng ôm lấy An An phía sau Giang Nhu vào nhà.

An An đặt cằm lên trên vai cha, nhìn về phía bà lão và cậu bé xa lạ trong sân, đối diện với ánh mắt tò mò của cô nhóc, cậu bé nhẹ nhàng nhếch môi cười.

An An sững sờ, sau đó sợ đến mức chôn mặt ở trong cổ cha.

Lâm Mỹ Như còn muốn nói gì đó với Giang Nhu, Giang Nhu chỉ móc ra hai trăm đồng từ trong túi cho bà ta, "Chuyện của anh ấy tôi không làm chủ được, số tiền này bà cầm đi."

Lâm Mỹ Như liếc mắt nhìn, có chút ghét bỏ, nhưng vẫn đưa tay lấy, trong lòng khó chịu nói: "Cô khuyên nó giúp tôi, những ngày tháng này thật sự không phải cho người sống, tôi dù sao cũng là mẹ ruột nó."

Giang Nhu đã thấy vẻ ghét bỏ chợt lóe trên mặt bà ta, trong lòng buồn bực, "Không muốn thì trả lại cho tôi."

Lâm Mỹ Như vội cất tiền vào trong túi, xoay người kéo đứa nhỏ chạy đi, ra cổng sân vẫn chưa yên tâm căn dặn một tiếng, "Nhớ giúp tôi nói với Lê Tiêu."

Giang Nhu liếc nhìn bóng lưng bà ta rời đi, sau đó trở về nhà, trong nhà Lê Tiêu cởi áo khoác và giày ướt nhẹp của An An, ôm cô bé vào trong lò sưởi ấm.

An An nhìn thấy mẹ đi vào, ngẩng mặt lên cười kêu một tiếng, "Mẹ ——"

Giang Nhu bóp khuôn mặt nhỏ của cô bé, hỏi Lê Tiêu: "Thật sự mặc kệ sao? Em thấy bây giờ hình như bà ta sống không tốt lắm."

Đương nhiên, trước đây cũng không tốt hơn chỗ nào, chỉ có điều vào lúc ấy Lâm Mỹ Như tự sướng, trạng thái tinh thần rất tốt, nhưng bây giờ xem, cả người đều mặt mày ủ rũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/chuong-396.html.]

Lê Tiêu trầm mặc một chút nói: "Anh không muốn quản."

Tính tình Lâm Mỹ Như ra sao anh lại quá rõ ràng, nếu quản sẽ lại nhờ vả anh, coi anh là kẻ vung tiền như rác ra bắt nạt, một câu nói của người ngoài còn có hiệu quả hơn 100 câu của đứa con ruột như anh, đến lúc này Hà Văn Hoa chỉ cần nhẹ nhàng dỗ hai câu, lại sẽ làm trâu làm ngựa cho người ta.

Không cần tìm tội cho mình.

Giang Nhu gật đầu, "Được, em đều nghe anh."

Lê Tiêu nhìn cô một cái, khẽ ừ một tiếng.

Mùng sáu, một nhà ba người Lê Tiêu chuẩn bị trở về, hai nhà Chu Kiến và Kim Đại Hữu dự định mấy ngày nữa.

Lần này lúc trở về có người đến đưa, ngoại trừ gia đình thím Vương, hai người Chu Cường cũng dẫn đứa nhỏ tới, Chu Cường mang theo hai thùng tương đậu cà vỏ và dầu vừng bên nhà mẹ đẻ của vợ làm, nói sau khi mì xào trong quán anh ta bỏ thêm tương đậu cà vỏ, chuyện làm ăn đều trở nên tốt hơn, dầu vừng là tự ép, rất thơm, bên ngoài không mua được dầu vừng thơm như vậy.

Thím Vương xếp một bao trứng vịt muối cho Lê Tiêu, còn có dưa muối và thịt khô mình tự làm, bỏ vào nửa cái túi da rắn, cuối cùng Giang Nhu và Lê Hân kéo va ly, Lê Tiêu quải túi da rắn túi và xách theo tương đậu cà vỏ, dầu vừng.

An An vẫy tay với mỗi người sau đó mới hài lòng xoay người lên xe buýt, trên mặt cười rất vui vẻ, còn nói với thím Vương: "Bà nội, sau này con sẽ trở lại thăm bà."

"Được, An An phải ngoan ngoan nghe lời cha mẹ đó."

"Dạ, An An sẽ nghe lời ạ."

Lê Tiêu và Giang Nhu chọn chỗ ngồi giữa xe buýt, Giang Nhu ngồi ở bên trong ôm An An, Lê Tiêu cất túi đồ đi, lúc anh ngồi xuống nhìn phía bên ngoài cửa sổ, cũng không biết nhìn thấy gì, ánh mắt dừng lại.

Giang Nhu nhận ra sự khác thường của anh, hỏi: "Làm sao vậy?"

Xe buýt khởi động, tầm mắt Lê Tiêu lần nữa đảo qua bên ngoài, sau đó vẻ mặt bình tĩnh nói: "Hình như anh nhìn thấy Vương Đào."

Giang Nhu theo bản năng nhìn ra phía ngoài một chút, nhưng xe đã lái đi một khoảng xa, không nhìn thấy tình huống phía sau.

Bèn an ủi: "Không có chuyện gì, sang năm chúng ta lại trở về, đến lúc đó lại tụ tập, kỳ thực bây nghĩ lại cũng không có gì ghê gớm."

Lê Tiêu gật đầu, đáp một tiếng được.

Bình luận

25 bình luận

  • Truyện nhẹ nhàng dễ thương, hk có drama kinh khủng gì, phù hợp ai muốn tìm nơi chữa lành nhó. Đọc hết hồi nào hk hay luôn. Cảm ơn nhà dịch nhiều vì đã dịch 1 bộ truyện đáng iu ngọt ngào như z, cảm ơn các bạn nhiều

    Changmeiz 6 ngày trước · Trả lời

  • nhìn nhiều chap nản ghê mn ai cho mình xin ý kiến nên đọc hong

    lemon🍋 3 tuần trước · Trả lời

  • Cám ơn team đã dịch. Truyện nhẹ nhàng, cuộc sống các nhân vật ban đầu khó khăn nhưng cố gắng vươn lên. Nên đọc nha mọi người. Truyện hay.

    Vân 1 tháng trước · Trả lời

  • Lụy truyện quá huhu🥲

    thaoyeudoi 1 tháng trước · Trả lời

  • hum nay ra chap ít v ạ hóng quá tr 😭

    soda 2 tháng trước · Trả lời

    • Dạ, nay đi làm rồi nên hơi bận ạ. giờ mình lên chương nè ^^

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

  • có tất cả bao nhiêu chap vậy ạ

    Araxie 2 tháng trước · Trả lời

  • Đọc cuốn quá

    dilyn 2 tháng trước · Trả lời

  • Chương 124. "Dùng xẻng xúc cơm " Chỗ ctôi xẻng đa số dùng trong xây dụng. Cụ thể là xúc cát,....

    DUNG 2 tháng trước · Trả lời

    • Vậy cho đao to búa lớn 🥲 nhưng mà mình edit lại cho đúng nghĩa rồi ạ.

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

    • Nê. Có rất nhiều chỗ sai chính tả. Nhưng thôi. Chuyện nhiều chương mà phải xởi lởi lên vậy kkkk

      DUNG 2 tháng trước · Trả lời

    • Dạ, mong bạn thông cảm nhé ~~ tại lắm chương quá nên lúc beta lại cũng mỏi mắt lắm ạ. Nếu các b nhắc nhở thì chúng mình lại vào sửa ạ 😅😅

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

    • Nê. Truyện cuốn đấy. Cảm ơn nhà cái nhé 😄

      DUNG 2 tháng trước · Trả lời

    • Hihi cảm ơn b đã ủng hộ nhé 🤣🤣

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

  • đang đọc chap 91 thì hết, vào lại thì thấy cập nhập 92 rồi cảm động khóc luôn trời ơi ToT

    fog 2 tháng trước · Trả lời

    • V là bạn may mắn lắm đó, mình đang định đi ngủ để chiều tối cập nhật sau nhưng trời xui đất khiến thế nào lại vào đăng tiếp 🤣🤣

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

    • chết cha, tốc độ may mắn nhanh quá, hay mình dùng hết may mắn 1 năm luôn rồi :)))))))

      fog 2 tháng trước · Trả lời

    • Chắc là khởi đầu của chuỗi ngày may mắn đó, ra làm lẹ con lô xem có trúng kh 🤣🤣

      Anh Lanh Chanh 2 tháng trước · Trả lời

Loading...