Xuyên không, ta bất ngờ mang con tái hôn - Chương 251

Cập nhật lúc: 2024-07-04 14:54:21
Lượt xem: 112

“Đúng rồi, em chờ chị một chút, để chị về nhà lấy.” Dứt lời, Kiều Hoa chạy vội về nhà.

Hai phút sau cô quay lại.

“Em xem, chị bình thường ở nhà cũng có vẽ. Nhưng không phải là loại bài vẽ dự thi, chỉ là mấy bản thiết kế trang phục.”

Nhận lấy bản thảo từ tay cô, đầu ngón tay của Phương Hữu Vi run nhẹ. Chợt nhớ tới cái gì, cậu ấy lật tời lật lui trong cuốn sách, lấy ra mấy bức tranh.

“Chị Kiều Hoa, chị nhìn xem, chị vẽ so với tác giả của cuốn sách này không hề kém!” Bởi vì quá hưng phấn mà âm điệu cũng tăng lên không ít.

Kiều Hoa buồn cười liếc nhìn cậu ấy, “Này có là gì, em cũng có thể làm được nha.”

Bỗng nhiên, Phương Hữu Vi trở nên thẹn thùng, “Em không làm được giống như vậy.”

Kiều Hoa vỗ vỗ vai cậu ấy cổ vũ, “Yên tâm, nếu em có thể tự học đến trình độ này thì khi có thầy giáo chuyên nghiệp dạy em nhất định sẽ làm được.”

“Chị cảm thấy như vậy thật sao?” Được Kiều Hoa thưởng thức, trong lòng Phương Hữu Vi có chút ấm áp cũng có chút kích động.

Có thời điểm, cậu ấy cảm thấy vẽ rất tốt, nhưng có đôi khi, cậu ấy cảm thấy nó như một đống bỏ đi.

Cậu ấy muốn tham gia thi vào trường đại học nghệ thuật.

Nhưng thời đại này, con nhà bình thường sẽ học những trường văn hóa, còn mấy môn nghệ thuật đều là những môn học “không đứng đắn”

Cho nên khi cậu ấy vẽ ra một tác phẩm đẹp, thì cậu ấy cũng chỉ tự mình thưởng thức, không dám nói cho bất kỳ người nào biết.

“Đương nhiên rồi, em dựa vào việc tự mò đã đạt được đến trình độ này chứng tỏ em là một người có thiên phú.”

Phương Hữu Vi cảm thấy cuộc sống u ám mấy ngày này của mình đã được những tia sáng chiếu rọi, “Trừ cô ấy, chị là người duy nhất khen em.”

“Ai? Người yêu em sao?”

Cậu thiếu niên lộ ra tư thế thẹn thùng, “ Ân”

Mấy ngày gần đâu, Phương Hữu Vi và mẹ mình cãi nhau không biết bao nhiêu trận lớn trận nhỏ. Vốn định từ bỏ hy vọng nhưng Kiều Hoa đột ngột xuất hiện, khen cậu ấy, trong lòng Phương Hữu Vi vừa chua xót vừa cảm thấy ngọt, tư vị này thật sự rất khó để hình dung….

“Mẹ em chỉ biết nói em làm mấy việc vớ vẩn.” Chua xót cười một tiếng, cậu ấy đem tất cả sách cùng vở dọn lại, “Cho nên em không dám để mẹ em xem mấy thứ này.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-251.html.]

“Chị Kiều Hoa, chị đừng nói với mẹ em nha.” Phương Hữu Vi nhiều lần dặn dò.

“ Ân, yên tâm, chị không nói đâu.” Nghĩ nghĩ, Kiều Hoa tiếp tục nói: “Kỳ thật chuyện này cũng rất bình thường, dù sao mẹ em cũng ở tuổi này, rất nhiều điểm không thể nào hiểu được người trẻ như em được. Hơn nữa, chị ấy nuôi em nhiều năm như vậy cũng không dễ dàng gì, cho nên có đôi khi rất cực đoan là chuyện có thể hiểu được.”

“Em biết, em sẽ báo hiếu mẹ. Nhưng không phải là hiện tại, bây giờ em…Em cũng không biết tương lai mình sẽ đi về đâu nữa.” Hạ mắt xuống, cảm xúc liền suy sụp.

“Chị biết.” Kiều Hoa cong cong môi, cười đến ôn nhu.

“Cái gì?” Phương Hữu Vi nghe không hiểu.

“Chị biết tương lai của em ở nơi nào.” Đối diện với đôi mắt mê mang, Kiều Hoa kiên định nói từng câu từng chữ, “Nếu em tin lời chị thì em đi thi mỹ thuật đi.”

“Cái gì?”

Vốn dĩ Kiều Hoa chỉ muốn đi qua đây khuyên bảo, hy vọng hai mẹ con có thể hiểu nhau đừng cãi nhau nữa.

Ban ngày cãi nhau còn đỡ, buổi tối ầm ĩ không ngừng, sao hàng xóm có thể nghỉ ngơi?

Không nghĩ đến a, đứa nhỏ này đúng là có tố chất! Không chỉ có thiên phú còn có cả nghị lực cùng hứng thú!

“Tương lai đầy hứa hẹn, dựa vào tài nghệ của em….Nếu tham gia thi nói không chừng có thể đậu được khoa chính quy.”

Tuy Kiều Hoa vừa nói vừa cười, nhưng thần sắc nghiêm túc không có chút dấu hiệu của sự chế nhạo.

“Chị Kiều Hoa….không phải chị nói đùa đó chứ….” Phương Hữu Vi không tin được, nhưng hai tay lại run lên một chút.

Kỳ thật mục đích cuối cùng của cậu ấy là trường đại học nghệ thuật, còn có đậu khoa chính quy hay không cậu ấy không dám mơ, dù sao thì môn văn hóa của cậu ấy cũng không tốt lắm.

“Không có, chị nói rất nghiêm túc.” Đôi mắt Kiều Hoa sáng rực, nửa điểm cũng không có ý định đùa giỡn, “Chị cảm thấy em nên thử xem sao. Dù sao thì nghệ thuật yêu cầu về môn văn hóa cũng thấp hơn một chút.”

Từ trước đến giờ, hội họa chính là thứ an ủi tâm hồn cậu ấy nhưng mỗi khi nói cho người khác nghe thì chỉ nhận lại sự trào phúng cùng nhục mạ.

Hiện giờ, lại có một người nghiêm túc cổ vũ cậu ấy, công nhận cậu ấy….Này quá là hư ảo đi, Phương Hữu Vi không dám tin.

“Đi báo danh huấn luyện gì đó đi, mấy tháng cuối cùng này liều một phen… Chị không dám hứa chắc, nhưng mẹ em nói em thi đại học năm nay thiếu 3 điểm sao, chứng tỏ là môn văn hóa em học không tốt lắm. Cho nên nếu em thi nghệ thuật không phải là dễ như trở bàn tay sao?”

Ánh mắt Phương Hữu Vi sáng lấp lánh, hiển nhiên là đã bị thuyết phục.

Bình luận

8 bình luận

  • Chị 2 kiếm giúp 21 đơn hàng, còn chạy đi giao hộ 😂 nói là sẽ chia % cho chị xong cũng … thôi luôn. Chị bầu bì cũng ko hề tới hỏi thăm nữa 😂😂 Sao bộ truyện cute vậy mà tác giả để nữ 9 đối xử nhạt nhẽo với người nhà thế nhỉ. Bố mẹ ko bao h hỏi thăm, ko về quê lần nào; chị gái ở gần cách 2 con phố cũng mấy tháng mới hỏi

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Mục "bố mẹ không hỏi thăm, không về quê" mình cũng thấy cấn thật sự á

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Ngày xưa bố mẹ nguyên chủ thương như mạng, h lấy chồng xong 300 chương ko thấy nhắc tới bố mẹ đc mấy câu 😂 Chị 2 bị phân biệt đối xử còn gửi 5 đồng 1 tháng mà nữ 9 biệt tích luôn 😂 Mấy chap đầu kêu có tiền sẽ “đền bù” cho chị gái, chị có hũ kem dưỡng xịn cũng cho em, chồng chị phải đi chỗ khác cho nữ 9 ở; mà lúc kiếm được cả nghìn tệ cũng ko thấy nhắc gì tới chị ngoài may cho chị 1 cái váy haha

      Linie 2 ngày trước · Trả lời

  • Chương 129 rồi, có tiền rồi mà nữ 9 vẫn ko về thăm chị gái lần nào 😂 Zị mà bảo nếu có tiền sẽ hồi đáp chị ngay 😂 Chị thương với tốt vậy mà cưới xong ko nhắc tới lần nào lun 😭

    Linie 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau này có á bạn ơi

      Bông Hoa Nhỏ 3 ngày trước · Trả lời

    • Sau chị 2 mang thai mà mấy chục chap cũng ko ghé hỏi thăm tới 1 lần nữa 😂 Truyện hay, nhẹ nhàng nhưng cấn đoạn này thật sự.

      Linie 3 ngày trước · Trả lời

  • Truyện nhẹ nhàng nhưng rất hay

    Mộc Lan Trắng 1 tuần trước · Trả lời

Loading...