Xuyên Không Làm Tỳ Nữ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:45:37
Lượt xem: 1,650

Nhị vương gia được triều đình ca ngợi là một minh quân, ngọc thụ lâm phong. Quan trọng nhất chính là thuộc phe chính nghĩa. So với tên bạo quân tàn ác, Nhị vương gia tất nhiên là tốt hơn hắn rất nhiều. Nếu Nhị vương gia chiến thắng sẽ mở ra một thời đại mới cho thiên hạ này thôi.

Các cung nhân khác núp trong bóng tối đều âm thầm cổ vũ cho Nhị vương gia. Công lý sẽ chiến thắng cái ác. Vì để cổ vũ cho Nhị vương gia, ta trong đám người hô lớn: “Chính nghĩa tất thắng! Hoà bình tất thắng! Nhân dân tất thắng!”

Đám cung nhân vừa thấy có người đứng lên, cũng giơ tay lên hét lớn:

"Công lý sẽ chiến thắng! Hòa bình sẽ chiến thắng! Nhân dân sẽ chiến thắng!"

"Nhị vương gia cố lên!"

Trong tiếng cổ vũ của đám người bọn ta, Nhị vương gia cũng hét lớn, giơ tay đ.â.m kiếm về phía tên bạo quân kia. Ta nhìn sức lực tựa như trâu bò đó, đoán chắc là có thể đ.â.m c.h.ế.t tên bạo quân kia rồi. Nếu hắn ta không chết, ta nhất định sẽ đi bằng đầu cho mấy người coi.

Ta chỉ muốn nhìn bạo quân bị đ.â.m chết, lại không ngờ mình bị đẩy ra đỡ kiếm cho hắn. Nếu biết được kẻ nào hại ta, nhất định sẽ cho tên đó chịu thiên đao vạn kiếm!

Khi ta tỉnh lại, nhìn thấy tên bạo quân đang đứng cạnh mép giường, nhìn ta chằm chằm. Đôi mắt xanh như lục bảo lạnh lùng:

“Vì sao lại đỡ cho quả nhân nhát kiếm đó?”

Ta nhẹ nhàng thở dốc, giả vờ e thẹn:

“Vì ta yêu ngài!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-lam-ty-nu/chuong-2.html.]

Khuôn mặt lạnh lùng của bạo quân khẽ vặn vẹo. Ta giơ tay đặt lên ngực:

“Hãy cảm nhận điều ấy bằng cả trái tim của ngài đi. I love you!”

Đôi mắt của n.am nhân nhíu lại, khom lưng khẽ nhéo lên cằm ta một cái, nhìn ta đánh giá:

“Nếu quả nhân nhớ không nhầm thì lúc đó ngươi chính là người đ.ầ.u tiên hô hò mấy khẩu hiệu đó.”

“Nói chuyện phải có chứng cứ nhé!”

Cằm bị siết chặt. Ta hít một hơi lạnh. Ánh mắt hắn càng lúc càng tối, muốn g.i.ế.c người đến nơi.

“Nếu như ngài g.i.ế.c ta thì sẽ không có ai xoa bóp cho ngài đâu.”

“Chờ ta khỏe lại, sẽ giúp ngài làm chăm sóc da mặt!”

Bạo quân hừ một tiếng, buông tay rời khỏi căn phòng tồi tàn của ta. Ta xoa cằm, tự an ủi mình thật là đáng thương. Cũng may ta là người phương bắc nên đã cứu ta một mạng. Tên bạo quân không hiểu mấy thú vui lúc tắm rửa, bằng không cũng thật không biết phải đối phó với hắn thế nào.

Sau khi vết thương đã lành, bạo quân lại gọi ta đến tắm rửa. Ta cầm khăn tắm đứng trước cửa phòng hắn, chỉ biết thở dài.

Đúng đời mà.

Nói thật, bạo quân cũng đẹp trai, cao ráo, dáng người rất chuẩn. Mỗi lần giúp hắn kì cọ, ta đều tranh thủ “sờ soạng” hắn một tý. Dù sao ta cũng rất cực khổ, chút này có tính là gì đâu.

Bình luận

3 bình luận

Loading...