Xuyên Không Làm Tỳ Nữ - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-05 02:48:20
Lượt xem: 1,766

Thời gian trôi qua, các vị đại thần cũng không còn trông cậy vào Nhị vương gia lật đổ bạo quân nữa.

Triệu Ngọc Nhu tội nghiệp bị thất thân mà bạo quân không chịu trách nhiệm. Lão thái giám nghe ta nói, cây phất trần trong tay lại muốn đánh ta.

“Nói bậy bạ gì thế? Triệu tiểu thư vẫn còn hoàn bích.”

Ta nhớ tới hình ảnh một tháng trước, cảm thấy rất kì quái: “Nhưng mà ta thấy bọn họ rất thân mật mà?”

Lão thái giám nhướng mày, nhìn ta: “Đó là do ngươi tưởng tượng ra!”

Một tuyệt sắc giai nhân như vậy mà lại không làm cho bạo quân động lòng. Ta đoán hắn chính là không được.

Mùa đông đến cả Hoàng cung ngập trong tuyết trắng. Ta mang ngự thiện vào Trường Sinh cung. Bên ngoài bông tuyết tung bay. Cung nữ ở trước cửa Trường Sinh cung thấy ta, nhanh chóng vén màn mở cửa. Bạo quân đang xem tấu chương bên trong. Ta dọn dẹp xong, lão thái giám liền gọi bạo quân ra dùng thiện. Lúc này n.a.m nhân đang bận rộn mới dừng bút, bước ra ngoài. Ta đứng ở một bên chờ đợi. Năm nay tuyết rơi nhiều. Hơi nóng từ bếp than bên cạnh sưởi ấm đôi tay lạnh lẽo.

Bạo quân thong thả, ung dung ăn cơm. Ta lặng lẽ ngồi ở bên cạnh lò than sưởi ấm. Bỗng nhiên có tiếng bát đũa va chạm. Lão thái giám hô lớn. Ta quay lại, vừa vặn nhìn thấy bạo quân nôn ra m.á.u đen, nằm trên bàn không nhúc nhích. Ta qua nhìn xem, kinh hoàng hét lớn. Ngự tiền thị vệ nhanh chóng chạy vào. Bạo quân được đỡ lên giường. Các thái y ra vào liên tục.

Bạo quân trúng độc. Ta là người đ.ầ.u tiên bị b.ắ.t. Ngự thiện là chính tay ta đưa tới. Ta mang hiềm nghi lớn nhất. Cả triều đình đều biết bạo quân và Nhị vương gia thù hận thâm sâu. Ngự tiền thị vệ tìm thấy áo choàng của hắn trong phòng của ta cùng với lọ độc dược bị giấu dưới giường. Lão thái giám vô cùng thất vọng. Khi ta bị thị vệ lôi đi, chỉ thấy lão lắc đ.ầ.u thở dài.

Ta vào trong nhà lao mới biết bản thân đã trở thành trọng tội. Dù cho ta có mười cái miệng cũng không thể kêu oan. Ta là cung nữ của Trường Sinh cung, ngự thiện ta mang đến cũng chưa từng có ai kiểm tra qua. Hôm nay mọi thứ vẫn như bình thường nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bạo quân không tỉnh lại, ta vẫn bị nhốt trong nhà lao. Bạo quân tỉnh lại, ta sẽ c.h.ế.t không có chỗ chôn. Bình thường ta bị p.h.ạ.t đến đây, mấy lao ngục còn cùng ta tám chuyện. Sau khi bạo quân bị đ.ầ.u độc, không ai muốn nói chuyện với ta nữa. Tất cả đều là ánh mắt thân vọng. Ngay cả đại ca đưa cơm cũng lạnh nhạt với ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-lam-ty-nu/chuong-12.html.]

“Nếu bạo quân chết, chắc ngươi sẽ rất vui mừng nhỉ?”

Ngày thứ năm bị nhốt, ta hỏi vị đại ca kia. Hắn ném bát cơm về phía ta. Bát cơm rơi xuống đất, màn thầu và cháo trắng lăn khắp nơi. Đại ca lạnh lùng nhìn ta qua song sắt, thanh âm vang khắp nhà lao:

“Mạng sống của bọn ta là do bệ hạ cứu về. Bệ hạ đã cứu bọn ta, cho nên chủ nhân của bọn ta chỉ có bệ hạ. Dù ngươi nói rằng bệ hạ là người xấu đối với chúng ta không có liên quan. Bọn ta chỉ biết bệ hạ cứu bọn ta nên bệ hạ là người tốt.”

Ta lẩm bẩm: “Chẳng lẽ hắn lại tốt bụng vậy sao?”

Đại ca nhổ nước miếng, nắm lấy song sắt và nhìn tôi với vẻ mặt kiêu ngạo: “Bọn ta là người của tiền triều.”

“không thể ngờ ngươi lại là loại người này. Bọn ta đã tin sai người rồi. Ngươi cùng Hách Liên Kỳ có khác gì nhau chứ?”

“Ta không có hại hắn.”

không ai tin ta. Đại ca đưa cơm rồi đi. Ta tự lấy một cọng rơm mà chơi một mình.

“A! Thật là mệt mỏi!”

 

Bình luận

3 bình luận

Loading...