Xuyên Không Làm Tỳ Nữ - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-07-05 02:45:17
Lượt xem: 1,890

Trong cung lại nổi lên một tin tức. Nói rằng đêm hôm qua ta với bệ hạ như lang tựa hổ, đói khát đến mức mốt gặp bệ hạ đến đỏ bừng, suýt nữa thì chảy m.á.u.

Khi ta nghe chuyện này, ta đang trốn dưới gầm giường trong nội điện của Trường Sinh cung. Triệu Ngọc Nhu ở bên ngoài đang phát động rất nhiều người đi tìm ta. Ta trốn ở dưới gầm giường còn có thể nghe thấy Triệu Ngọc Nhu điên cuồng gọi tên ta. Nàng ta tìm, không thấy tức muốn hộc m.á.u, lại dẫn người trở về. Nhưng trốn mùng một không thoát được mười lăm. Mấy ngày sau đó, nàng ta vẫn b.ắ.t được ta ở nhà xí. Ta vừa bước ra liền thấy một đám người vây quanh nhà xí, sợ tới mức suýt nữa ướt quần.

Triệu Ngọc Nhu ngồi ở trên trường kỷ. Cung nữ của nàng đang xoa bóp chân cho nàng. Ánh mắt quét tới chỗ ta.

"Nghe nói ngươi trèo lên long sàng của bệ hạ?"

"Lời đồn. Tất cả chỉ là lời đồn thôi!"

"Ngươi đã chạm vào bệ hạ rồi sao?"

Ta cẩn thận hỏi lại: "Lúc tắm có tính không?"

Triệu Ngọc Nhu khẽ chau mày, không kiên nhẫn vỗ lên ghế.

"Chỉ là tắm rửa mà cũng tạo ra được dấu hôn? Người coi ta là đứa trẻ 3 tuổi hả?"

Ta oan uổng hô to: "Thật sự đó là do tắm rửa mà ra."

"Thiền Nhi, tát vỡ miệng của nàng cho ta!"

"Nữ tử động khẩu bất động thủ. Có gì thì từ từ rồi nói. Nếu như ngươi không tin, ta có thể xoa cho ngươi xem..."

Ta nhìn Thiền Nhi. Nàng to gấp đôi ta. với hình thể và sức mạnh này, ta có thể bị tát chết. Khoảnh khắc cái tát giáng xuống, Thiền nhi bị một phi tiêu đ.â.m xuyên tim, ngã xuống ở giữa ta và Triệu Ngọc Nhu.

Bạo quân từ bên ngoài tiến vào. Triệu Ngọc Nhu vội vàng trèo xuống. Ta thấy hắn tới, bò đến bên cạnh ôm chân hắn, khóc rống lên: "Bệ hạ, sao bây giờ người mới tới?"

Triệu Ngọc Nhu mỉm cười, nhìn ta xong nhìn bạo quân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-khong-lam-ty-nu/chuong-11.html.]

"Thần thiếp nghe nói Diệp Hi đã trở thành người của bệ hạ. Thần thiếp hôm nay gọi nàng ấy đến đây là muốn chúc mừng. Mong sau này Diệp Hi có thể bị bệ hạ mà bài ưu giải nạn."

"Đó không phải là chuyện của ngươi!"

Bạo quân nhìn xuống Thiền nhi đang nằm trong vũng m.á.u. Triệu Ngọc Nhu có chút xấu hổ. Ta gãi đùi, hắn quay lại nhìn ta.

"Nàng ta nói dối. Nàng ta muốn đánh vỡ miệng ta."

Triệu Ngọc Nhu hoảng hốt: "Diệp Hi. Sao cô có thể nói dối? Nói dối chính là đại bất kính!"

Ánh mắt của bạo quân dừng ở trên người Triệu Ngọc Nhu, miệng khẽ nói:

"Người của quả nhân, ngươi không nên động vào."

Sắc mặt Triệu Ngọc Nhu tái nhợt. Ta bước theo bạo quân ra khỏi cung. Hắn liếc ta một cái sắc bén. Ta sợ tới mức trốn sau lưng lão thái giám.

"Nếu quả nhân không tới, ngươi sẽ để cho nàng ta tát ngươi một cái sao?"

Lão thái giám nhún vai. Ta rụt rè thăm dò:

"Dù gì nàng ấy cũng chính là Hoàng hậu tương lai. Nếu ta đắc tội với nàng, mai này sẽ không có trái ngọt ăn đâu."

"Quà nhân vẫn là quân chủ thiên hạ."

Hắn châm chọc ta một tiếng, xoay người rời đi. Y phục gấm theo bước chân mà sột soạt, ngọc bội bên người cũng vang lên.

Bạo quân ngồi trong kiệu được khiêng trở về Trường Sinh cung.

Ngày hôm sau, nghe nói Triệu Ngọc Nhu đã bị đuổi ra khỏi cung vì đắc tội với hắn. Trong triều có người đề nghị bạo quân nạp thêm phi tần, liền bị hắn c.h.é.m đ.ầ.u. Chuyện hắn g.i.ế.c người đã trở nên rất bình thường. Mỗi ngày vài người bị g.i.ế.c đã trở thành thói quen trong Hoàng cung.

 

Bình luận

3 bình luận

Loading...