Tuyết Lê Ngạo Cốt - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-07-04 15:41:52
Lượt xem: 41

18.

 

Cả người tỷ tỷ ướt át, toàn thân đầy m.á.u nằm ngửa trên mặt đất.

 

Ta chỉ nhìn thoáng qua đã thấy mấy vết thương ghê người trên người nàng.

 

“Ngươi đến rồi…”

 

Tỷ tỷ cố hết sức vươn tay ra nắm lấy gấu váy của ta.

 

Làn váy tơ lụa lập tức bị dính lên đầy máu.

 

Ta chán ghét lùi lại một bước:

 

“Tỷ tỷ, ngươi tránh ra một chút, đừng làm bẩn váy của ta!”

 

Tỷ tỷ biết hiện giờ ta chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất của nàng, lập tức biết điều ngoan ngoãn mà rút tay lại.

 

“Nghi La, ngươi mau đưa ta đến chỗ đại phu đi!”

 

Ta khoanh tay nhìn xuống:

 

“Vậy ngươi cầu xin ta đi!”

 

Nàng hơi giật mình, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói:

 

“Ta cầu xin ngươi. Xin ngươi hãy đưa ta đến y quán.”

 

Ta nở nụ cười:

 

“Thì ra người có cốt khí như tỷ tỷ cũng sẽ có lúc phải chật vật mà cầu xin người khác.”

 

Tỷ tỷ đang trong tình trạng nguy kịch, không hề quan tâm đến mấy lời chế giễu của ta.

 

“Mau.. mang ta đến chỗ đại phu…”

 

“Tỷ tỷ, ngươi thật sự cho rằng ta đến đây để cứu giúp ngươi sao?”

 

Ta cười nhẹ rồi rơi nước mắt.

 

Trong một khoảnh khắc, ta dường như nhìn thấy cảnh tượng từ kiếp trước.

 

Khi đó ta cũng ngước nhìn nàng như thế, còn hèn mọn cầu xin nàng hãy gọi đại phu cho ta.

 

Nhưng tỷ tỷ đã nói gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuyet-le-ngao-cot/chuong-18.html.]

 

À, nàng bảo ta phải tự mình bò đến y quán.

 

Ta bắt chước giọng điệu của tỷ tỷ, bình tĩnh mà nói:

 

“Ngươi làm người phải có cốt khí, không thể dễ dàng cầu xin người khác. Cho dù có phải bò thì cũng phải tự mình bò đến y quán.”

 

Vẻ mặt tỷ tỷ tràn đầy vẻ khó tin:

 

“Chuyện này thì có liên quan gì đến cốt khí? Ta là tỷ tỷ ruột của ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn trơ mắt ra nhìn ta c.h.ế.t sao?”

 

Thì ra tỷ tỷ cũng biết chuyện này không hề có gì liên quan đến cốt khí.

 

Tỷ tỷ cũng biết rõ, nếu không được chữa trị thì nàng sẽ chec.

 

Chỉ là do roi không đánh vào trên người nàng, cho nên nàng mới không đau.

 

Lúc này, bốn phía đã có đầy người vây quanh.

 

Ta cao giọng nói:

 

“Tỷ tỷ của ta có phẩm hạnh không tốt.”

 

“Khi nàng làm nha hoàn đã từng trộm bán đồ vật trong phủ, khi làm thiết thất thì hống hách ghen tị. Thậm chí còn dám bỏ thuốc khiến cho chủ mẫu cả đời không thể có thai.”

 

“Chủ mẫu nhân từ tốt bụng, không hề muốn đánh chec nàng. Thế nhưng loại người bất nhân bất nghĩa như này, cho dù có là tỷ tỷ ruột thịt của ta thì ta cũng sẽ không ra tay cứu giúp.”

 

Ta vừa nói xong, những người vây xem đã nhanh chóng chỉ chỉ trỏ trỏ.

 

“Nếu biết trước nàng ta là loại người như vậy thì ta đã sớm để cho nàng chec đuối rồi.”

 

“Trông xinh đẹp như vậy mà tâm địa lại quá hung ác, đúng là súc sinh!”

 

Có người nhổ nước bọt vào nàng, cũng có người ném cả trứng thối ra.

 

Sắc mặt tỷ tỷ vừa trắng vừa đỏ, lúc này nàng vô cùng xấu hổ và giận dữ.

 

Ta quay người bỏ đi, mọi người tự động nhường đường cho ta.

 

Bọn họ xúm lại mắng chửi tỷ tỷ, nhưng khi nói về ta thì hết lời ca ngợi:

 

“Đoan Dương huyện chúa nổi tiếng là người vị tha và có cốt khí. Tỷ tỷ của nàng cũng được sinh ra từ trong bụng mẹ, sao tính tình hai người lại khác nhau đến vậy chứ?”

 

Khi quay trở về, tâm trạng của ta rất tốt, thuận tiện bước chân vào nhạc phường nổi tiếng nhất.

 

Không ngờ rằng, dường như ta lại thấy được tỷ tỷ ở đây.

Bình luận

1 bình luận

  • truyện đọc cũng dc,thank chủ nhà đã uppp

    ebe 4 ngày trước · Trả lời

Loading...