Tuyết Lê Ngạo Cốt - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-07-04 17:56:18
Lượt xem: 37

17.

 

Ta sai người gửi một phong thư cho Cố thị.

 

Năm đó tỷ tỷ lén lút trộm đồ trong thư phòng, còn vu khống cho ta, ta vẫn luôn nhớ kỹ hết mọi chuyện.

 

Sau khi rời khỏi Vương phủ, ta lập tức bỏ công bỏ sức ra để tìm kiếm nhân chứng vật chứng.

 

Phải mất rất lâu mới tìm được người từng mua giấy và bút mực do tỷ tỷ bán ra.

 

Ta đã tả lại chi tiết sự việc trong thư, đồng thời đưa nhân chứng đến trước mặt Thẩm gia.

Ta cũng dặn dò Cố thị, cần cẩn thận đề phòng với tỷ tỷ.

 

Sau khi Cố thị nhận được thu, lại trải qua một phiên thẩm tra kỹ càng rồi mới thông báo cho biểu thiếu gia.

 

Ban đầu biểu thiếu gia không hề tin tưởng vào lời nói của Cố thị.

 

Lúc trước biểu thiếu gia đột nhiên muốn nạp tỷ tỷ làm thiếp, chính là do y nhìn trúng khí chất thanh tao, một thân ngạo cốt của tỷ tỷ.

 

Nhưng ai mà biết được, thì ra cô nương mà y vừa mắt lại là một kẻ tay chân bẩn thỉu.

 

Tỷ tỷ còn muốn cố chấp không nhận, nhưng nhân chứng vật chứng đều đầy đủ cả, nàng hết đường chối cãi.

 

Vì thế, tỷ tỷ cau mày nói bừa:

 

“Tiền tài chỉ là vật ngoài thân, ta dùng tiền để mua sắm trang điểm cho chính mình thì có gì là không đúng chứ?”

 

Biểu thiếu gia khiếp sợ mà nhìn nàng, ánh mắt hoàn toàn thất vọng.

 

Lúc này y mới phát hiện ra, từ đầu đến chân của tỷ tỷ đều là giả dối.

 

Tỷ tỷ lại thất sủng, nha hoàn trong phủ cũng không còn tôn trọng nàng như trước nữa.

 

Cho nên, nàng âm thầm quay sang trút hết hận thù lên người Cố thị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuyet-le-ngao-cot/chuong-17.html.]

Tỷ tỷ hạ thuốc cho Cố thị, đó là loại thuốc khiến cho nữ tử vĩnh viễn không thể có thai.

 

May mắn là tính tình Cố thị thận trọng, vừa nhận thấy canh an thai có vị không đúng thì lập tức mời đại phu đến xem thử.

 

Sau khi điều tra mới biết, đây là bút tích của tỷ tỷ.

 

Thiếp thất hãm hại chủ mẫu chính là tội tày trời.

 

Biểu thiếu gia đã sớm vỡ mộng với tỷ tỷ, y chỉ liếc nhìn nàng với ánh mắt chán ghét rồi phất tay áo bỏ đi, ngầm đồng ý cho Cố thị tự mình xử phạt nàng.

 

Cố thị hạ lệnh cho người hầu dùng gậy đánh chec tỷ tỷ.

 

Cuối cùng, tỷ tỷ mới nhớ ra nàng còn có một muội muội là ta ở trên đời.

 

Tỷ tỷ hét lớn:

 

“Muội muội của ta là huyện chúa cao quý, các ngươi không thể giec ta như vậy được!”

 

Tỷ tỷ khinh thường ta như vậy, nhưng đến thời khắc sống còn thì nàng lại muốn lợi dụng thanh danh của ta để được sống tiếp.

 

Cố thị do dự một chút, cũng đành tha mạng cho nàng.

 

Tỷ tỷ bị đánh 50 trượng rồi ném ra khỏi Vương phủ.

 

Nàng váng đầu hoa mắt, di chuyển khó khăn, khi đứng dậy lại không chú ý mà ngã xuống hồ nước.

 

Lúc bị người ta vớt lên, tỷ tỷ đã hít vào thì ít thở ra thì nhiều.

 

Nàng nắm chặt lấy cổ áo của ân nhân cứu mạng, hổn hển nói nhỏ:

 

“Muội muội ruột của ta là Đoan Dương huyện chúa, ngươi mau đi báo cho nàng biết tình hình của ta. Nàng nhất định sẽ đến cứu ta và cho ngươi tiền thưởng.”

 

Vì vậy, ta nhận được tin báo từ tỷ tỷ.

 

“Huyện chúa, tỷ tỷ của ngài bị thương nặng, nàng vừa rơi xuống nước nhưng may mắn là được ta cứu lên. Ngài mau đến nhìn qua nàng ta một cái đi!”

Bình luận

1 bình luận

  • truyện đọc cũng dc,thank chủ nhà đã uppp

    ebe 4 ngày trước · Trả lời

Loading...