Tuyết Lê Ngạo Cốt - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-05 03:12:42
Lượt xem: 181

12.

 

Ta đưa bàn tay trái ra trước mặt thế tử.

 

“Ngài nhìn xem, nó còn chảy m.á.u kìa!”

 

Thế tử hừ lạnh một tiếng:

 

“Ngươi đừng có bán thảm ở trước mặt ta, ta không dễ bị lừa đâu.”

 

“Không phải bán thảm”, ta ăn ngay nói thật, “Đây là do nô tỳ tự mình cắt vào tay.”

 

“Nô tì hầu hạ bên người tỷ tỷ quá khó khăn.”

 

Ta cho thế tử xem đôi bàn tay nứt nẻ vì lao động nặng nhọc suốt mấy ngày qua.

 

“Là do ta không cam lòng sống một cuộc sống như vậy, muốn tìm một con đường khác cho chính mình.”

 

Thế tử liếc mắt một cái, đáy mắt dâng lên cảm xúc cuồn cuộn:

 

“Thế cho nên, ngươi nghĩ ra cách quyến rũ biểu huynh sao?”

 

“Nếu không thì nô tì có thể làm gì đây?”

 

“Ngươi không thể bình tĩnh đợi ta sao?”

 

“Ta vẫn luôn đợi ngài, vốn tưởng rằng thế tử sẽ mau chóng kiếm cớ đưa ta về, nhưng ta cứ đợi, đợi mãi vẫn không chờ được bóng dáng của ngài.”

 

Ta cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm vào mũi giày:

 

“Nếu chưa từng đợi thì có lẽ ta sẽ không chờ đến hôm nay mới nghĩ cách quyến rũ biểu thiếu gia.”

 

“Hoàng thượng đột nhiên có hứng muốn ở lại khu săn b.ắ.n thêm mấy ngày, hôm nay ta vừa mới về đến nhà. Ta nghe ma ma quản sự nói ngươi bị người mang đi, đến quần áo cũng chưa kịp thay đã vội chạy đến đòi người.”

 

“Còn ngươi thì sao? Ngoài miệng luôn nói nhớ ta nhưng tay thì lại để cho người khác sờ vào.”

 

Thế tử bất ngờ cắn mạnh vào vai ta.

 

Đau đớn trên vai truyền đến, đột nhiên có thứ gì đó được nhét vào trong tay ta.

 

Đó là một ống nhỏ có chứa mũi tên ở bên trong.

 

Thế tử ngẩng đầu nhìn ta, l.i.ế.m liếm vệt m.á.u bên môi:

 

“Đây là lễ vật đặc biệt chuẩn bị cho ngươi. Mũi tên này rất sắc bén, có thể giec người trong tích tắc.”

 

Ta nhận lấy ám khí, trong đầu đột nhiên nảy ra một ý nghĩ:

 

“Hôm nay thế tử mang ta đi, chỉ sợ biểu thiếu gia sẽ không vừa lòng.”

 

“Ta mà phải sợ hắn sao?”

 

Thế tử cười nhạt, không hề để tâm.

 

“Ý của nô tì không phải như vậy. Ngài và biểu thiếu gia dù sao cũng là huynh đệ, thực sự không nên vì ta làm tổn thương tình nghĩa.”

 

Ta ngập ngừng nói tiếp:

 

“Không thì thế tử chọn lấy vài cô nương xinh đẹp đưa đến phòng biểu thiếu gia, có lẽ ngài ấy sẽ hiểu cho tấm lòng của ngài.”

 

Thế từ im lặng một lúc rồi mới chậm rãi hỏi lại:

 

“Ngươi muốn phân bớt sủng ái của tỷ tỷ ngươi sao?”

 

Đúng vậy.

 

Với tư cách là thiếp thất, hiện giờ tỷ tỷ không có chỗ dựa sau lưng, nàng chỉ đang cậy vào việc biểu thiếu gia sủng ái mà ngang ngược làm càn.

 

Nhưng hôm nay ở trong vườn, biểu thiếu gia đã động tâm với ta, sau này chắc chắn y cũng có thể bị người khác thu hút.

 

Một khi có quá nhiều nữ tử vây quanh y, có lẽ tỷ tỷ sẽ bị biểu thiếu gia bỏ qua ngay lập tức.

Nếu thế thì chỗ dựa của tỷ tỷ cũng sẽ biến mất.

 

Thế tử nâng cằm ta lên:

 

“Nguyên Nghi La, đây là lần thứ hai ngươi lợi dụng ta”

 

“Ngươi còn nói chính mình thích hoa mai, ta thật không nhìn ra ngươi và hai chữ ‘cao khiết’ có gì dính dáng đến nhau!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuyet-le-ngao-cot/chuong-12.html.]

 

Ta nở nụ cười:

 

“Lời này chỉ để lừa biểu thiếu gia thôi, sao thế tử có thể tin được!”

 

“Khi còn trẻ ta rất thích hoa lăng tiêu. Ta rất hâm mộ nó, tuy thân dựa tường cao nhưng lại tùy ý vươn mình mà nở rộ một cách rực rỡ.”

 

“Hoa lăng tiêu?”

 

Thế tử cân nhắc lời nói của ta một lúc rồi mới buông ta ra:

 

“Nó khá giống ngươi đấy.”

 

“Được rồi. Vậy cứ theo ý ngươi mà làm, chọn ra vài cô nương xinh đẹp đưa cho biểu huynh đi.”

 

Hắn nói xong lại dặn dò thêm một câu:

 

“Cứ hỏi qua xem các nàng có nguyện ý không. Nếu như nguyện ý thì hãy đưa cho biểu huynh.”

 

Ta dựa theo ý thích của biểu thiếu gia, chọn ra được bốn cô nương vừa thông minh lại cẩn thận, nói cho họ về sở thích của biểu thiếu gia.

 

Thừa dịp tỷ tỷ ngủ trưa, ta đem người đưa đến viện biểu thiếu gia.

 

Sau khi nghe xong ý đồ của ta, biểu thiếu gia không chút nghĩ ngợi liền mở miệng cự tuyệt:

 

“Biểu đệ làm vậy là có ý gì? Chẳng lẽ hắn cảm thấy loại người nào ta cũng có thể tiếp thu sao?”

 

Y dùng lời lẽ chính đáng mà nói:

 

“Ta đã có Kỳ Lý, sao có thể vấn vương bên người khác được nữa?”

 

Thế nhưng khi thấy rõ dung nhan của bốn vị cô nương, y lại mím môi.

 

“Nhưng dù sao đây cũng là ý tốt của biểu đệ, ta cũng không tiện từ chối. Thôi, ngươi để các nàng ở lại đây đi!”

 

Ta tự mình chọn người, các nàng ai cũng xinh đẹp quyến rũ, không những hiểu biết phong tình mà còn đa tài rộng lượng. Ta không tin biểu thiếu gia có thể bỏ qua được.

 

Quả nhiên, y nhanh chóng bị các nàng quyến rũ đến nỗi không biết hôm nay là ngày nào, đêm nào.

 

Ban đầu, biểu thiếu gia còn lo lắng cho cảm thụ của tỷ tỷ, mỗi ngày đều dành thời gian ở riêng với nàng.

 

Nhưng y còn có bốn vị cô nương đang chờ, dù có quản lý thời gian tốt như thế nào thì cũng phải giảm bớt thời giờ dành cho tỷ tỷ.

 

Sau khi tỷ tỷ biết được y đã sủng hạnh người khác, lập tức bực mình không thôi.

 

“Thẩm lang, không phải ngươi nói ngươi chỉ thích mỗi ta sao? Hiện tại ngươi đang làm gì thế?”

 

Biểu thiếu gia từng thề non hẹn biển với tỷ tỷ, trong lòng áy náy cho nên thường xuyên nhân nhượng với nàng.

 

Nhưng mấy cô nương khác rất biết lấy lòng. Họ sẽ chơi đùa với y, sẽ mặc những bộ đồ mỏng manh nhảy múa cho y xem, mà tỷ tỷ lúc nào cũng tự nhận trời sinh ngạo cốt, không thể hạ thấp mình đi hầu hạ y như những người khác được.

 

Theo thời gian trôi qua, biểu thiếu gia dần dần mất kiên nhẫn với tỷ tỷ, không nhịn được mà đi tìm mấy cô nương kia nhiều hơn.

 

Lần đầu tiên tỷ tỷ đi tìm y, y sẽ trở về phòng cùng tỷ tỷ, dỗ dành nàng một lúc lâu.

 

Lần thứ hai, lần thứ ba nối tiếp nhau mà đến, biểu thiếu gia đã không còn kiên nhẫn nữa. Y tìm một lý do bất kỳ để đuổi tỷ tỷ đi, đến khi xong việc lại bỏ chút thời gian ra dỗ dành nàng.

 

Cuối cùng, một chút áy náy trong lòng biểu thiếu gia tan thành mây khói, chỉ vào tỷ tỷ mà lạnh lùng quát lớn:

 

“Ai cho ngươi lá gan hô to gọi nhỏ với ta?”

 

“Ngươi là thiếp, các nàng cũng là thiếp, ngươi cũng chẳng cao quý hơn bọn họ đâu! Vậy mà cũng dám ngăn cản ta đến chỗ người khác!”

 

Hiện giờ trong Vương phủ đều đang bàn tán, nói tỷ tỷ đã mất đi sủng ái, biểu thiếu gia không còn đến viện của nàng nữa.

 

Tuy là như thế, tỷ tỷ vẫn không rơi vào bước đường cùng.

 

Bởi vì tỷ tỷ đã được đại phu chẩn đoán có thai.

 

Đây là đứa con đầu tiên của biểu thiếu gia, y vô cùng coi trọng nó.

 

Sau một đêm, tỷ tỷ lại được sủng ái, thậm chí còn được  ưu ái hơn cả lúc trước.

 

Nhưng bây giờ ta không có thời gian để bận tâm đến những việc này.

 

Ta có việc quan trọng hơn phải làm.

 

Ta cố tình lên kế hoạch tiếp cận thế tử chỉ vì việc đó.

Bình luận

1 bình luận

  • truyện đọc cũng dc,thank chủ nhà đã uppp

    ebe 4 ngày trước · Trả lời

    Loading...