Chạm để tắt
Chạm để tắt

TƯỞNG TRÚC - C15

Cập nhật lúc: 2024-07-19 17:24:05
Lượt xem: 241

23.

 

Tuyết đã ngừng rơi nhưng trời có vẻ càng lạnh hơn.

 

Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc áo sơ mi mỏng manh trên người Cố Thời Từ.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Nhưng tôi cũng không còn cảm thấy đau lòng vì sợ hắn lạnh như lúc trước nữa.

 

Cố Thời Từ có bị lạnh đến ch cũng không liên quan gì đến tôi.

 

"Hiệu ứng Zeigarnik."

 

"Mọi người thường không thể quên những thứ bị gián đoạn hoặc chưa thực hiện được."

 

“Bị tôi chia tay cũng là như vậy, Cố Thời Từ, anh chỉ là…không cam lòng."

 

"Anh không sẵn sàng để mối quan hệ này kết thúc vì anh không quen với việc một mối quan hệ bị gián đoạn đột ngột."

 

"Nhưng đây là hiện tượng tâm lý bình thường, bây giờ tôi sẽ nói rõ với anh."

 

"Đây không phải vì anh yêu tôi hay thích tôi, mà là do anh không sẵn lòng, người mỗi ngày chạy theo chăm sóc anh đi rồi, anh chính là không thích ứng được, chỉ có vậy thôi.”

 

“Nhưng anh không cần phải miễn cưỡng, trong nhiều năm qua, có rất nhiều người phù hợp với anh hơn tôi, người thích anh cũng không ít.”

 

“Cho nên hiện tại anh phải hiểu, chúng ta kết thúc rồi, hoàn toàn kết thúc."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tuong-truc/c15.html.]

"Đừng tìm tôi nữa, đừng theo tôi nữa, được không? Tôi..."

 

"Không phải."

 

Rất bất ngờ, tôi bị hắn ôm vào lòng.

 

Cơ thể Cố Thời Từ thực sự rất lạnh, những bông tuyết tan thấm ướt ống tay áo hắn, tôi không nhìn rõ khuôn mặt Cố Thời Từ, nhưng tôi có thể cảm nhận được hắn đang run rẩy.

 

"Không phải."

 

"Không phải anh không thích em, không phải anh không yêu em, nhiều năm như vậy anh lặp đi lặp lại rất nhiều lần, anh không phải không cam lòng, anh chỉ là…"

 

Cố Thời Từ dừng lại, một lúc lâu sau, âm thanh của hắn bị vùi trong gió và tuyết.

 

Tôi có thể nghe thấy tiếng hô hấp của hắn, khẽ dừng lại xen lẫn với những âm thanh nghẹn ngào.

 

Nó giống như một sự chuẩn bị lâu dài nhưng cũng giống như một cuộc tấn công bất ngờ vội vàng.

 

"Anh xin lỗi."

 

Tôi đẩy hắn ra nhưng không đẩy được, đành thở dài.

 

"Được rồi, xin lỗi xong rồi thì bỏ ra, Cố Thời Từ."

 

"Nếu anh còn ôm tôi nữa, tôi sẽ báo cảnh sát."

 

Loading...