Chạm để tắt
Chạm để tắt

Từng thề ước - 1

Cập nhật lúc: 2024-07-06 20:28:40
Lượt xem: 352

01.

Vào ngày 15 tháng 6 sinh thần ta.

Triệu Sóc tổ chức yến tiệc tại Minh Nguyệt Các và mời nhạc phường nổi danh nhất kinh thành đến biểu diễn.

Để chuẩn bị cho ngày hôm nay, ta đã đặt trước một chiếc váy tơ lụa màu đỏ tươi ở cửa hàng Lưu Hương. Tà váy được viền bằng chỉ bạc, khi ánh trăng chiếu vào, từng tầng váy óng ánh hệt như một làn sóng.

Triệu Sóc nhìn thấy ta, ánh mắt sáng lên.

Ta mỉm cười nhìn về phía hắn nhướng mày: “Thế nào?"

“Nhìn nàng vừa diễm lệ tựa như thần phi vừa thanh cao thoát tục tựa như tiên tử.”

Triệu Sóc cười nói: “Bữa tiệc đêm nay e rằng mọi người đều phải hâm mộ ta vì phu nhân của ta vừa hiền huệ lại xinh đẹp dường này.”

Quả nhiên, khi chúng ta cùng nhau xuất hiện tại yến tiệc, trang phục và cách trang điểm của ta đều được các nữ quyến xung quanh khen ngợi.

"Chiếc váy này của Chỉ Âm đẹp quá, ngày mai ta cũng sẽ may một chiếc."

"Tỷ tỷ lại hồ đồ rồi, làm sao tỷ có thể mặc y phục giống chủ nhân tiệc sinh thần của chúng ta được?"

"Ừm, hơn nữa bộ váy này chỉ có Chỉ Âm mặc vào mới đẹp thôi."

Khi mọi người đang cùng nhau cười nói đùa giỡn, ta nhìn sang thì thấy Triệu Sóc đang ngồi ở bàn khách nam nở nụ cười dịu dàng với ta.

Tuy nhiên, ngay sau đó, sắc mặt Triệu Sóc thay đổi, hắn nhìn về phía sau ta, trong đôi mắt đen hiện lên vẻ kích động.

Ta quay đầu ra sau và chợt khựng lại.

Tiếng đàn sáo vang lên, trong tiếng nhạc có một nữ ca cơ mặc váy đỏ duyên dáng xuất hiện, tóc đen như mực và làn da trắng như tuyết.

Và điều khiến ta đơ người là... Chiếc váy nàng ta đang mặc giống hệt chiếc váy của ta.

Tất cả khách khứa đều im bặt, ánh mắt họ đảo qua đảo lại giữa ta và ả ca cơ đó.

Cuối cùng, Triệu Sóc đột nhiên đứng dậy, đập vỡ cái ly ngọc trong tay xuống đất: "Hoang đường!"

Tiếng đàn sáo chợt dừng lại.

Ả ca cơ đó đứng tại chỗ, chân tay luống cuống.

“Người đâu, cởi y phục của nàng ta ra cho ta.”

Bọn hạ nhân lập tức bước tới, chiếc váy đỏ tươi rơi xuống đất, chỉ còn lại trung y màu trắng bên trong.

**(Trung y - 中衣: Áo giữa)**

Nàng ta quỳ xuống, dáng người trong gió đêm trông đặc biệt đáng thương.

"Văn Oanh mua chiếc váy này ở cửa hàng Lưu Hương, ta thật sự không biết sẽ xúc phạm dến phu nhân..."

Nàng ta quỳ trong gió lạnh với bộ quần áo mỏng manh, đôi vai mảnh mai không ngừng run rẩy, hiển nhiên dáng vẻ bị dọa phát khóc.

Triệu Sóc cực kỳ lạnh lùng nói: "Ra ngoài."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tung-the-uoc/1.html.]

Nàng ta đứng dậy, ánh mắt lưu luyến dừng lại trên mặt Triệu Sóc.

Nhưng rất nhanh ả lại cụp mắt xuống rồi quay người rời đi.

Triệu Sóc bước đến gần ta, nắm tay ta nhỏ giọng nói: "Phu nhân, vừa rồi chẳng qua chỉ là một chút sự cố thôi. Chúng ta tiếp tục bữa tiệc nhé?"

Ta không nói gì.

Một lúc lâu sau, ta quay đầu lại, nhìn vào mắt Triệu Sóc, nhỏ giọng nói: “Triệu Sóc, nàng ta rõ ràng không có trong danh sách của đoàn nhạc.

"Nói cho ta biết, ai đã mời nàng ta đến?"

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

02.

Buổi yến tiệc sinh thần tối hôm đó kết thúc bằng việc ta cáo ốm, thân thể không khoẻ và quay về phòng nghỉ ngơi.

Sáng sớm ngày hôm sau, ta tỉnh giấc khi nghe thấy tiếng Triệu Sóc quát mắng hạ nhân.

“Ai cho nàng ta vào?”

Ta khoác áo đứng dậy, đi tới trong sân, nhìn Triệu Sóc đưa chân đá gã sai vặt bên cạnh: “Có nói hay không!”

“Phu quân.” ta bình tĩnh nói: “Chàng trừng phạt người của mình, sao lại chạy đến trước sân viện của ta?”

Mấy thủ đoạn diễn trò giả dối này thật sự không cần thiết đâu.

“Phu nhân…” Tên sai vặt bị Triệu Sóc đá ngã lê gối đến trước mặt ta: “Phu nhân, là do chúng tiểu nhân sơ suất nên tối hôm qua mới để cho Liễu cô nương kia lẻn vào, Hầu gia thật sự không biết chuyện này.”

"Nếu vì thế mà làm ảnh hưởng đến tình cảm của Hầu gia với phu nhân thì chúng tiểu nhân thật sự đáng c..hết vạn lần!"

Ta nhìn cái trò khổ nhục kế này với vẻ mặt thờ ơ.

Liễu Văn Oanh không có tên trong danh sách ca cơ ở bữa tiệc sinh thần ta tối hôm qua.

Ngay từ đầu nàng ta – một hoa khôi đến từ lầu xanh đã không có khả năng có tên trong danh sách. Và không một quan nhân nào để một người như vậy biểu diễn trong bữa tiệc sinh thần của phu nhân mình.

Huống chi Triệu Sóc là nhi tử độc nhất của Hầu gia, khách mời đêm qua đều là người có địa vị cao, sự xuất hiện của Liễu Văn Oanh đã khiến toàn bộ Hầu gia phải xấu hổ.

Ta vòng qua tên sai vặt, đến trước mặt Triệu Sóc: "Phu quân, chúng ta nói chuyện đi."

03.

Ta đã nhận ra rằng việc này không hề đơn giản chút nào.

Sau khi ta rời bữa tiệc tối hôm qua, Lý phu nhân, người thân nhất với cùng, đã chặn ta trong hoa viên và ngập ngừng nói với ta một chút sự việc.

 

Nàng ấy nói Triệu Sóc và Liễu Văn Oanh từng có một mối tình bị cấm đoán.

Hắn là nhi tử độc nhất của Hầu gia, còn nàng ta là hoa khôi phong trần nhưng hai người yêu nhau thật lòng, Triệu Sóc không chỉ bỏ ra nghìn vàng để chuộc thân cho nàng ta mà còn lên kế hoạch muốn bỏ trốn cùng nàng ta.

Lòng ta càng lúc càng lạnh.

"Sau đó thì sao?"

"Làm gì có sau đó." Lý phu nhân thở dài: “Lão phu nhân Hầu phủ biết được chuyện này, bệnh đến liệt giường không dậy nổi. Tiểu Hầu gia là một người hiếu thảo vì thế đã hứa rằng sẽ cưới một thê tử xuất thân đứng đắn và không bao giờ gặp lại Liễu Văn Oanh nữa."

 

Loading...